古诗词

楞伽寺得月台

宗衍

月出湖水湄,清辉映林屋。yuè chū hú shuǐ méi,qīng huī yìng lín wū。
山明秋树静,照见幽鸟宿。shān míng qiū shù jìng,zhào jiàn yōu niǎo sù。
开门谁遣入,俯涧近可掬。kāi mén shuí qiǎn rù,fǔ jiàn jìn kě jū。
道人犹未眠,经声出深竹。dào rén yóu wèi mián,jīng shēng chū shēn zhú。

宗衍

元僧。平江路人,字道原。工诗,善书法。顺帝至正初居石湖楞伽寺,一时名士多与游。后主嘉兴德藏寺。诗清丽幽茂。有《碧山堂集》。 宗衍的作品>>

猜您喜欢

晚凉怀故山

宗衍

疏林生晚凉,微日映书幌。shū lín shēng wǎn liáng,wēi rì yìng shū huǎng。
南山澹相对,幽磬时一响。nán shān dàn xiāng duì,yōu qìng shí yī xiǎng。
怀归见素心,感旧发遐想。huái guī jiàn sù xīn,gǎn jiù fā xiá xiǎng。
稍待秋橘香,风汀荡双桨。shāo dài qiū jú xiāng,fēng tīng dàng shuāng jiǎng。

浴罢

宗衍

浴罢振轻袂,漱齿汲石井。yù bà zhèn qīng mèi,shù chǐ jí shí jǐng。
木落岁已秋,山深夜逾静。mù luò suì yǐ qiū,shān shēn yè yú jìng。
细咏馀幽响,清心寄真境。xì yǒng yú yōu xiǎng,qīng xīn jì zhēn jìng。
松门凉月阴,挂杖一僧影。sōng mén liáng yuè yīn,guà zhàng yī sēng yǐng。

啄木

宗衍

啄木江南飞,蠹虫生上林。zhuó mù jiāng nán fēi,dù chóng shēng shàng lín。
江南亦有蠹,不闻剥啄声。jiāng nán yì yǒu dù,bù wén bō zhuó shēng。
蠹种日以滋,木病日以深。dù zhǒng rì yǐ zī,mù bìng rì yǐ shēn。
啄木不啄蠹,孰慰凤凰心。zhuó mù bù zhuó dù,shú wèi fèng huáng xīn。

墨兰

宗衍

楚雪春已晴,沅湘水初满。chǔ xuě chūn yǐ qíng,yuán xiāng shuǐ chū mǎn。
去年故叶长,今年新叶短。qù nián gù yè zhǎng,jīn nián xīn yè duǎn。
波明碧沙净,日照紫苔暖。bō míng bì shā jìng,rì zhào zǐ tái nuǎn。
不见泽中人,江南暝云断。bù jiàn zé zhōng rén,jiāng nán míng yún duàn。

题韩干画马图

宗衍

唐朝画马谁第一,韩干妙出曹将军。táng cháo huà mǎ shuí dì yī,hán gàn miào chū cáo jiāng jūn。
此图无乃干所作,世上有若真空群。cǐ tú wú nǎi gàn suǒ zuò,shì shàng yǒu ruò zhēn kōng qún。
双瞳精荧两耳立,兰筋束骨皮肉急。shuāng tóng jīng yíng liǎng ěr lì,lán jīn shù gǔ pí ròu jí。
何年霹雳起龙池,五花一团云气湿。hé nián pī lì qǐ lóng chí,wǔ huā yī tuán yún qì shī。
当年天子少马骑,远求乌孙诏写之。dāng nián tiān zi shǎo mǎ qí,yuǎn qiú wū sūn zhào xiě zhī。
即今内厩多如此,纵有麒麟画者谁?jí jīn nèi jiù duō rú cǐ,zòng yǒu qí lín huà zhě shuí?

遣兴二首

宗衍

凉风一叶落,志士感其微。liáng fēng yī yè luò,zhì shì gǎn qí wēi。
岂但振泉木,寒将裂我衣。qǐ dàn zhèn quán mù,hán jiāng liè wǒ yī。
治田去稂莠,所忧稼穑稀。zhì tián qù láng yǒu,suǒ yōu jià sè xī。
君若不见察,善类将安归。jūn ruò bù jiàn chá,shàn lèi jiāng ān guī。

遣兴二首

宗衍

紫兰生幽林,聊与众草伍。zǐ lán shēng yōu lín,liáo yǔ zhòng cǎo wǔ。
青蝇亦何物,天乃傅其羽。qīng yíng yì hé wù,tiān nǎi fù qí yǔ。
鸱枭纷翱翔,凤凰不一睹。chī xiāo fēn áo xiáng,fèng huáng bù yī dǔ。
自古已云然,今人况非古。zì gǔ yǐ yún rán,jīn rén kuàng fēi gǔ。

中山堂为许隐君作

宗衍

俗子居山不见山,静者居廛山在眼。sú zi jū shān bù jiàn shān,jìng zhě jū chán shān zài yǎn。
请看东郭许隐君,中山之堂最萧散。qǐng kàn dōng guō xǔ yǐn jūn,zhōng shān zhī táng zuì xiāo sàn。
堂前种竹堂后萱,春深笋长萱花繁。táng qián zhǒng zhú táng hòu xuān,chūn shēn sǔn zhǎng xuān huā fán。
大儿称觞寿花下,小儿读书当竹根。dà ér chēng shāng shòu huā xià,xiǎo ér dú shū dāng zhú gēn。
城中无山亦可乐,城中有虎仍戴角。chéng zhōng wú shān yì kě lè,chéng zhōng yǒu hǔ réng dài jiǎo。
归来不愁虎食人,闭门日醉中山春。guī lái bù chóu hǔ shí rén,bì mén rì zuì zhōng shān chūn。

萱庭春意为胡景仁作

宗衍

春庭种萱春日长,春风吹衣春酒香。chūn tíng zhǒng xuān chūn rì zhǎng,chūn fēng chuī yī chūn jiǔ xiāng。
闭门读书母在堂,百亩之稻五亩桑。bì mén dú shū mǔ zài táng,bǎi mǔ zhī dào wǔ mǔ sāng。
萱能忘忧,无忧可忘。xuān néng wàng yōu,wú yōu kě wàng。
晨羹须调不须鲤,妇善奉姑姑自喜。chén gēng xū diào bù xū lǐ,fù shàn fèng gū gū zì xǐ。
阿孙来来花下戏,慎勿伤花失婆意。ā sūn lái lái huā xià xì,shèn wù shāng huā shī pó yì。

野鸡毛羽好

宗衍

野鸡毛羽好,不如家鸡能报晓。yě jī máo yǔ hǎo,bù rú jiā jī néng bào xiǎo。
新人美如花,不如旧人能绩麻。xīn rén měi rú huā,bù rú jiù rén néng jì má。
绩麻作衫郎得著,郎见花开又花落。jì má zuò shān láng dé zhù,láng jiàn huā kāi yòu huā luò。
40123