古诗词

所思

朱希晦

百舌复百舌,间关弄春晴。bǎi shé fù bǎi shé,jiān guān nòng chūn qíng。
谗臣在君侧,巧语谁为听。chán chén zài jūn cè,qiǎo yǔ shuí wèi tīng。

朱希晦

元温州乐清人。顺帝至正末隐居瑶山,与四明吴主一、萧台赵彦铭吟咏雁山中,称雁山三老。明初荐于朝,命未至而卒。有《云松巢集》。 朱希晦的作品>>

猜您喜欢

秋日和韵

朱希晦

溪上危峰乱插空,雨晴苍翠尚蒙蒙。xī shàng wēi fēng luàn chā kōng,yǔ qíng cāng cuì shàng méng méng。
不堪昨夜西风急,吹落半庭霜叶红。bù kān zuó yè xī fēng jí,chuī luò bàn tíng shuāng yè hóng。

次御史端公游箫台韵

朱希晦

烟锁千峰紫翠层,隔溪幽鸟语相应。yān suǒ qiān fēng zǐ cuì céng,gé xī yōu niǎo yǔ xiāng yīng。
碧桃花谢玉芝老,不见神仙只见僧。bì táo huā xiè yù zhī lǎo,bù jiàn shén xiān zhǐ jiàn sēng。

寄友

朱希晦

不道愁中生白发,也知客里对黄花。bù dào chóu zhōng shēng bái fā,yě zhī kè lǐ duì huáng huā。
凄凉正是陶元亮,有酒无钱何处赊。qī liáng zhèng shì táo yuán liàng,yǒu jiǔ wú qián hé chù shē。

戏简叔向陈先生朋南阮君

朱希晦

名动竹林惟阮籍,气吞湖海有元龙。míng dòng zhú lín wéi ruǎn jí,qì tūn hú hǎi yǒu yuán lóng。
相逢一醉思茗饮,细故不留云梦胸。xiāng féng yī zuì sī míng yǐn,xì gù bù liú yún mèng xiōng。

酬李适庵

朱希晦

谩笑人生有底忙,读书坚坐白云房。mán xiào rén shēng yǒu dǐ máng,dú shū jiān zuò bái yún fáng。
孙阳未遇骐麟老,空厄盐车太上行。sūn yáng wèi yù qí lín lǎo,kōng è yán chē tài shàng xíng。

酬间上人

朱希晦

潮退沧江露石矶,生缘千古一天衣。cháo tuì cāng jiāng lù shí jī,shēng yuán qiān gǔ yī tiān yī。
葛藤牙蘖依前长,影落长空寒雁归。gé téng yá niè yī qián zhǎng,yǐng luò zhǎng kōng hán yàn guī。

和槐堂李先生韵

朱希晦

人生离别将奈何,沧江渺渺山峨峨。rén shēng lí bié jiāng nài hé,cāng jiāng miǎo miǎo shān é é。
山花乱红江水碧,水流花谢春愁多。shān huā luàn hóng jiāng shuǐ bì,shuǐ liú huā xiè chūn chóu duō。

和槐堂李先生韵

朱希晦

江山有待故人来,好向春风酌绿醅。jiāng shān yǒu dài gù rén lái,hǎo xiàng chūn fēng zhuó lǜ pēi。
啼鸟声中春烂漫,雨香昨夜碧桃开。tí niǎo shēng zhōng chūn làn màn,yǔ xiāng zuó yè bì táo kāi。

喜雨

朱希晦

稻田渴水十日晴,水车踏转如雷鸣。dào tián kě shuǐ shí rì qíng,shuǐ chē tà zhuǎn rú léi míng。
老夫中夜喜不极,睡觉枕前闻雨声。lǎo fū zhōng yè xǐ bù jí,shuì jué zhěn qián wén yǔ shēng。

和赵翰林韵

朱希晦

脱却春衫换酒来,深杯劝客壮怀开。tuō què chūn shān huàn jiǔ lái,shēn bēi quàn kè zhuàng huái kāi。
生前万事不如醉,落日乌啼金粟堆。shēng qián wàn shì bù rú zuì,luò rì wū tí jīn sù duī。

和谢玉堂归老赵修撰

朱希晦

佳客乘闲访隐居,旋沽村酒鲙溪鱼。jiā kè chéng xián fǎng yǐn jū,xuán gū cūn jiǔ kuài xī yú。
灯前忽忆十年事,留宿壶山夜读书。dēng qián hū yì shí nián shì,liú sù hú shān yè dú shū。

用赵修撰先生韵

朱希晦

结屋山中远市嚣,雨馀荒径长蓬蒿。jié wū shān zhōng yuǎn shì xiāo,yǔ yú huāng jìng zhǎng péng hāo。
平生身外无他事,劝客尊前有浊醪。píng shēng shēn wài wú tā shì,quàn kè zūn qián yǒu zhuó láo。

夏日山居

朱希晦

九衢赫赫涨尘埃,车马憧憧自往来。jiǔ qú hè hè zhǎng chén āi,chē mǎ chōng chōng zì wǎng lái。
争似山人忘世念,枕书高卧竹扉开。zhēng shì shān rén wàng shì niàn,zhěn shū gāo wò zhú fēi kāi。

寄天则上人

朱希晦

老年衰病药相扶,岂有神仙碧玉壶。lǎo nián shuāi bìng yào xiāng fú,qǐ yǒu shén xiān bì yù hú。
睡起不知春雨过,半畦佳菊没榛芜。shuì qǐ bù zhī chūn yǔ guò,bàn qí jiā jú méi zhēn wú。

次回峰西堂韵

朱希晦

孤云无住亦无依,长向空中自在飞。gū yún wú zhù yì wú yī,zhǎng xiàng kōng zhōng zì zài fēi。
情素本来无一物,何须惜别更留衣。qíng sù běn lái wú yī wù,hé xū xī bié gèng liú yī。
130«3456789