古诗词

沁园春·三荣横溪阁小宴

陆游

粉破梅梢,绿动萱丛,春意已深。fěn pò méi shāo,lǜ dòng xuān cóng,chūn yì yǐ shēn。
渐珠帘低卷,筇枝微步;冰开跃鲤,林暖鸣禽。jiàn zhū lián dī juǎn,qióng zhī wēi bù;bīng kāi yuè lǐ,lín nuǎn míng qín。
茘子扶疏,竹枝哀怨,浊酒一尊和泪斟。lì zi fú shū,zhú zhī āi yuàn,zhuó jiǔ yī zūn hé lèi zhēn。
凭栏久,叹山川冉冉,岁月駸駸。píng lán jiǔ,tàn shān chuān rǎn rǎn,suì yuè qīn qīn。
当时岂料如今。dāng shí qǐ liào rú jīn。
漫一事无成霜鬓侵。màn yī shì wú chéng shuāng bìn qīn。
看故人强半,沙堤黄阁;鱼悬带玉,貂映蝉金。kàn gù rén qiáng bàn,shā dī huáng gé;yú xuán dài yù,diāo yìng chán jīn。
许国虽坚,朝天无路,万里凄凉谁寄音。xǔ guó suī jiān,cháo tiān wú lù,wàn lǐ qī liáng shuí jì yīn。
东风里,有灞桥烟柳,知我归心。dōng fēng lǐ,yǒu bà qiáo yān liǔ,zhī wǒ guī xīn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夏夜纳凉

陆游

河汉微茫月渐低,风声正在草堂西。hé hàn wēi máng yuè jiàn dī,fēng shēng zhèng zài cǎo táng xī。
莎根唧唧虫相吊,木末翻翻鹊未栖。shā gēn jī jī chóng xiāng diào,mù mò fān fān què wèi qī。
屯甲近闻如积水,守关不假用丸泥。tún jiǎ jìn wén rú jī shuǐ,shǒu guān bù jiǎ yòng wán ní。
孤臣报国嗟无地,只有东皋更饱犁。gū chén bào guó jiē wú dì,zhǐ yǒu dōng gāo gèng bǎo lí。

初秋骤凉

陆游

我比严光胜一筹,不教俗眼识羊裘。wǒ bǐ yán guāng shèng yī chóu,bù jiào sú yǎn shí yáng qiú。
沧波万顷江湖晚,渔唱一声天地秋。cāng bō wàn qǐng jiāng hú wǎn,yú chàng yī shēng tiān dì qiū。
饮酒何尝能作病,登楼是处可消忧。yǐn jiǔ hé cháng néng zuò bìng,dēng lóu shì chù kě xiāo yōu。
名山海内知何限,准拟从今更烂游。míng shān hǎi nèi zhī hé xiàn,zhǔn nǐ cóng jīn gèng làn yóu。

新凉

陆游

家住山阴剡曲傍,一番风雨送新凉。jiā zhù shān yīn shàn qū bàng,yī fān fēng yǔ sòng xīn liáng。
亦知病得清秋健,无奈愁随独夜长。yì zhī bìng dé qīng qiū jiàn,wú nài chóu suí dú yè zhǎng。
日落川原横惨淡,月明洲渚远苍茫。rì luò chuān yuán héng cǎn dàn,yuè míng zhōu zhǔ yuǎn cāng máng。
老民无复忧时意,齿豁头童只自伤。lǎo mín wú fù yōu shí yì,chǐ huō tóu tóng zhǐ zì shāng。

初秋自述

陆游

平生偶有爱山僻,垂老常无沽酒资。píng shēng ǒu yǒu ài shān pì,chuí lǎo cháng wú gū jiǔ zī。
破屋颓垣吾已矣,大冠长剑汝为谁。pò wū tuí yuán wú yǐ yǐ,dà guān zhǎng jiàn rǔ wèi shuí。
邮亭历历关河远,鬓发萧萧岁月移。yóu tíng lì lì guān hé yuǎn,bìn fā xiāo xiāo suì yuè yí。
残暑不禁随手过,东篱又近菊花时。cán shǔ bù jìn suí shǒu guò,dōng lí yòu jìn jú huā shí。

秋夜

陆游

大枕空床梦不成,草堂悄悄四无声。dà zhěn kōng chuáng mèng bù chéng,cǎo táng qiāo qiāo sì wú shēng。
月明渐见天窗白,风起忽闻檐佩鸣。yuè míng jiàn jiàn tiān chuāng bái,fēng qǐ hū wén yán pèi míng。
客子未忘悲故里,老人无念到浮名。kè zi wèi wàng bēi gù lǐ,lǎo rén wú niàn dào fú míng。
江村岁岁先凉冷,且复寻盟向短檠。jiāng cūn suì suì xiān liáng lěng,qiě fù xún méng xiàng duǎn qíng。

静室

陆游

静室床横一素琴,尔来殊觉道根深。jìng shì chuáng héng yī sù qín,ěr lái shū jué dào gēn shēn。
唤回倦枕功名梦,洗尽浮生幻妄心。huàn huí juàn zhěn gōng míng mèng,xǐ jǐn fú shēng huàn wàng xīn。
两屦云烟游少室,一窗风雪宿东林。liǎng jù yún yān yóu shǎo shì,yī chuāng fēng xuě sù dōng lín。
细思却是关身事,无奈残年老病侵。xì sī què shì guān shēn shì,wú nài cán nián lǎo bìng qīn。

