古诗词

玉楼春·立春日作

陆游

三年流落巴山道。sān nián liú luò bā shān dào。
破尽青衫尘满帽。pò jǐn qīng shān chén mǎn mào。
身如西瀼渡头云,愁抵瞿塘关上草。shēn rú xī ráng dù tóu yún,chóu dǐ qú táng guān shàng cǎo。
春盘春酒年年好。chūn pán chūn jiǔ nián nián hǎo。
试戴银旛判醉倒。shì dài yín fān pàn zuì dào。
今朝一岁大家添,不是人间偏我老。jīn cháo yī suì dà jiā tiān,bù shì rén jiān piān wǒ lǎo。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

幽居书事二首

陆游

暮叹人间苦不谐,清时有味是归来。mù tàn rén jiān kǔ bù xié,qīng shí yǒu wèi shì guī lái。
已因积毁成高卧,更借阳狂护散才。yǐ yīn jī huǐ chéng gāo wò,gèng jiè yáng kuáng hù sàn cái。
正欲清言闻客至,偶思小饮报花开。zhèng yù qīng yán wén kè zhì,ǒu sī xiǎo yǐn bào huā kāi。
纷纷争夺成何事,白骨生苔但可哀。fēn fēn zhēng duó chéng hé shì,bái gǔ shēng tái dàn kě āi。

幽居书事二首

陆游

安命知天更不疑,幽居最爱早寒时。ān mìng zhī tiān gèng bù yí,yōu jū zuì ài zǎo hán shí。
手中书堕初酣枕,窗下灯残正剧棋。shǒu zhōng shū duò chū hān zhěn,chuāng xià dēng cán zhèng jù qí。
鲜鲫每从溪女买,香菰时就钓船炊。xiān jì měi cóng xī nǚ mǎi,xiāng gū shí jiù diào chuán chuī。
山阴清绝君须记,雪里骑驴未办诗。shān yīn qīng jué jūn xū jì,xuě lǐ qí lǘ wèi bàn shī。

示客

陆游

十年奔走每思归,剩喜湖边昼掩扉。shí nián bēn zǒu měi sī guī,shèng xǐ hú biān zhòu yǎn fēi。
社燕免教嘲作客,海鸥曾是信忘机。shè yàn miǎn jiào cháo zuò kè,hǎi ōu céng shì xìn wàng jī。
晖晖晚日收新稻,漠漠新寒试夹衣。huī huī wǎn rì shōu xīn dào,mò mò xīn hán shì jiā yī。
留客盘飧君勿笑,一畦蔬甲摘初稀。liú kè pán sūn jūn wù xiào,yī qí shū jiǎ zhāi chū xī。

雨中遣怀

陆游

秋稼连云饱不疑,宁期一败莫支持。qiū jià lián yún bǎo bù yí,níng qī yī bài mò zhī chí。
雨如梅子初黄日,水似桃花欲动时。yǔ rú méi zi chū huáng rì,shuǐ shì táo huā yù dòng shí。
正昼蚊虻驱不去,终宵蛙黾怒何为。zhèng zhòu wén méng qū bù qù,zhōng xiāo wā mǐn nù hé wèi。
凶年气象堪流涕,禾把纷纷满竹篱。xiōng nián qì xiàng kān liú tì,hé bǎ fēn fēn mǎn zhú lí。

秋思

陆游

秋来情味更堪论,身寄城南五亩园。qiū lái qíng wèi gèng kān lùn,shēn jì chéng nán wǔ mǔ yuán。
委辔看山无铁獭,拾樵煎茗有青猿。wěi pèi kàn shān wú tiě tǎ,shí qiáo jiān míng yǒu qīng yuán。
陂塘夜雨添新涨,原野烟芜减旧痕。bēi táng yè yǔ tiān xīn zhǎng,yuán yě yān wú jiǎn jiù hén。
岂是平生少亲友,略无人肯访孤村。qǐ shì píng shēng shǎo qīn yǒu,lüè wú rén kěn fǎng gū cūn。

雨中小酌

陆游

晨起占云日日西,吾庐烟雨正凄迷。chén qǐ zhàn yún rì rì xī,wú lú yān yǔ zhèng qī mí。
愁看场上禾生耳,且泥杯中酒到脐。chóu kàn chǎng shàng hé shēng ěr,qiě ní bēi zhōng jiǔ dào qí。
窗日几时飞野马,瓮天惟是舞醯鸡。chuāng rì jǐ shí fēi yě mǎ,wèng tiān wéi shì wǔ xī jī。
前村著屐犹通路,自摘金橙捣鲙齑。qián cūn zhù jī yóu tōng lù,zì zhāi jīn chéng dǎo kuài jī。

雨止顿寒遂有晴意

陆游

雾雨昏昏地气腾,盘中朝暮厌驱蝇。wù yǔ hūn hūn dì qì téng,pán zhōng cháo mù yàn qū yíng。
未看霁色排阴翳,先觉清寒洗郁蒸。wèi kàn jì sè pái yīn yì,xiān jué qīng hán xǐ yù zhēng。
唤客喜倾新熟酒,读书贪趁欲残灯。huàn kè xǐ qīng xīn shú jiǔ,dú shū tān chèn yù cán dēng。
明朝乐事真当贺,山北山南曳瘦藤。míng cháo lè shì zhēn dāng hè,shān běi shān nán yè shòu téng。

