古诗词

玉楼春·立春日作

陆游

三年流落巴山道。sān nián liú luò bā shān dào。
破尽青衫尘满帽。pò jǐn qīng shān chén mǎn mào。
身如西瀼渡头云,愁抵瞿塘关上草。shēn rú xī ráng dù tóu yún,chóu dǐ qú táng guān shàng cǎo。
春盘春酒年年好。chūn pán chūn jiǔ nián nián hǎo。
试戴银旛判醉倒。shì dài yín fān pàn zuì dào。
今朝一岁大家添,不是人间偏我老。jīn cháo yī suì dà jiā tiān,bù shì rén jiān piān wǒ lǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

仲夏小旱方致祷忽大雨连日江水为涨喜而有作

陆游

旱苗垂槁叹何堪,大雨谁知变立谈。hàn miáo chuí gǎo tàn hé kān,dà yǔ shuí zhī biàn lì tán。
翠麓青林吞欲尽,恶风白浪战方酣。cuì lù qīng lín tūn yù jǐn,è fēng bái làng zhàn fāng hān。
江翻龟窟连云泽,雷挟龙腥起雪潭。jiāng fān guī kū lián yún zé,léi xié lóng xīng qǐ xuě tán。
从此年丰真少事,炷香终日坐蒲龛。cóng cǐ nián fēng zhēn shǎo shì,zhù xiāng zhōng rì zuò pú kān。

书感

陆游

半世狂疏践骇机,暮年持此欲安居。bàn shì kuáng shū jiàn hài jī,mù nián chí cǐ yù ān jū。
曾凭香火消前业,已筑茆茨讼昨非。céng píng xiāng huǒ xiāo qián yè,yǐ zhù máo cí sòng zuó fēi。
薄俗惯看翻覆手,忧心空复倒颠衣。báo sú guàn kàn fān fù shǒu,yōu xīn kōng fù dào diān yī。
烟蓑雪笠家风在,送老湖边一钓矶。yān suō xuě lì jiā fēng zài,sòng lǎo hú biān yī diào jī。

虚堂

陆游

暑气虚堂一点无,爽如秋露贮冰壶。shǔ qì xū táng yī diǎn wú,shuǎng rú qiū lù zhù bīng hú。
沧州未遽浮舴艋,碧井聊听放辘轳。cāng zhōu wèi jù fú zé měng,bì jǐng liáo tīng fàng lù lú。
肃肃清风生薤簟,酣酣美睡付纱幮。sù sù qīng fēng shēng xiè diàn,hān hān měi shuì fù shā chú。
恼人不奈奴兵辈,环抱文书待日晡。nǎo rén bù nài nú bīng bèi,huán bào wén shū dài rì bū。

自咏

陆游

梦归不恨故山深,霜雪今年已满簪。mèng guī bù hèn gù shān shēn,shuāng xuě jīn nián yǐ mǎn zān。
报国有心身潦倒,养生无术病侵寻。bào guó yǒu xīn shēn lǎo dào,yǎng shēng wú shù bìng qīn xún。
晨兴聊取经遮眼,夜坐时凭易洗心。chén xīng liáo qǔ jīng zhē yǎn,yè zuò shí píng yì xǐ xīn。
安用更为逃暑饮,虚堂三复自萧森。ān yòng gèng wèi táo shǔ yǐn,xū táng sān fù zì xiāo sēn。

所居堂极凉虽三伏常有秋意也偶得长句

陆游

高栋虚檐六月凉,野人谁遣寄华堂。gāo dòng xū yán liù yuè liáng,yě rén shuí qiǎn jì huá táng。
炎威自避重重幕,清吹时生曲曲廊。yán wēi zì bì zhòng zhòng mù,qīng chuī shí shēng qū qū láng。
白苎出箱开叠雪,甘瓜随刃落轻霜。bái zhù chū xiāng kāi dié xuě,gān guā suí rèn luò qīng shuāng。
凭谁为报金羁客,满帽京尘有底忙。píng shuí wèi bào jīn jī kè,mǎn mào jīng chén yǒu dǐ máng。

雨后露坐小酌

陆游

闭门谁与乐颓年,旋扫桐阴近酒边。bì mén shuí yǔ lè tuí nián,xuán sǎo tóng yīn jìn jiǔ biān。
病久一春稀见蝶,雨多六月始闻蝉。bìng jiǔ yī chūn xī jiàn dié,yǔ duō liù yuè shǐ wén chán。
官仓求饱真聊尔,山墅怀归每惘然。guān cāng qiú bǎo zhēn liáo ěr,shān shù huái guī měi wǎng rán。
从此读书仍复懒,惟留白眼望青天。cóng cǐ dú shū réng fù lǎn,wéi liú bái yǎn wàng qīng tiān。

日暮南窗纳凉

陆游

冠盖尘沙得我憎,脱巾聊喜发鬅鬙。guān gài chén shā dé wǒ zēng,tuō jīn liáo xǐ fā péng sēng。
素娥东踊行空阔,清吹南来扫郁蒸。sù é dōng yǒng xíng kōng kuò,qīng chuī nán lái sǎo yù zhēng。
团扇正闲看破墨,矮床攲卧怯文藤。tuán shàn zhèng xián kàn pò mò,ǎi chuáng qī wò qiè wén téng。
扁舟归去应尤乐,莫羡金盘赐苑冰。biǎn zhōu guī qù yīng yóu lè,mò xiàn jīn pán cì yuàn bīng。

