古诗词

沁园春·三荣横溪阁小宴

陆游

粉破梅梢,绿动萱丛,春意已深。fěn pò méi shāo,lǜ dòng xuān cóng,chūn yì yǐ shēn。
渐珠帘低卷,筇枝微步;冰开跃鲤,林暖鸣禽。jiàn zhū lián dī juǎn,qióng zhī wēi bù;bīng kāi yuè lǐ,lín nuǎn míng qín。
茘子扶疏,竹枝哀怨,浊酒一尊和泪斟。lì zi fú shū,zhú zhī āi yuàn,zhuó jiǔ yī zūn hé lèi zhēn。
凭栏久,叹山川冉冉,岁月駸駸。píng lán jiǔ,tàn shān chuān rǎn rǎn,suì yuè qīn qīn。
当时岂料如今。dāng shí qǐ liào rú jīn。
漫一事无成霜鬓侵。màn yī shì wú chéng shuāng bìn qīn。
看故人强半,沙堤黄阁;鱼悬带玉,貂映蝉金。kàn gù rén qiáng bàn,shā dī huáng gé;yú xuán dài yù,diāo yìng chán jīn。
许国虽坚,朝天无路,万里凄凉谁寄音。xǔ guó suī jiān,cháo tiān wú lù,wàn lǐ qī liáng shuí jì yīn。
东风里,有灞桥烟柳,知我归心。dōng fēng lǐ,yǒu bà qiáo yān liǔ,zhī wǒ guī xīn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雨中别同朝诸公二首

陆游

雨点万珠落,水声群马奔。yǔ diǎn wàn zhū luò,shuǐ shēng qún mǎ bēn。
才能脱危路,未遽定惊魂。cái néng tuō wēi lù,wèi jù dìng jīng hún。
一扫枕中梦,即归江上村。yī sǎo zhěn zhōng mèng,jí guī jiāng shàng cūn。
村醪莫嫌薄,随事有鸡豚。cūn láo mò xián báo,suí shì yǒu jī tún。

出城

陆游

羁枕不成寐,羸骖晓出城。jī zhěn bù chéng mèi,léi cān xiǎo chū chéng。
驿门深闭草,苑树密藏莺。yì mén shēn bì cǎo,yuàn shù mì cáng yīng。
老病安闲散,疏慵负圣明。lǎo bìng ān xián sàn,shū yōng fù shèng míng。
津亭凝望久,惟是待潮平。jīn tíng níng wàng jiǔ,wéi shì dài cháo píng。

宿北钱清

陆游

晡时理舟楫,甲夜泊钱清。bū shí lǐ zhōu jí,jiǎ yè pō qián qīng。
齑饼依然美,渔灯特地明。jī bǐng yī rán měi,yú dēng tè dì míng。
酒旗阑道出,风浪拍船鸣。jiǔ qí lán dào chū,fēng làng pāi chuán míng。
未说乡闾喜,江山亦有情。wèi shuō xiāng lǘ xǐ,jiāng shān yì yǒu qíng。

老伶

陆游

老伶头已白,相识不论年。lǎo líng tóu yǐ bái,xiāng shí bù lùn nián。
时出随童稚,犹能习管弦。shí chū suí tóng zhì,yóu néng xí guǎn xián。
烟林梅市路,风幔放翁船。yān lín méi shì lù,fēng màn fàng wēng chuán。
馀酒堪同醉,君无惜醉眠。yú jiǔ kān tóng zuì,jūn wú xī zuì mián。

寓蓬莱馆

陆游

道山方梦断,税驾复蓬莱。dào shān fāng mèng duàn,shuì jià fù péng lái。
海上羝应乳,辽东鹤已回。hǎi shàng dī yīng rǔ,liáo dōng hè yǐ huí。
客惊添鬓雪,自笑久心灰。kè jīng tiān bìn xuě,zì xiào jiǔ xīn huī。
底事妨人睡,楼头暮角哀。dǐ shì fáng rén shuì,lóu tóu mù jiǎo āi。

乍自京尘中得归故山作五字识喜

陆游

门巷如秋爽,轩窗抵海宽。mén xiàng rú qiū shuǎng,xuān chuāng dǐ hǎi kuān。
初还绶若若,已觉面团团。chū hái shòu ruò ruò,yǐ jué miàn tuán tuán。
引睡拈书卷,偷闲把钓竿。yǐn shuì niān shū juǎn,tōu xián bǎ diào gān。
人生快意事,五月出长安。rén shēng kuài yì shì,wǔ yuè chū zhǎng ān。

