古诗词

忆秦娥·玉花骢

陆游

玉花骢,晚街金辔声璁珑。yù huā cōng,wǎn jiē jīn pèi shēng cōng lóng。
声璁珑。shēng cōng lóng。
闲敧乌帽,又过城东。xián jī wū mào,yòu guò chéng dōng。
富春巷陌花重重,千金沽酒酬春风。fù chūn xiàng mò huā zhòng zhòng,qiān jīn gū jiǔ chóu chūn fēng。
酬春风。chóu chūn fēng。
笙歌园里,锦绣丛中。shēng gē yuán lǐ,jǐn xiù cóng zhōng。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

偶观旧诗书叹

陆游

吾道运无积,何至堕畦畛。wú dào yùn wú jī,hé zhì duò qí zhěn。
醯鸡舞瓮天,乃复自拘窘。xī jī wǔ wèng tiān,nǎi fù zì jū jiǒng。
外物岂移人,子顾不少忍。wài wù qǐ yí rén,zi gù bù shǎo rěn。
鹤井与狐妖,正可付一哂。hè jǐng yǔ hú yāo,zhèng kě fù yī shěn。
繁华梦境闹,零乱空花霣。fán huá mèng jìng nào,líng luàn kōng huā yǔn。
可怜憨书生,尚学居易稹。kě lián hān shū shēng,shàng xué jū yì zhěn。
我昔亦未免,吟哦琢肝肾。wǒ xī yì wèi miǎn,yín ó zuó gān shèn。
落笔过白雨,聚稿森束笋。luò bǐ guò bái yǔ,jù gǎo sēn shù sǔn。
幸能悟差早,念念常自悯。xìng néng wù chà zǎo,niàn niàn cháng zì mǐn。
安得从硕儒,稽首谢不敏。ān dé cóng shuò rú,jī shǒu xiè bù mǐn。

起晚自嘲

陆游

辛苦一生何所获,老向东阡与南陌。xīn kǔ yī shēng hé suǒ huò,lǎo xiàng dōng qiān yǔ nán mò。
头眩眼暗牙齿疏,能作人间几时客。tóu xuàn yǎn àn yá chǐ shū,néng zuò rén jiān jǐ shí kè。
尔来偷惰更可笑,卧听场中打新麦。ěr lái tōu duò gèng kě xiào,wò tīng chǎng zhōng dǎ xīn mài。
老鸡失旦也似侬,引颈一呼窗已白。lǎo jī shī dàn yě shì nóng,yǐn jǐng yī hū chuāng yǐ bái。

贫歌

陆游

寿居福之首,贫为士之常。shòu jū fú zhī shǒu,pín wèi shì zhī cháng。
造物赋我贫,乃以寿见偿。zào wù fù wǒ pín,nǎi yǐ shòu jiàn cháng。
处常而受福,每恐不得当。chù cháng ér shòu fú,měi kǒng bù dé dāng。
掬涧以沃渴,屑柏以为粮。jū jiàn yǐ wò kě,xiè bǎi yǐ wèi liáng。
虽云未免饥,何至死道傍。suī yún wèi miǎn jī,hé zhì sǐ dào bàng。
犹胜辽东丁,化鹤还故乡。yóu shèng liáo dōng dīng,huà hè hái gù xiāng。

晚雨

陆游

春旱久闵雨,夏潦复望晴。chūn hàn jiǔ mǐn yǔ,xià lǎo fù wàng qíng。
米尽薪亦绝,涨水与阶平。mǐ jǐn xīn yì jué,zhǎng shuǐ yǔ jiē píng。
山信得新粟,欣然听舂声。shān xìn dé xīn sù,xīn rán tīng chōng shēng。
书生易满足,笔砚还施行。shū shēng yì mǎn zú,bǐ yàn hái shī xíng。
南风柱础乾,西照窗户明。nán fēng zhù chǔ qián,xī zhào chuāng hù míng。
雨其遂已乎,努力趣秋成。yǔ qí suì yǐ hū,nǔ lì qù qiū chéng。

翌日早晴

陆游

泽居傍海壖,暑雨困积潦。zé jū bàng hǎi ruán,shǔ yǔ kùn jī lǎo。
四顾路俱绝,所至泥浩浩。sì gù lù jù jué,suǒ zhì ní hào hào。
坐卧败屋中,兀若在孤岛。zuò wò bài wū zhōng,wù ruò zài gū dǎo。
得米无束薪,端忧令人老。dé mǐ wú shù xīn,duān yōu lìng rén lǎo。
今朝复何朝,浮云散如扫。jīn cháo fù hé cháo,fú yún sàn rú sǎo。
一蝉鸣高槐,两蝶点平草。yī chán míng gāo huái,liǎng dié diǎn píng cǎo。
欣然受凉飔,便欲事幽讨。xīn rán shòu liáng sī,biàn yù shì yōu tǎo。
呼童羁我驹,东走天台道。hū tóng jī wǒ jū,dōng zǒu tiān tái dào。

