古诗词

蝶恋花·陌上箫声寒食近

陆游

陌上箫声寒食近。mò shàng xiāo shēng hán shí jìn。
雨过园林,花气浮芳润。yǔ guò yuán lín,huā qì fú fāng rùn。
千里斜阳锺欲暝,凭高望断南楼信。qiān lǐ xié yáng zhōng yù míng,píng gāo wàng duàn nán lóu xìn。
海角天涯行略尽。hǎi jiǎo tiān yá xíng lüè jǐn。
三十年间,无处无遗恨。sān shí nián jiān,wú chù wú yí hèn。
天若有情终欲问,忍教霜点相思鬓。tiān ruò yǒu qíng zhōng yù wèn,rěn jiào shuāng diǎn xiāng sī bìn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

破阵子

陆游

看破空花尘世,放轻昨梦浮名。kàn pò kōng huā chén shì,fàng qīng zuó mèng fú míng。
蜡屐登山真率饮,筇杖穿林自在行。là jī dēng shān zhēn lǜ yǐn,qióng zhàng chuān lín zì zài xíng。
身闲心太平。shēn xián xīn tài píng。
料峭馀寒犹力,廉纤细雨初晴。liào qiào yú hán yóu lì,lián xiān xì yǔ chū qíng。
苔纸闲题溪上句,菱唱遥闻烟外声。tái zhǐ xián tí xī shàng jù,líng chàng yáo wén yān wài shēng。
与君同醉醒。yǔ jūn tóng zuì xǐng。

杏花天

陆游

老来驹隙骎骎度。lǎo lái jū xì qīn qīn dù。
算只合、狂歌醉舞。suàn zhǐ hé kuáng gē zuì wǔ。
金杯到手君休诉。jīn bēi dào shǒu jūn xiū sù。
看着春光又暮。kàn zhe chūn guāng yòu mù。
谁为倩、柳条系住。shuí wèi qiàn liǔ tiáo xì zhù。
且莫遣、城笳催去。qiě mò qiǎn chéng jiā cuī qù。
残红转眼无寻处。cán hóng zhuǎn yǎn wú xún chù。
尽属蜂房燕户。jǐn shǔ fēng fáng yàn hù。

谢池春·壮岁从戎

陆游

壮岁从戎,曾是气吞残虏。zhuàng suì cóng róng,céng shì qì tūn cán lǔ。
阵云高、狼烟夜举。zhèn yún gāo láng yān yè jǔ。
朱颜青鬓,拥雕戈西戍。zhū yán qīng bìn,yōng diāo gē xī shù。
笑儒冠、自来多误。xiào rú guān zì lái duō wù。
功名梦断,却泛扁舟吴楚。gōng míng mèng duàn,què fàn biǎn zhōu wú chǔ。
漫悲歌、伤怀吊古。màn bēi gē shāng huái diào gǔ。
烟波无际,望秦关何处。yān bō wú jì,wàng qín guān hé chù。
叹流年、又成虚度。tàn liú nián yòu chéng xū dù。

谢池春

陆游

贺监湖边,初系放翁归棹。hè jiān hú biān,chū xì fàng wēng guī zhào。
小园林、时时醉倒。xiǎo yuán lín shí shí zuì dào。
春眠惊起,听啼莺催晓。chūn mián jīng qǐ,tīng tí yīng cuī xiǎo。
叹功名、误人堪笑。tàn gōng míng wù rén kān xiào。
朱桥翠径,不许京尘飞到。zhū qiáo cuì jìng,bù xǔ jīng chén fēi dào。
挂朝衣、东归欠早。guà cháo yī dōng guī qiàn zǎo。
连宵风雨,卷残红如扫。lián xiāo fēng yǔ,juǎn cán hóng rú sǎo。
恨樽前、送春人老。hèn zūn qián sòng chūn rén lǎo。

谢池春·七十衰翁

陆游

七十衰翁,不减少年豪气。qī shí shuāi wēng,bù jiǎn shǎo nián háo qì。
似天山、凄凉病骥。shì tiān shān qī liáng bìng jì。
铜驼荆棘,洒临风清泪。tóng tuó jīng jí,sǎ lín fēng qīng lèi。
甚情怀、伴人儿戏。shén qíng huái bàn rén ér xì。
如今何幸,作个故溪归计。rú jīn hé xìng,zuò gè gù xī guī jì。
鹤飞来、晴岚暖翠。hè fēi lái qíng lán nuǎn cuì。
玉壶春酒,约群仙同醉。yù hú chūn jiǔ,yuē qún xiān tóng zuì。
洞天寒、露桃开未。dòng tiān hán lù táo kāi wèi。

