古诗词

扬州慢

姜夔

淮左名都,竹西佳处,解鞍少驻初程。huái zuǒ míng dōu,zhú xī jiā chù,jiě ān shǎo zhù chū chéng。
过春风十里,尽荠麦青青。guò chūn fēng shí lǐ,jǐn jì mài qīng qīng。
自胡马窥江去后,废池乔木,犹厌言兵。zì hú mǎ kuī jiāng qù hòu,fèi chí qiáo mù,yóu yàn yán bīng。
渐黄昏、清角吹寒,都在空城。jiàn huáng hūn qīng jiǎo chuī hán,dōu zài kōng chéng。
杜郎俊赏,算而今、重到须惊。dù láng jùn shǎng,suàn ér jīn zhòng dào xū jīng。
纵豆蔻词工,青楼梦好,难赋深情。zòng dòu kòu cí gōng,qīng lóu mèng hǎo,nán fù shēn qíng。
二十四桥仍在,波心荡、冷月无声。èr shí sì qiáo réng zài,bō xīn dàng lěng yuè wú shēng。
念桥边红药,年年知为谁生?niàn qiáo biān hóng yào,nián nián zhī wèi shuí shēng?
姜夔

姜夔

姜夔,南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。 姜夔的作品>>

猜您喜欢

送李万顷

姜夔

猛相思里得君来,正喜欢时却便回。měng xiāng sī lǐ dé jūn lái,zhèng xǐ huān shí què biàn huí。
别路恐无青柳折,到家应有小桃开。bié lù kǒng wú qīng liǔ zhé,dào jiā yīng yǒu xiǎo táo kāi。
起居五马兼堂上,问信千岩及阿灰。qǐ jū wǔ mǎ jiān táng shàng,wèn xìn qiān yán jí ā huī。
儿女痴顽夫妇健,漂零何日共尊罍。ér nǚ chī wán fū fù jiàn,piāo líng hé rì gòng zūn léi。

送范仲讷往合肥三首(其一)

姜夔

壮志只便鞍马上,客梦长到江淮间。zhuàng zhì zhǐ biàn ān mǎ shàng,kè mèng zhǎng dào jiāng huái jiān。
谁能辛苦运河里,夜与商人争往还。shuí néng xīn kǔ yùn hé lǐ,yè yǔ shāng rén zhēng wǎng hái。

送范仲讷往合肥三首(其三)

姜夔

小帘灯火屡题诗,回首青山失后期。xiǎo lián dēng huǒ lǚ tí shī,huí shǒu qīng shān shī hòu qī。
未老刘郎定重到,烦君说与故人知。wèi lǎo liú láng dìng zhòng dào,fán jūn shuō yǔ gù rén zhī。

浣溪沙·春点疏梅雨后枝

姜夔

其一
春点疏梅雨后枝,剪灯心事峭寒时。chūn diǎn shū méi yǔ hòu zhī,jiǎn dēng xīn shì qiào hán shí。
市桥携手步迟迟。shì qiáo xié shǒu bù chí chí。
蜜炬来时人更好,玉笙吹彻夜何其。mì jù lái shí rén gèng hǎo,yù shēng chuī chè yè hé qí。
东风落靥不成归。dōng fēng luò yè bù chéng guī。
其二
春点疏梅雨后枝。chūn diǎn shū méi yǔ hòu zhī。
剪灯心事峭寒时。jiǎn dēng xīn shì qiào hán shí。
市桥携手步迟迟。shì qiáo xié shǒu bù chí chí。
蜜炬来时人更好,玉笙吹彻夜何其。mì jù lái shí rén gèng hǎo,yù shēng chuī chè yè hé qí。
东风落靥不成归。dōng fēng luò yè bù chéng guī。