入夏多雨虽止复作六月甲寅始大晴

陆游

兼旬大雨无昼夜,积潦深虞败吾稼。jiān xún dà yǔ wú zhòu yè,jī lǎo shēn yú bài wú jià。
岂惟一饱堕渺茫,直恐下湿侵腰胯。qǐ wéi yī bǎo duò miǎo máng,zhí kǒng xià shī qīn yāo kuà。
南风忽从木末来,新月徘徊出云罅。nán fēng hū cóng mù mò lái,xīn yuè pái huái chū yún xià。
州家出符县家喜,泄水渐空梁可架。zhōu jiā chū fú xiàn jiā xǐ,xiè shuǐ jiàn kōng liáng kě jià。
放翁亦复扶病起,旋筑颓墙补茆舍。fàng wēng yì fù fú bìng qǐ,xuán zhù tuí qiáng bǔ máo shě。
便合观身作老禅,安心稳坐今年夏。biàn hé guān shēn zuò lǎo chán,ān xīn wěn zuò jīn nián xià。

题尊信斋

陆游

于虖孔孟何其卓,如天日月地海岳。yú hū kǒng mèng hé qí zhuó,rú tiān rì yuè dì hǎi yuè。
正令举世皆杨墨,邪正岂复劳商榷。zhèng lìng jǔ shì jiē yáng mò,xié zhèng qǐ fù láo shāng què。
虽然此道久横流,执热其谁不思濯。suī rán cǐ dào jiǔ héng liú,zhí rè qí shuí bù sī zhuó。
鲁邹遗书世皆读,要以尊信为善学。lǔ zōu yí shū shì jiē dú,yào yǐ zūn xìn wèi shàn xué。
吾友希真盖其人,不肯俯首为龌龊。wú yǒu xī zhēn gài qí rén,bù kěn fǔ shǒu wèi wò chuò。
羹藜饭豆欲老矣,功虽未竟志则悫。gēng lí fàn dòu yù lǎo yǐ,gōng suī wèi jìng zhì zé què。
我居山阴子在闽,阙然不见千里邈。wǒ jū shān yīn zi zài mǐn,quē rán bù jiàn qiān lǐ miǎo。
泽中久雨道路绝,叩户忽闻声剥啄。zé zhōng jiǔ yǔ dào lù jué,kòu hù hū wén shēng bō zhuó。
尊信二字子所知,妙质岂复须斤斫。zūn xìn èr zì zi suǒ zhī,miào zhì qǐ fù xū jīn zhuó。
伏生九十语已讹,失旦自惭犹喔喔。fú shēng jiǔ shí yǔ yǐ é,shī dàn zì cán yóu ō ō。

苦热

陆游

炎歊行中天,曼肤汗翻水。yán xiāo xíng zhōng tiān,màn fū hàn fān shuǐ。
纤絺薄如雾,不异铠被体。xiān chī báo rú wù,bù yì kǎi bèi tǐ。
散发垂两肩,万事弃不理。sàn fā chuí liǎng jiān,wàn shì qì bù lǐ。
寸阴若度岁,日暮何可俟。cùn yīn ruò dù suì,rì mù hé kě qí。
颇闻交广间,暑又烈于此。pǒ wén jiāo guǎng jiān,shǔ yòu liè yú cǐ。
此如不可耐,彼岂皆暍死。cǐ rú bù kě nài,bǐ qǐ jiē yē sǐ。
聊当扶短策,北涧弄清泚。liáo dāng fú duǎn cè,běi jiàn nòng qīng cǐ。
岂必拜赐冰,恩光动闾里。qǐ bì bài cì bīng,ēn guāng dòng lǘ lǐ。

予顷游青城数从上官道翁游暑中忽思其人

陆游

往年屡游丈人祠,上官八十如婴儿。wǎng nián lǚ yóu zhàng rén cí,shàng guān bā shí rú yīng ér。
自言少年聋不治,芝房松鬣可无饥。zì yán shǎo nián lóng bù zhì,zhī fáng sōng liè kě wú jī。
叩之不答但解颐,德人之容端可师。kòu zhī bù dá dàn jiě yí,dé rén zhī róng duān kě shī。
我闻学道当精思,毕世不可须臾离。wǒ wén xué dào dāng jīng sī,bì shì bù kě xū yú lí。
公虽泯默意可知,亡羊要是缘多岐。gōng suī mǐn mò yì kě zhī,wáng yáng yào shì yuán duō qí。
逝从公游亦未迟,联杖跨海寻安期。shì cóng gōng yóu yì wèi chí,lián zhàng kuà hǎi xún ān qī。