秋晴出游

陆游

雨馀清冷近霜天,拄杖闲拖不挂钱。yǔ yú qīng lěng jìn shuāng tiān,zhǔ zhàng xián tuō bù guà qián。
黄叶舞风初簌簌,碧渠通溜正溅溅。huáng yè wǔ fēng chū sù sù,bì qú tōng liū zhèng jiàn jiàn。
无情日驭工催老,耐事天公听放颠。wú qíng rì yù gōng cuī lǎo,nài shì tiān gōng tīng fàng diān。
薄暮行歌并湖去,有人偷样画癯仙。báo mù xíng gē bìng hú qù,yǒu rén tōu yàng huà qú xiān。

九月十日

陆游

不须扇障庾公尘,散地翛然学隐沦。bù xū shàn zhàng yǔ gōng chén,sàn dì xiāo rán xué yǐn lún。
风帽可怜成昨梦,菊花已觉是陈人。fēng mào kě lián chéng zuó mèng,jú huā yǐ jué shì chén rén。
昏昏但苦馀酲在,草草久无佳句新。hūn hūn dàn kǔ yú chéng zài,cǎo cǎo jiǔ wú jiā jù xīn。
叹息吾生行已矣,老来岁月似奔轮。tàn xī wú shēng xíng yǐ yǐ,lǎo lái suì yuè shì bēn lún。

秋晴园中山禽绝多有感而赋

陆游

九日秋阴一日晴,山禽应喜我闲行。jiǔ rì qiū yīn yī rì qíng,shān qín yīng xǐ wǒ xián xíng。
幽吭弄暖闲相命,劲翮凌风远有声。yōu kēng nòng nuǎn xián xiāng mìng,jìn hé líng fēng yuǎn yǒu shēng。
熟果啄馀看核堕,细枝衔得欲巢成。shú guǒ zhuó yú kàn hé duò,xì zhī xián dé yù cháo chéng。
名园美荫不飞去,似比交朋犹有情。míng yuán měi yīn bù fēi qù,shì bǐ jiāo péng yóu yǒu qíng。

秋夜独过小桥观月

陆游

湖上萧萧叶落频,小桥东畔岸纶巾。hú shàng xiāo xiāo yè luò pín,xiǎo qiáo dōng pàn àn lún jīn。
乍圆素月升寒璧,欲散微云蹙细鳞。zhà yuán sù yuè shēng hán bì,yù sàn wēi yún cù xì lín。
有酒便应遗世事,得闲随处胜官身。yǒu jiǔ biàn yīng yí shì shì,dé xián suí chù shèng guān shēn。
笑谈但恨朋游少,安得幽人与卜邻。xiào tán dàn hèn péng yóu shǎo,ān dé yōu rén yǔ bo lín。

绍兴中与陈鲁山王季夷从兄仲高以重九日同游禹庙后三十馀年自三桥泛舟归山居秋高雨霁望禹庙楼殿重复光景宛如当时而三人者皆下世予亦衰病无聊慨然作此诗

陆游

重楼杰阁倚虚空,红日苍烟正郁葱。zhòng lóu jié gé yǐ xū kōng,hóng rì cāng yān zhèng yù cōng。
乡国归来浑似鹤,交朋零落不成龙。xiāng guó guī lái hún shì hè,jiāo péng líng luò bù chéng lóng。
人生真与梦何校,我辈故应情所钟。rén shēng zhēn yǔ mèng hé xiào,wǒ bèi gù yīng qíng suǒ zhōng。
泪渍清诗却回棹,不眠一夜听鸣蛩。lèi zì qīng shī què huí zhào,bù mián yī yè tīng míng qióng。

病思

陆游

夜窗孤影怯青灯,瘦著秋衣欲不胜。yè chuāng gū yǐng qiè qīng dēng,shòu zhù qiū yī yù bù shèng。
光景正如寒圃蝶,情怀却羡病寮僧。guāng jǐng zhèng rú hán pǔ dié,qíng huái què xiàn bìng liáo sēng。
篝炉冷落烧残叶,禅榻攲斜倚古藤。gōu lú lěng luò shāo cán yè,chán tà qī xié yǐ gǔ téng。
莫怪颓然遗世事,鬓丝日日镜中增。mò guài tuí rán yí shì shì,bìn sī rì rì jìng zhōng zēng。

病愈

陆游

秋夕高斋病始轻,物华凋落岁峥嵘。qiū xī gāo zhāi bìng shǐ qīng,wù huá diāo luò suì zhēng róng。
蟹黄旋擘馋涎堕,酒渌初倾老眼明。xiè huáng xuán bāi chán xián duò,jiǔ lù chū qīng lǎo yǎn míng。
提笔诗情还跌宕,倒床药裹尚纵横。tí bǐ shī qíng hái diē dàng,dào chuáng yào guǒ shàng zòng héng。
闲愁恰似憎人睡,又起挑灯听雨声。xián chóu qià shì zēng rén shuì,yòu qǐ tiāo dēng tīng yǔ shēng。

道室即事

陆游

一簪残雪寄林亭,手把黄庭两卷经。yī zān cán xuě jì lín tíng,shǒu bǎ huáng tíng liǎng juǎn jīng。
琴调养心安澹泊,炉香挽梦上青冥。qín diào yǎng xīn ān dàn pō,lú xiāng wǎn mèng shàng qīng míng。
随缘久已均忧喜,玩世惟须半醉醒。suí yuán jiǔ yǐ jūn yōu xǐ,wán shì wéi xū bàn zuì xǐng。
溪父园公殊未见,颓然谁与共忘形。xī fù yuán gōng shū wèi jiàn,tuí rán shuí yǔ gòng wàng xíng。