古诗词

题幼安濯足图

胡天游

山东豪俊何纷纷,飘然乘风呼不闻。shān dōng háo jùn hé fēn fēn,piāo rán chéng fēng hū bù wén。
馀生亦足老辽海,避世岂必如秦民。yú shēng yì zú lǎo liáo hǎi,bì shì qǐ bì rú qín mín。
归来问旧半零落,乾坤割据潜悲辛。guī lái wèn jiù bàn líng luò,qián kūn gē jù qián bēi xīn。
青山未改汉家色,焉知不有芒砀云。qīng shān wèi gǎi hàn jiā sè,yān zhī bù yǒu máng dàng yún。
摩挲两足共世走,将来濯彼沧浪滨。mó sā liǎng zú gòng shì zǒu,jiāng lái zhuó bǐ cāng làng bīn。
眼中驰驱何足道,汗脚三寸曹丕尘。yǎn zhōng chí qū hé zú dào,hàn jiǎo sān cùn cáo pī chén。
黄金瓦砾少年事,况肯斗禄污吾身。huáng jīn wǎ lì shǎo nián shì,kuàng kěn dòu lù wū wú shēn。
平生子鱼今乃尔,尚恨此耳无由新。píng shēng zi yú jīn nǎi ěr,shàng hèn cǐ ěr wú yóu xīn。
峨峨白帽千年真,安得唤起图中人。é é bái mào qiān nián zhēn,ān dé huàn qǐ tú zhōng rén。
我当再拜公彻洗,分我半席长相亲。wǒ dāng zài bài gōng chè xǐ,fēn wǒ bàn xí zhǎng xiāng qīn。

胡天游

元岳州平江人,名乘龙,以字行。号松竹主人,又号傲轩。有俊才,七岁能诗。遭元季乱,隐居不仕。有《傲轩吟稿》。 胡天游的作品>>

猜您喜欢

故人别

胡天游

故人别,新人归,大车小车当路衢。gù rén bié,xīn rén guī,dà chē xiǎo chē dāng lù qú。
路傍把酒相迎送,尽道新人貌更殊。lù bàng bǎ jiǔ xiāng yíng sòng,jǐn dào xīn rén mào gèng shū。
故人含悲催上道,回头却向新人笑。gù rén hán bēi cuī shàng dào,huí tóu què xiàng xīn rén xiào。
黄金不铸玉郎心,送故迎新何日了。huáng jīn bù zhù yù láng xīn,sòng gù yíng xīn hé rì le。
故人一去无回期,新人还著故人衣。gù rén yī qù wú huí qī,xīn rén hái zhù gù rén yī。
玉郎绕床看画眉,恰似故人初到时。yù láng rào chuáng kàn huà méi,qià shì gù rén chū dào shí。

陌上花

胡天游

陌上花,开满陌,金屋美人归未得。mò shàng huā,kāi mǎn mò,jīn wū měi rén guī wèi dé。
流苏绣帐掩香尘,目断君王片云隔。liú sū xiù zhàng yǎn xiāng chén,mù duàn jūn wáng piàn yún gé。
九重宴罢移宫烛,歌管声残更漏促。jiǔ zhòng yàn bà yí gōng zhú,gē guǎn shēng cán gèng lòu cù。
自临宝榻拂鸾笺,细字斜行写心曲。zì lín bǎo tà fú luán jiān,xì zì xié xíng xiě xīn qū。
陌上花,开满枝,掌中美人知不知。mò shàng huā,kāi mǎn zhī,zhǎng zhōng měi rén zhī bù zhī。
翠眉蝉鬓今何似,趁取花时缓缓归。cuì méi chán bìn jīn hé shì,chèn qǔ huā shí huǎn huǎn guī。
书中未尽叮咛意,更遣青鸾口传语。shū zhōng wèi jǐn dīng níng yì,gèng qiǎn qīng luán kǒu chuán yǔ。
陌上花,年年好。mò shàng huā,nián nián hǎo。
掌中人,年年老。zhǎng zhōng rén,nián nián lǎo。
春光烂漫不归来,转眼残红满芳草。chūn guāng làn màn bù guī lái,zhuǎn yǎn cán hóng mǎn fāng cǎo。
一封书,千万嘱。yī fēng shū,qiān wàn zhǔ。
油壁车,黄金犊。yóu bì chē,huáng jīn dú。
花边待,花底宿。huā biān dài,huā dǐ sù。
缓缓归,莫愆期。huǎn huǎn guī,mò qiān qī。

晓行

胡天游

梦阑莺唤穆陵西,驿吏催时雨拂衣。mèng lán yīng huàn mù líng xī,yì lì cuī shí yǔ fú yī。
行客落花心事别,无端俱趁晓风飞。xíng kè luò huā xīn shì bié,wú duān jù chèn xiǎo fēng fēi。
931234567