秋来瘦甚而益健戏作

陆游

莫笑形羸不自支,清虚正与老人宜。mò xiào xíng léi bù zì zhī,qīng xū zhèng yǔ lǎo rén yí。
矛头淅米谁能食,甑里生尘却自奇。máo tóu xī mǐ shuí néng shí,zèng lǐ shēng chén què zì qí。
独钓又逢秋晚后,安眠常到日高时。dú diào yòu féng qiū wǎn hòu,ān mián cháng dào rì gāo shí。
迩来久雨墙垣坏,砟竹东冈自作篱。ěr lái jiǔ yǔ qiáng yuán huài,zhǎ zhú dōng gāng zì zuò lí。

秋夜

陆游

岸帻萧然病体轻,雨馀郊馆已凉生。àn zé xiāo rán bìng tǐ qīng,yǔ yú jiāo guǎn yǐ liáng shēng。
微风掠面酒无力,明月满窗眠不成。wēi fēng lüè miàn jiǔ wú lì,míng yuè mǎn chuāng mián bù chéng。
叶底涓涓秋露滴,草根咽咽暗蛩鸣。yè dǐ juān juān qiū lù dī,cǎo gēn yàn yàn àn qióng míng。
屏居未免伤孤寂,赖有邻翁约耦耕。píng jū wèi miǎn shāng gū jì,lài yǒu lín wēng yuē ǒu gēng。

秋兴

陆游

巢燕无情不更回,门庭日日落楸槐。cháo yàn wú qíng bù gèng huí,mén tíng rì rì luò qiū huái。
新凉渐喜偿碑债,多病还忧欠药材。xīn liáng jiàn xǐ cháng bēi zhài,duō bìng hái yōu qiàn yào cái。
社近家方篘浊酒,客来身自扫苍苔。shè jìn jiā fāng chōu zhuó jiǔ,kè lái shēn zì sǎo cāng tái。
道心已熟机心尽,寄语鸬鹚莫苦猜。dào xīn yǐ shú jī xīn jǐn,jì yǔ lú cí mò kǔ cāi。

闲咏

陆游

莫笑结庐鱼稻乡,风流殊未减华堂。mò xiào jié lú yú dào xiāng,fēng liú shū wèi jiǎn huá táng。
茶分正焙新开箬,水挹中?自候汤。chá fēn zhèng bèi xīn kāi ruò,shuǐ yì zhōng líng zì hòu tāng。
小几研朱晨点易,重帘扫地昼焚香。xiǎo jǐ yán zhū chén diǎn yì,zhòng lián sǎo dì zhòu fén xiāng。
个中富贵君知否,不必金貂侍紫皇。gè zhōng fù guì jūn zhī fǒu,bù bì jīn diāo shì zǐ huáng。

农家

陆游

寂寂江村数掩篱,吾庐又及素秋时。jì jì jiāng cūn shù yǎn lí,wú lú yòu jí sù qiū shí。
横林未脱色已尽,孤鸟欲栖鸣更悲。héng lín wèi tuō sè yǐ jǐn,gū niǎo yù qī míng gèng bēi。
小釜莼羹初下豉,矮瓶豆粉正燃萁。xiǎo fǔ chún gēng chū xià shì,ǎi píng dòu fěn zhèng rán qí。
为农幸有家风在,百世相传更勿疑。wèi nóng xìng yǒu jiā fēng zài,bǎi shì xiāng chuán gèng wù yí。

寓叹二首

陆游

白首还乡厌蕨薇,伥伥自叹欲畴依。bái shǒu hái xiāng yàn jué wēi,chāng chāng zì tàn yù chóu yī。
门庭不扫稀迎客,砧杵无声未赎衣。mén tíng bù sǎo xī yíng kè,zhēn chǔ wú shēng wèi shú yī。
达士共知生是赘,古人尝谓死为归。dá shì gòng zhī shēng shì zhuì,gǔ rén cháng wèi sǐ wèi guī。
耕畴幸可期中熟,又报残蝗接翅飞。gēng chóu xìng kě qī zhōng shú,yòu bào cán huáng jiē chì fēi。

寓叹二首

陆游

忆昔建炎南渡时,兵间脱死命如丝。yì xī jiàn yán nán dù shí,bīng jiān tuō sǐ mìng rú sī。
奉亲百口一身在,许国寸心孤剑知。fèng qīn bǎi kǒu yī shēn zài,xǔ guó cùn xīn gū jiàn zhī。
坐有客喑堪共醉,身今病忘莫求医。zuò yǒu kè yīn kān gòng zuì,shēn jīn bìng wàng mò qiú yī。
出门但畏从人事,临水登山却未衰。chū mén dàn wèi cóng rén shì,lín shuǐ dēng shān què wèi shuāi。

舟中醉题二首

陆游

风吹芦荻声飕飕,晚潮入港浮孤舟。fēng chuī lú dí shēng sōu sōu,wǎn cháo rù gǎng fú gū zhōu。
老民已扫市朝迹,造物全付江湖秋。lǎo mín yǐ sǎo shì cháo jì,zào wù quán fù jiāng hú qiū。
项里庙前是鱼市,禹会桥边多酒楼。xiàng lǐ miào qián shì yú shì,yǔ huì qiáo biān duō jiǔ lóu。
醉来且复过此日,莫为砧杵悲无裘。zuì lái qiě fù guò cǐ rì,mò wèi zhēn chǔ bēi wú qiú。

舟中醉题二首

陆游

鲍郎山前烟雨昏,疏灯小市愁偏门。bào láng shān qián yān yǔ hūn,shū dēng xiǎo shì chóu piān mén。
上船初发十字港,鼓棹忽过三家村。shàng chuán chū fā shí zì gǎng,gǔ zhào hū guò sān jiā cūn。
孤鸾对镜空自感,老龟支床何足论。gū luán duì jìng kōng zì gǎn,lǎo guī zhī chuáng hé zú lùn。
但愿诸公各戮力,上助明主忧元元。dàn yuàn zhū gōng gè lù lì,shàng zhù míng zhǔ yōu yuán yuán。