中夜起登堂北小亭

陆游

幽人曳杖上青冥,掠面风轻宿醉醒。yōu rén yè zhàng shàng qīng míng,lüè miàn fēng qīng sù zuì xǐng。
朱户半开迎落月,碧沟不动浸疏星。zhū hù bàn kāi yíng luò yuè,bì gōu bù dòng jìn shū xīng。
禽声格磔频移树,花影扶疏自满庭。qín shēng gé zhé pín yí shù,huā yǐng fú shū zì mǎn tíng。
叹息明年又安往,此身何啻似浮萍。tàn xī míng nián yòu ān wǎng,cǐ shēn hé chì shì fú píng。

夜意

陆游

洒地移床曲槛前,葛衣萧爽接䍦偏。sǎ dì yí chuáng qū kǎn qián,gé yī xiāo shuǎng jiē lí piān。
庭空秋近露沾草,月落夜阑星满天。tíng kōng qiū jìn lù zhān cǎo,yuè luò yè lán xīng mǎn tiān。
静待微风停素扇,旋消残酒漱寒泉。jìng dài wēi fēng tíng sù shàn,xuán xiāo cán jiǔ shù hán quán。
翛然自与氛埃远,安用骑鲸学水仙。xiāo rán zì yǔ fēn āi yuǎn,ān yòng qí jīng xué shuǐ xiān。

道院遣兴

陆游

微官不复叹头颅,高栋虚窗乐有馀。wēi guān bù fù tàn tóu lú,gāo dòng xū chuāng lè yǒu yú。
中夜塔铃空际语,望秋庭树月中疏。zhōng yè tǎ líng kōng jì yǔ,wàng qiū tíng shù yuè zhōng shū。
甗炊青饭留岩客,露点朱毫勘玉书。yǎn chuī qīng fàn liú yán kè,lù diǎn zhū háo kān yù shū。
犹恨未成归剡曲,小舟闲采白芙渠。yóu hèn wèi chéng guī shàn qū,xiǎo zhōu xián cǎi bái fú qú。

初秋

陆游

湿萤相逐照高栋,又见一年风露秋。shī yíng xiāng zhú zhào gāo dòng,yòu jiàn yī nián fēng lù qiū。
流落江湖常踽踽,扫平河洛转悠悠。liú luò jiāng hú cháng jǔ jǔ,sǎo píng hé luò zhuǎn yōu yōu。
簿书终日了官事,尊酒何时宽客愁。bù shū zhōng rì le guān shì,zūn jiǔ hé shí kuān kè chóu。
拟倩天风吹梦去,浩歌起舞散花楼。nǐ qiàn tiān fēng chuī mèng qù,hào gē qǐ wǔ sàn huā lóu。

狂吟

陆游

浮世何须宇宙名,一狂自足了平生。fú shì hé xū yǔ zhòu míng,yī kuáng zì zú le píng shēng。
秋风湘浦纫兰佩,夜月缑山听玉笙。qiū fēng xiāng pǔ rèn lán pèi,yè yuè gōu shān tīng yù shēng。
学剑惯曾游紫阁,结巢终欲隐青城。xué jiàn guàn céng yóu zǐ gé,jié cháo zhōng yù yǐn qīng chéng。
年来自笑弥耽酒,百斛蒲萄未解酲。nián lái zì xiào mí dān jiǔ,bǎi hú pú táo wèi jiě chéng。

晚自白鹿泉上归

陆游

坐穴藜床愧未能,酌泉聊喜曳枯藤。zuò xué lí chuáng kuì wèi néng,zhuó quán liáo xǐ yè kū téng。
诗从病后功殊少,酒到愁边量自增。shī cóng bìng hòu gōng shū shǎo,jiǔ dào chóu biān liàng zì zēng。
事业何由垂竹帛,笑谈空觉负交朋。shì yè hé yóu chuí zhú bó,xiào tán kōng jué fù jiāo péng。
兴阑却逐栖鸦返,寂寞西窗已上灯。xīng lán què zhú qī yā fǎn,jì mò xī chuāng yǐ shàng dēng。

秋日小雨有感

陆游

七月江边暑已微,虚窗卧看雨霏霏。qī yuè jiāng biān shǔ yǐ wēi,xū chuāng wò kàn yǔ fēi fēi。
凄凉蛩伴草根语,憔悴鹊从天上归。qī liáng qióng bàn cǎo gēn yǔ,qiáo cuì què cóng tiān shàng guī。
志士酒酣看宝剑,美人泪尽倚鸳机。zhì shì jiǔ hān kàn bǎo jiàn,měi rén lèi jǐn yǐ yuān jī。
嗟予亦有新秋感,遥忆苍苔满钓矶。jiē yǔ yì yǒu xīn qiū gǎn,yáo yì cāng tái mǎn diào jī。

道院遣兴

陆游

满镜新霜老可惊,十年烟陇废春耕。mǎn jìng xīn shuāng lǎo kě jīng,shí nián yān lǒng fèi chūn gēng。
黄丝黑黍有归梦,白发苍颜无宦情。huáng sī hēi shǔ yǒu guī mèng,bái fā cāng yán wú huàn qíng。
浮世不堪供把玩,安心随处是修行。fú shì bù kān gōng bǎ wán,ān xīn suí chù shì xiū xíng。
尚嫌未到无为地,酷爱朝钟暮磬声。shàng xián wèi dào wú wèi dì,kù ài cháo zhōng mù qìng shēng。