古诗词

乌夜啼·世事从来惯见

陆游

世事从来惯见,吾生更欲何之。shì shì cóng lái guàn jiàn,wú shēng gèng yù hé zhī。
镜湖西畔秋千顷,鸥鹭共忘机。jìng hú xī pàn qiū qiān qǐng,ōu lù gòng wàng jī。
一枕蘋风午醉,二升菰米晨炊。yī zhěn píng fēng wǔ zuì,èr shēng gū mǐ chén chuī。
故人莫讶音书绝,钓侣是新知。gù rén mò yà yīn shū jué,diào lǚ shì xīn zhī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

南塘晚步记邻里语

陆游

唤舟欲泛湖,出门日已暮。huàn zhōu yù fàn hú,chū mén rì yǐ mù。
顾景遂辍行,老病畏风露。gù jǐng suì chuò xíng,lǎo bìng wèi fēng lù。
不如上南塘,萧然散予步。bù rú shàng nán táng,xiāo rán sàn yǔ bù。
季子挟书卷,仲孙奉杖屦。jì zi xié shū juǎn,zhòng sūn fèng zhàng jù。
夏秋多杜门,一出惊行路。xià qiū duō dù mén,yī chū jīng xíng lù。
邻里相与言,穑事凛可惧。lín lǐ xiāng yǔ yán,sè shì lǐn kě jù。
群蝗飞蔽日,残啮到竹树。qún huáng fēi bì rì,cán niè dào zhú shù。
惟兹数里间,若有神物护。wéi zī shù lǐ jiān,ruò yǒu shén wù hù。
天菑幸独薄,岂以此老故。tiān zāi xìng dú báo,qǐ yǐ cǐ lǎo gù。
老人亦自笑,病骨日欲仆。lǎo rén yì zì xiào,bìng gǔ rì yù pū。
鬼神彼何为,与世殊好恶。guǐ shén bǐ hé wèi,yǔ shì shū hǎo è。
相期勤自修,此幸岂可屡。xiāng qī qín zì xiū,cǐ xìng qǐ kě lǚ。

晚闻庭树鸦鸣有感

陆游

乌鹊栖我庭,将旦辄散去。wū què qī wǒ tíng,jiāng dàn zhé sàn qù。
此岂厌所栖,亦以饮啄故。cǐ qǐ yàn suǒ qī,yì yǐ yǐn zhuó gù。
一饥能驱人,扰扰无晨暮。yī jī néng qū rén,rǎo rǎo wú chén mù。
不然亦已矣,岂乐尘土污。bù rán yì yǐ yǐ,qǐ lè chén tǔ wū。
我有茆三间,自少鲜外慕。wǒ yǒu máo sān jiān,zì shǎo xiān wài mù。
力耕自足食,鸡豚亦可具。lì gēng zì zú shí,jī tún yì kě jù。
晚虽误收召,疾走如脱兔。wǎn suī wù shōu zhào,jí zǒu rú tuō tù。
六年枫林下,不知岁月度。liù nián fēng lín xià,bù zhī suì yuè dù。
残骸幸强健,沽酒遍山步。cán hái xìng qiáng jiàn,gū jiǔ biàn shān bù。
醉归每自笑,不负此芒屦。zuì guī měi zì xiào,bù fù cǐ máng jù。
平生爱方外,虽老冀有遇。píng shēng ài fāng wài,suī lǎo jì yǒu yù。
秋风送片帆,更上剡溪路。qiū fēng sòng piàn fān,gèng shàng shàn xī lù。

喜晴

陆游

三日雨不止,意谓无复晴。sān rì yǔ bù zhǐ,yì wèi wú fù qíng。
泥深不可出,卧听空阶声。ní shēn bù kě chū,wò tīng kōng jiē shēng。
事有未易料,南风起三更。shì yǒu wèi yì liào,nán fēng qǐ sān gèng。
阵阵浮云归,杲杲初日明。zhèn zhèn fú yún guī,gǎo gǎo chū rì míng。
穑事既竭作,机杼比屋鸣。sè shì jì jié zuò,jī zhù bǐ wū míng。
天公真老手,谈笑功皆成。tiān gōng zhēn lǎo shǒu,tán xiào gōng jiē chéng。
家家有新酿,欢言相送迎。jiā jiā yǒu xīn niàng,huān yán xiāng sòng yíng。
蝗孽幸扫空,努力谋春耕。huáng niè xìng sǎo kōng,nǔ lì móu chūn gēng。

