古诗词

沁园春·三荣横溪阁小宴

陆游

粉破梅梢,绿动萱丛,春意已深。fěn pò méi shāo,lǜ dòng xuān cóng,chūn yì yǐ shēn。
渐珠帘低卷,筇枝微步;冰开跃鲤,林暖鸣禽。jiàn zhū lián dī juǎn,qióng zhī wēi bù;bīng kāi yuè lǐ,lín nuǎn míng qín。
茘子扶疏,竹枝哀怨,浊酒一尊和泪斟。lì zi fú shū,zhú zhī āi yuàn,zhuó jiǔ yī zūn hé lèi zhēn。
凭栏久,叹山川冉冉,岁月駸駸。píng lán jiǔ,tàn shān chuān rǎn rǎn,suì yuè qīn qīn。
当时岂料如今。dāng shí qǐ liào rú jīn。
漫一事无成霜鬓侵。màn yī shì wú chéng shuāng bìn qīn。
看故人强半,沙堤黄阁;鱼悬带玉,貂映蝉金。kàn gù rén qiáng bàn,shā dī huáng gé;yú xuán dài yù,diāo yìng chán jīn。
许国虽坚,朝天无路,万里凄凉谁寄音。xǔ guó suī jiān,cháo tiān wú lù,wàn lǐ qī liáng shuí jì yīn。
东风里,有灞桥烟柳,知我归心。dōng fēng lǐ,yǒu bà qiáo yān liǔ,zhī wǒ guī xīn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

悬瀑若剑立,空潭如镜平。xuán pù ruò jiàn lì,kōng tán rú jìng píng。
未能照魑魅,且用斩长鲸。wèi néng zhào chī mèi,qiě yòng zhǎn zhǎng jīng。

郭氏山林十六咏清旷亭

陆游

采芝夏黄公,卖药韩伯休。cǎi zhī xià huáng gōng,mài yào hán bó xiū。
吾友子郭子,高趣可与侔。wú yǒu zi guō zi,gāo qù kě yǔ móu。

舍北闲望作六字绝句

陆游

潘岳一篇秋兴,李成八幅寒林。pān yuè yī piān qiū xīng,lǐ chéng bā fú hán lín。
舍北偶然倚杖,尽见古人用心。shě běi ǒu rán yǐ zhàng,jǐn jiàn gǔ rén yòng xīn。

看梅绝句五首

陆游

梅花宜寒更宜阴,摩挲拄杖过溪寻。méi huā yí hán gèng yí yīn,mó sā zhǔ zhàng guò xī xún。
幽香著人索管领,不信如今铁石心。yōu xiāng zhù rén suǒ guǎn lǐng,bù xìn rú jīn tiě shí xīn。

看梅绝句五首

陆游

梅花树下黄茆丘,古人尚能爱花不。méi huā shù xià huáng máo qiū,gǔ rén shàng néng ài huā bù。
月淡烟深听牧笛,死生常事不须愁。yuè dàn yān shēn tīng mù dí,sǐ shēng cháng shì bù xū chóu。

看梅绝句五首

陆游

荒陂十亩浴凫鸭,折苇枯蒲寒意深。huāng bēi shí mǔ yù fú yā,zhé wěi kū pú hán yì shēn。
何处得船满载酒,醉时系著古梅林。hé chù dé chuán mǎn zài jiǔ,zuì shí xì zhù gǔ méi lín。

看梅绝句五首

陆游

一物不向胸次横,醉中谈谑坐中倾。yī wù bù xiàng xiōng cì héng,zuì zhōng tán xuè zuò zhōng qīng。
梅花有情应记得,可惜如今白发生。méi huā yǒu qíng yīng jì dé,kě xī rú jīn bái fā shēng。

看梅绝句五首

陆游

老子舞时不须拍,梅花乱插乌巾香。lǎo zi wǔ shí bù xū pāi,méi huā luàn chā wū jīn xiāng。
尊前作剧莫相笑,我死诸君思此狂。zūn qián zuò jù mò xiāng xiào,wǒ sǐ zhū jūn sī cǐ kuáng。

霁夜观月

陆游

云重真愁无散时,可怜不奈一风吹。yún zhòng zhēn chóu wú sàn shí,kě lián bù nài yī fēng chuī。
清辉如此那休得,谁误虚空作许痴。qīng huī rú cǐ nà xiū dé,shuí wù xū kōng zuò xǔ chī。

次韵鲁山新居绝句二首

陆游

求得轩车心愧天,不如穷死却陶然。qiú dé xuān chē xīn kuì tiān,bù rú qióng sǐ què táo rán。
君曾布衣尚可活,那有日兴须万钱。jūn céng bù yī shàng kě huó,nà yǒu rì xīng xū wàn qián。

次韵鲁山新居绝句二首

陆游

短墙缺处插疏篱,巷劣容车堂对陂。duǎn qiáng quē chù chā shū lí,xiàng liè róng chē táng duì bēi。
天下有公殊可贺,坐中著我不妨奇。tiān xià yǒu gōng shū kě hè,zuò zhōng zhù wǒ bù fáng qí。

戏题江心寺僧房壁

陆游

史君千骑驻霜天,主簿孤舟冷不眠。shǐ jūn qiān qí zhù shuāng tiān,zhǔ bù gū zhōu lěng bù mián。
也与史君同快意,卧听鼓角大江边。yě yǔ shǐ jūn tóng kuài yì,wò tīng gǔ jiǎo dà jiāng biān。

平阳驿舍梅花

陆游

江路轻阴未成雨,梅花欲过半沾泥。jiāng lù qīng yīn wèi chéng yǔ,méi huā yù guò bàn zhān ní。
远来不负东皇意,一绝清诗手自题。yuǎn lái bù fù dōng huáng yì,yī jué qīng shī shǒu zì tí。

东阳道中

陆游

风攲乌帽送轻寒,雨点春衫作碎斑。fēng qī wū mào sòng qīng hán,yǔ diǎn chūn shān zuò suì bān。
小吏知人当著句,先安笔砚对溪山。xiǎo lì zhī rén dāng zhù jù,xiān ān bǐ yàn duì xī shān。

东阳观酴醾

陆游

福州正月把离杯,已见酴醾压架开。fú zhōu zhèng yuè bǎ lí bēi,yǐ jiàn tú mí yā jià kāi。
吴地春寒花渐晚,北归一路摘香来。wú dì chūn hán huā jiàn wǎn,běi guī yī lù zhāi xiāng lái。