太平时/添声杨柳枝

陆游

竹里房栊一径深。zhú lǐ fáng lóng yī jìng shēn。
静愔愔。jìng yīn yīn。
乱红飞尽绿成阴。luàn hóng fēi jǐn lǜ chéng yīn。
有鸣禽。yǒu míng qín。
临罢兰亭无一事,自修琴。lín bà lán tíng wú yī shì,zì xiū qín。
铜炉袅袅海南沉。tóng lú niǎo niǎo hǎi nán chén。
洗尘襟。xǐ chén jīn。

一落索

陆游

满路游丝飞絮。mǎn lù yóu sī fēi xù。
韶光将暮。sháo guāng jiāng mù。
此时谁与说新愁,有百啭、流莺语。cǐ shí shuí yǔ shuō xīn chóu,yǒu bǎi zhuàn liú yīng yǔ。
俯仰人间今古。fǔ yǎng rén jiān jīn gǔ。
神仙何处。shén xiān hé chù。
花前须判醉扶归,酒不到、刘伶墓。huā qián xū pàn zuì fú guī,jiǔ bù dào liú líng mù。

一落索

陆游

识破浮生虚妄。shí pò fú shēng xū wàng。
从人讥谤。cóng rén jī bàng。
此身恰似弄潮儿,曾过了、千重浪。cǐ shēn qià shì nòng cháo ér,céng guò le qiān zhòng làng。
且喜归来无恙。qiě xǐ guī lái wú yàng。
一壶春酿。yī hú chūn niàng。
雨蓑烟笠傍渔矶,应不是、封侯相。yǔ suō yān lì bàng yú jī,yīng bù shì fēng hóu xiāng。

风入松

陆游

十年裘马锦江滨。shí nián qiú mǎ jǐn jiāng bīn。
酒隐红尘。jiǔ yǐn hóng chén。
万金选胜莺花海,倚疏狂、驱使青春。wàn jīn xuǎn shèng yīng huā hǎi,yǐ shū kuáng qū shǐ qīng chūn。
吹笛鱼龙尽出,题诗风月俱新。chuī dí yú lóng jǐn chū,tí shī fēng yuè jù xīn。
自怜华发满纱巾。zì lián huá fā mǎn shā jīn。
犹是官身。yóu shì guān shēn。
凤楼常记当年语,问浮名、何似身亲。fèng lóu cháng jì dāng nián yǔ,wèn fú míng hé shì shēn qīn。
欲寄吴笺说与,这回真个闲人。yù jì wú jiān shuō yǔ,zhè huí zhēn gè xián rén。

真珠帘

陆游

灯前月下嬉游处。dēng qián yuè xià xī yóu chù。
向笙歌、锦绣丛中相遇。xiàng shēng gē jǐn xiù cóng zhōng xiāng yù。
彼此知名,才见便论心素。bǐ cǐ zhī míng,cái jiàn biàn lùn xīn sù。
浅黛娇蝉风调别,最动人、时时偷顾。qiǎn dài jiāo chán fēng diào bié,zuì dòng rén shí shí tōu gù。
归去。guī qù。
想闲窗深院,调弦促柱。xiǎng xián chuāng shēn yuàn,diào xián cù zhù。
乐府初翻新谱。lè fǔ chū fān xīn pǔ。
漫裁红点翠,闲题金缕。màn cái hóng diǎn cuì,xián tí jīn lǚ。
燕子入帘时,又一番春暮。yàn zi rù lián shí,yòu yī fān chūn mù。
侧帽燕脂坡下过,料也记、前年崔护。cè mào yàn zhī pō xià guò,liào yě jì qián nián cuī hù。
休诉。xiū sù。
待从今须与,好花为主。dài cóng jīn xū yǔ,hǎo huā wèi zhǔ。