双蝶

陆游

庭草何离离,清晨露犹湿。tíng cǎo hé lí lí,qīng chén lù yóu shī。
草头两黄蝶,为我小伫立。cǎo tóu liǎng huáng dié,wèi wǒ xiǎo zhù lì。
秋光亦已晚,行见霜霰集。qiū guāng yì yǐ wǎn,xíng jiàn shuāng xiàn jí。
方春不尽狂,汝悔尚何及。fāng chūn bù jǐn kuáng,rǔ huǐ shàng hé jí。
吾生更堪笑,去日如电急。wú shēng gèng kān xiào,qù rì rú diàn jí。
功名竟何在,惆怅剑锋涩。gōng míng jìng hé zài,chóu chàng jiàn fēng sè。

闲行至西山民家

陆游

秋林半丹叶,秋草多碧花。qiū lín bàn dān yè,qiū cǎo duō bì huā。
隔山五六里,临水两三家。gé shān wǔ liù lǐ,lín shuǐ liǎng sān jiā。
罾鱼与伐荻,各自有生涯。zēng yú yǔ fá dí,gè zì yǒu shēng yá。
平池散雁鹜,绕舍栽桑麻。píng chí sàn yàn wù,rào shě zāi sāng má。
客至但举手,土釜煎秋茶。kè zhì dàn jǔ shǒu,tǔ fǔ jiān qiū chá。
城中不如汝,切莫慕浮夸。chéng zhōng bù rú rǔ,qiè mò mù fú kuā。

登山西望有怀季长

陆游

行年垂九十,举世少辈行。xíng nián chuí jiǔ shí,jǔ shì shǎo bèi xíng。
敢言贫非病,要是老益壮。gǎn yán pín fēi bìng,yào shì lǎo yì zhuàng。
平时懒书疏,有答未始倡。píng shí lǎn shū shū,yǒu dá wèi shǐ chàng。
张卿独所敬,夙昔推直谅。zhāng qīng dú suǒ jìng,sù xī tuī zhí liàng。
迹虽隔吴蜀,相忆每惨怆。jì suī gé wú shǔ,xiāng yì měi cǎn chuàng。
使者交道中,万里问亡恙。shǐ zhě jiāo dào zhōng,wàn lǐ wèn wáng yàng。
忽焉奉赴告,斯文岂将丧。hū yān fèng fù gào,sī wén qǐ jiāng sàng。
腰绖不抚棺,执绋不会葬。yāo dié bù fǔ guān,zhí fú bù huì zàng。
送子岷山下,想见车百两。sòng zi mín shān xià,xiǎng jiàn chē bǎi liǎng。
我徒哭寝门,泪尽气塞吭。wǒ tú kū qǐn mén,lèi jǐn qì sāi kēng。
年虽不耄期,仕谁不将相。nián suī bù mào qī,shì shuí bù jiāng xiāng。
神明司祸福,于职岂亦旷。shén míng sī huò fú,yú zhí qǐ yì kuàng。
霜风九月初,凭高极西望。shuāng fēng jiǔ yuè chū,píng gāo jí xī wàng。
江原在何许,安得铲叠嶂。jiāng yuán zài hé xǔ,ān dé chǎn dié zhàng。

山行

陆游

五尺桄榔杖,二寸栟榈冠。wǔ chǐ guāng láng zhàng,èr cùn bēn lǘ guān。
往来山谷中,发白面渥丹。wǎng lái shān gǔ zhōng,fā bái miàn wò dān。
初非乳石力,所得怀抱宽。chū fēi rǔ shí lì,suǒ dé huái bào kuān。
入寺不寻僧,自爱松风寒。rù sì bù xún sēng,zì ài sōng fēng hán。
松风晚少静,我意殊未阑。sōng fēng wǎn shǎo jìng,wǒ yì shū wèi lán。
却寻归村路,白石明青滩。què xún guī cūn lù,bái shí míng qīng tān。

二乐

陆游

游山恨不远,读书恨不博。yóu shān hèn bù yuǎn,dú shū hèn bù bó。
天下多名山,何处无芒屩。tiān xià duō míng shān,hé chù wú máng juē。
束书饱蠹鱼,于汝宁不怍。shù shū bǎo dù yú,yú rǔ níng bù zuò。
日月如过烧,老病将何若。rì yuè rú guò shāo,lǎo bìng jiāng hé ruò。
眼犹急开卷,足尚供寻壑。yǎn yóu jí kāi juǎn,zú shàng gōng xún hè。
少劳君勿辞,是中有真乐。shǎo láo jūn wù cí,shì zhōng yǒu zhēn lè。