夏日独居

陆游

平生本清净,垂老更萧然。píng shēng běn qīng jìng,chuí lǎo gèng xiāo rán。
已罢客载酒,亦无僧说禅。yǐ bà kè zài jiǔ,yì wú sēng shuō chán。
空庭朝下鹊,密树晚鸣蝉。kōng tíng cháo xià què,mì shù wǎn míng chán。
长日君无厌,新秋近眼边。zhǎng rì jūn wú yàn,xīn qiū jìn yǎn biān。

幽事

陆游

曳杖惊林鹊,投竿罥涧花。yè zhàng jīng lín què,tóu gān juàn jiàn huā。
若非诗满卷,只道梦还家。ruò fēi shī mǎn juǎn,zhǐ dào mèng hái jiā。
开士分朝饭,邻翁唤午茶。kāi shì fēn cháo fàn,lín wēng huàn wǔ chá。
悠然吾事足,归路并山斜。yōu rán wú shì zú,guī lù bìng shān xié。

夙兴

陆游

幽梦回千里,高城转五更。yōu mèng huí qiān lǐ,gāo chéng zhuǎn wǔ gèng。
窗虚送月落,竹动喜风生。chuāng xū sòng yuè luò,zhú dòng xǐ fēng shēng。
自笑行安往,犹思坐待明。zì xiào xíng ān wǎng,yóu sī zuò dài míng。
郊居少僮仆,手自辟柴荆。jiāo jū shǎo tóng pū,shǒu zì pì chái jīng。

闲游四首

陆游

触热辞行在,扶衰返故丘。chù rè cí xíng zài,fú shuāi fǎn gù qiū。
乱蝉催落日,病叶报新秋。luàn chán cuī luò rì,bìng yè bào xīn qiū。
秣蹇投山驿,寻诗倚寺楼。mò jiǎn tóu shān yì,xún shī yǐ sì lóu。
不因行万里,那信此生浮。bù yīn xíng wàn lǐ,nà xìn cǐ shēng fú。

闲游四首

陆游

剡县有佳处,吾行无定期。shàn xiàn yǒu jiā chù,wú xíng wú dìng qī。
横塘供晚钓,孤店具晨炊。héng táng gōng wǎn diào,gū diàn jù chén chuī。
约客同看竹,留僧与对棋。yuē kè tóng kàn zhú,liú sēng yǔ duì qí。
人生得自在,更老未为迟。rén shēng dé zì zài,gèng lǎo wèi wèi chí。

闲游四首

陆游

我出亦何急,辍行还怅然。wǒ chū yì hé jí,chuò xíng hái chàng rán。
轻装幸已具,老健更谁先。qīng zhuāng xìng yǐ jù,lǎo jiàn gèng shuí xiān。
野饭聊支日,山蔬不直钱。yě fàn liáo zhī rì,shān shū bù zhí qián。
此生终乐死,何以报皇天。cǐ shēng zhōng lè sǐ,hé yǐ bào huáng tiān。

闲游四首

陆游

已破京尘梦,还寻剡曲游。yǐ pò jīng chén mèng,hái xún shàn qū yóu。
戴星离古戍,冲雨憩山邮。dài xīng lí gǔ shù,chōng yǔ qì shān yóu。
壁认曾题字,门横昔渡舟。bì rèn céng tí zì,mén héng xī dù zhōu。
经行固多感,随处寄悠悠。jīng xíng gù duō gǎn,suí chù jì yōu yōu。

立秋前一夕作

陆游

萤度梧楸径,鸟鸣蒲苇洲。yíng dù wú qiū jìng,niǎo míng pú wěi zhōu。
宁知八十老,又见一年秋。níng zhī bā shí lǎo,yòu jiàn yī nián qiū。
贺监称狂客,刘伶赠醉侯。hè jiān chēng kuáng kè,liú líng zèng zuì hóu。
吾身会兼此,已矣尚何求。wú shēn huì jiān cǐ,yǐ yǐ shàng hé qiú。

自嘲

陆游

外泽里常粗,元知似瓠壶。wài zé lǐ cháng cū,yuán zhī shì hù hú。
仕因无援困,学为背时孤。shì yīn wú yuán kùn,xué wèi bèi shí gū。
轩盖愁城市,风烟落道途。xuān gài chóu chéng shì,fēng yān luò dào tú。
它年游万里,不必念归吴。tā nián yóu wàn lǐ,bù bì niàn guī wú。