新秋往来湖山间四首

陆游

车似鸡栖舟似叶,百里何曾劳步屧。chē shì jī qī zhōu shì yè,bǎi lǐ hé céng láo bù xiè。
朝游樵风弄清泚,暮泊石帆登岌嶪。cháo yóu qiáo fēng nòng qīng cǐ,mù pō shí fān dēng jí yè。
旅饭虽舂才脱粟,僧羹无菜宁用挟。lǚ fàn suī chōng cái tuō sù,sēng gēng wú cài níng yòng xié。
归来村落未上灯,除却御风无此捷。guī lái cūn luò wèi shàng dēng,chú què yù fēng wú cǐ jié。

新秋往来湖山间四首

陆游

会稽山下樵风溪,翠屏倒影青玻璃。huì jī shān xià qiáo fēng xī,cuì píng dào yǐng qīng bō lí。
尤奇峭壁立千仞,行子欲上无阶梯。yóu qí qiào bì lì qiān rèn,xíng zi yù shàng wú jiē tī。
商山坐看紫芝老,武陵无奈桃花迷。shāng shān zuò kàn zǐ zhī lǎo,wǔ líng wú nài táo huā mí。
人间得意妄自喜,一鬨怜汝真醯鸡。rén jiān dé yì wàng zì xǐ,yī hòng lián rǔ zhēn xī jī。

新秋往来湖山间四首

陆游

禹祠巍巍阅千代,广殿修廊半倾坏。yǔ cí wēi wēi yuè qiān dài,guǎng diàn xiū láng bàn qīng huài。
屹然遗窆每摩挲,石长苔侵字犹在。yì rán yí biǎn měi mó sā,shí zhǎng tái qīn zì yóu zài。
去年已愧曳杖来,今者更用儿扶拜。qù nián yǐ kuì yè zhàng lái,jīn zhě gèng yòng ér fú bài。
聊持一酌荐丹衷,衰疾龙钟神所贷。liáo chí yī zhuó jiàn dān zhōng,shuāi jí lóng zhōng shén suǒ dài。

新秋往来湖山间四首

陆游

健席高樯梅市路,朱桥绿树兰亭步。jiàn xí gāo qiáng méi shì lù,zhū qiáo lǜ shù lán tíng bù。
儿时钓游略可记,不料耄年犹此处。ér shí diào yóu lüè kě jì,bù liào mào nián yóu cǐ chù。
渔歌相和苇间起,菱船远入烟中去。yú gē xiāng hé wěi jiān qǐ,líng chuán yuǎn rù yān zhōng qù。
世间万事等浮云,耐久谁如两芒屦。shì jiān wàn shì děng fú yún,nài jiǔ shuí rú liǎng máng jù。

读道书

陆游

一境有神龙,岁不畏枯旱。yī jìng yǒu shén lóng,suì bù wèi kū hàn。
为国常得贤,百世不可乱。wèi guó cháng dé xián,bǎi shì bù kě luàn。
吾读黄老书,掩卷每三叹。wú dú huáng lǎo shū,yǎn juǎn měi sān tàn。
正使未长生,去死亦差缓。zhèng shǐ wèi zhǎng shēng,qù sǐ yì chà huǎn。
如何不自力,白首犹漫漶。rú hé bù zì lì,bái shǒu yóu màn huàn。
友朋死略尽,日月难把玩。yǒu péng sǐ lüè jǐn,rì yuè nán bǎ wán。
岂无独往愿,儿孙苦羁绊。qǐ wú dú wǎng yuàn,ér sūn kǔ jī bàn。
安得葛与陶,相从明此段。ān dé gé yǔ táo,xiāng cóng míng cǐ duàn。

秋日睡起

陆游

白露已过天益凉,练衣初覆篝炉香。bái lù yǐ guò tiān yì liáng,liàn yī chū fù gōu lú xiāng。
天其闵我老且惫,付以美睡声撼墙。tiān qí mǐn wǒ lǎo qiě bèi,fù yǐ měi shuì shēng hàn qiáng。
离骚古文傍倦枕,砥柱巨刻悬高堂。lí sāo gǔ wén bàng juàn zhěn,dǐ zhù jù kè xuán gāo táng。
睡馀一读搔短发,万壑松风秋兴长。shuì yú yī dú sāo duǎn fā,wàn hè sōng fēng qiū xīng zhǎng。