示子遹

陆游

我初学诗日,但欲工藻绘。wǒ chū xué shī rì,dàn yù gōng zǎo huì。
中年始少悟,渐若窥宏大。zhōng nián shǐ shǎo wù,jiàn ruò kuī hóng dà。
怪奇亦间出,如石漱湍濑。guài qí yì jiān chū,rú shí shù tuān lài。
数仞李杜墙,常恨欠领会。shù rèn lǐ dù qiáng,cháng hèn qiàn lǐng huì。
元白才倚门,温李真自郐。yuán bái cái yǐ mén,wēn lǐ zhēn zì kuài。
正令笔扛鼎,亦未造三昧。zhèng lìng bǐ káng dǐng,yì wèi zào sān mèi。
诗为六艺一,岂用资狡狯。shī wèi liù yì yī,qǐ yòng zī jiǎo kuài。
汝果欲学诗,工夫在诗外。rǔ guǒ yù xué shī,gōng fū zài shī wài。

秋思四首

陆游

湖边一夜霜,庭树无秋声。hú biān yī yè shuāng,tíng shù wú qiū shēng。
懒不近笔砚,何以纾幽情。lǎn bù jìn bǐ yàn,hé yǐ shū yōu qíng。
但有一睡耳,展转无由成。dàn yǒu yī shuì ěr,zhǎn zhuǎn wú yóu chéng。
起拥地炉暖,坐待天窗明。qǐ yōng dì lú nuǎn,zuò dài tiān chuāng míng。

秋思四首

陆游

弊衣但故絮,粝食惟黄齑。bì yī dàn gù xù,lì shí wéi huáng jī。
馀年如登山,步步勤攀跻。yú nián rú dēng shān,bù bù qín pān jī。
从子念寂寞,千里致鹿麑。cóng zi niàn jì mò,qiān lǐ zhì lù ní。
秋风石帆下,伴我扶青藜。qiū fēng shí fān xià,bàn wǒ fú qīng lí。

秋思四首

陆游

稽山九十翁,病起无气力。jī shān jiǔ shí wēng,bìng qǐ wú qì lì。
拥杖牧鸡豚,乃是老人职。yōng zhàng mù jī tún,nǎi shì lǎo rén zhí。
一杯芋糁羹,孙子唤翁食。yī bēi yù sǎn gēng,sūn zi huàn wēng shí。
既饱负朝阳,自愧尔何德。jì bǎo fù cháo yáng,zì kuì ěr hé dé。

秋思四首

陆游

今日鹊噪檐,邢赵别我西。jīn rì què zào yán,xíng zhào bié wǒ xī。
老怀易感慨,近别亦惨凄。lǎo huái yì gǎn kǎi,jìn bié yì cǎn qī。
自我卧孤村,海内无轮蹄。zì wǒ wò gū cūn,hǎi nèi wú lún tí。
垂虹秋愈佳,不得同装赍。chuí hóng qiū yù jiā,bù dé tóng zhuāng jī。

览镜

陆游

镜中老翁谁,非复少年我。jìng zhōng lǎo wēng shuí,fēi fù shǎo nián wǒ。
诵书如布谷,拈出无一可。sòng shū rú bù gǔ,niān chū wú yī kě。
又非富贵逼,弃去自不果。yòu fēi fù guì bī,qì qù zì bù guǒ。
无功博一饱,有罪当万坐。wú gōng bó yī bǎo,yǒu zuì dāng wàn zuò。
老境最堪笑,作计日益左。lǎo jìng zuì kān xiào,zuò jì rì yì zuǒ。
正似鸠拙巢,不及蚕自裹。zhèng shì jiū zhuō cháo,bù jí cán zì guǒ。
霜寒衣未赎,瑟缩附残火。shuāng hán yī wèi shú,sè suō fù cán huǒ。
作诗数十年,所得良琐琐。zuò shī shù shí nián,suǒ dé liáng suǒ suǒ。
弱松困蔓缠,何日见磊砢。ruò sōng kùn màn chán,hé rì jiàn lěi kē。
洞庭可远游,秋风思捩柁。dòng tíng kě yuǎn yóu,qiū fēng sī liè duò。

昼卧

陆游

我意殊昏然,一日三就枕。wǒ yì shū hūn rán,yī rì sān jiù zhěn。
目前幸未病,病势亦凛凛。mù qián xìng wèi bìng,bìng shì yì lǐn lǐn。
偶拈一卷读,美若鸠食葚。ǒu niān yī juǎn dú,měi ruò jiū shí rèn。
虽云嗜好笃,自计亦已审。suī yún shì hǎo dǔ,zì jì yì yǐ shěn。
圣门未能窥,讵敢希在寝。shèng mén wèi néng kuī,jù gǎn xī zài qǐn。
所求养根原,常恐躐阶品。suǒ qiú yǎng gēn yuán,cháng kǒng liè jiē pǐn。
死期诚已迫,尚可支数稔。sǐ qī chéng yǐ pò,shàng kě zhī shù rěn。
藨蓘不废功,吾其享高廪。biāo gǔn bù fèi gōng,wú qí xiǎng gāo lǐn。