恋绣衾

陆游

不惜貂裘换钓篷。bù xī diāo qiú huàn diào péng。
嗟时人、谁识放翁。jiē shí rén shuí shí fàng wēng。
归棹借、樵风稳,数声闻、林外暮钟。guī zhào jiè qiáo fēng wěn,shù shēng wén lín wài mù zhōng。
幽栖莫笑蜗庐小,有云山、烟水万重。yōu qī mò xiào wō lú xiǎo,yǒu yún shān yān shuǐ wàn zhòng。
半世向、丹青看,喜如今、身在画中。bàn shì xiàng dān qīng kàn,xǐ rú jīn shēn zài huà zhōng。

恋绣衾

陆游

无方能驻脸上红。wú fāng néng zhù liǎn shàng hóng。
笑浮生、扰扰梦中。xiào fú shēng rǎo rǎo mèng zhōng。
平地是、冲霄路,又何劳、千日用功。píng dì shì chōng xiāo lù,yòu hé láo qiān rì yòng gōng。
飘然再过莲峰下,乱云深、吹下暮钟。piāo rán zài guò lián fēng xià,luàn yún shēn chuī xià mù zhōng。
访旧隐、依然在,但鹤巢、时有堕松。fǎng jiù yǐn yī rán zài,dàn hè cháo shí yǒu duò sōng。

风流子·一名内家娇

陆游

佳人多命薄,初心慕、德耀嫁梁鸿。jiā rén duō mìng báo,chū xīn mù dé yào jià liáng hóng。
记绿窗睡起,静吟闲咏,句翻离合,格变玲珑。jì lǜ chuāng shuì qǐ,jìng yín xián yǒng,jù fān lí hé,gé biàn líng lóng。
更乘兴、素纨留戏墨,纤玉抚孤桐。gèng chéng xīng sù wán liú xì mò,xiān yù fǔ gū tóng。
蟾滴夜寒,水浮微冻,凤笺春丽,花砑轻红。chán dī yè hán,shuǐ fú wēi dòng,fèng jiān chūn lì,huā yà qīng hóng。
人生谁能料,堪悲处、身落柳陌花丛。rén shēng shuí néng liào,kān bēi chù shēn luò liǔ mò huā cóng。
空羡画堂鹦鹉,深闭金笼。kōng xiàn huà táng yīng wǔ,shēn bì jīn lóng。
向宝镜鸾钗,临妆常晚,绣茵牙版,催舞还慵。xiàng bǎo jìng luán chāi,lín zhuāng cháng wǎn,xiù yīn yá bǎn,cuī wǔ hái yōng。
肠断市桥月笛,灯院霜钟。cháng duàn shì qiáo yuè dí,dēng yuàn shuāng zhōng。

双头莲

陆游

风卷征尘,堪叹处、青骢正摇金辔。fēng juǎn zhēng chén,kān tàn chù qīng cōng zhèng yáo jīn pèi。
客襟贮泪。kè jīn zhù lèi。
漫万点如血,凭谁持寄。màn wàn diǎn rú xuè,píng shuí chí jì。
伫想艳态幽情,压江南佳丽。zhù xiǎng yàn tài yōu qíng,yā jiāng nán jiā lì。
春正媚。chūn zhèng mèi。
怎忍长亭,匆匆顿分连理。zěn rěn zhǎng tíng,cōng cōng dùn fēn lián lǐ。
目断淡日平芜,望烟浓树远,微茫如荠。mù duàn dàn rì píng wú,wàng yān nóng shù yuǎn,wēi máng rú jì。
悲欢梦里。bēi huān mèng lǐ。
奈倦客、又是关河千里。nài juàn kè yòu shì guān hé qiān lǐ。
最苦唱彻骊歌,重迟留无计。zuì kǔ chàng chè lí gē,zhòng chí liú wú jì。
何限事。hé xiàn shì。
待与丁宁,行时已醉。dài yǔ dīng níng,xíng shí yǐ zuì。

鹧鸪天

陆游

杖屦寻春苦未迟。zhàng jù xún chūn kǔ wèi chí。
洛城樱笋正当时。luò chéng yīng sǔn zhèng dāng shí。
三千界外归初到,五百年前事总知。sān qiān jiè wài guī chū dào,wǔ bǎi nián qián shì zǒng zhī。
吹玉笛,渡清伊。chuī yù dí,dù qīng yī。
相逢休问姓名谁。xiāng féng xiū wèn xìng míng shuí。
小车处士深衣叟,曾是天津共赋诗。xiǎo chē chù shì shēn yī sǒu,céng shì tiān jīn gòng fù shī。