古诗词

正月三日,海子泛舟

范梈

晓日明如茜,春波凝不流。xiǎo rì míng rú qiàn,chūn bō níng bù liú。
浴凫浮断梗,过雁折危楼。yù fú fú duàn gěng,guò yàn zhé wēi lóu。
颇敬吴儿狎,何伤楚客囚?pǒ jìng wú ér xiá,hé shāng chǔ kè qiú?
沙边萦小楫,初慰玉京游。shā biān yíng xiǎo jí,chū wèi yù jīng yóu。

范梈

梈字亨父,一字德机,临江清江人。家贫早孤,刻苦为文章,人罕知者。年三十六,辞家北游,卖卜燕市。荐为左卫教授,迁翰林院编修官。出为岭海廉访司照磨,历转江西湖东,选充翰林应奉,改闽海道知事,移疾归。徙家新喻百丈山,天历二年,授湖南岭北廉访经历,亲老不赴。其明年以母丧哀毁卒,年五十九。德机癯然清寒,若不胜衣,而持身廉正。为文雄健,追慕先汉古诗,尤好为歌行,工近体,蔼然见忠臣孝子之情焉。吴文正尝以东汉诸君子拟之。人称文白先生。所著有《燕然稿》、《东方稿》、《海康稿》、《豫章稿》、《侯官稿》、《江夏稿》、《百丈稿》,总十二卷,揭曼硕序之。以为虞伯生称德机如唐临晋帖,则终未逼真。改评之曰:范德机诗如秋空行云,晴雷捲雨,纵横变化,出入无朕。又如空山道者,辟谷学仙。瘦骨崚嶒,神气自若。又如豪鹰掠野,独鹤叫群。四顾无人,一碧万里。差可彷佛耳。德机诗学庐陵,杨中伯允得其骨,郡人傅若金与砺得其神,皆有盛名于时。欧阳原功曰:宋东都时,黄太史号江西诗派。南渡后,杨廷秀好为新体。宋末,刘会孟出于庐陵,而诗又一变。我元延祐以来,弥文日盛,京师诸名公一去宋金季世之弊,而趋于雅正。于是西江之士,亦各弃其旧习焉。盖以德机与曼硕为之倡也。 范梈的作品>>

猜您喜欢

赠刘山人游湖南

范梈

楚山高高楚水清,之子西还复远行。chǔ shān gāo gāo chǔ shuǐ qīng,zhī zi xī hái fù yuǎn xíng。
手持空县宝月鉴,人中到处测公卿。shǒu chí kōng xiàn bǎo yuè jiàn,rén zhōng dào chù cè gōng qīng。
楚有羁臣面如削,千载奸谀胆惊落。chǔ yǒu jī chén miàn rú xuē,qiān zài jiān yú dǎn jīng luò。
谁能早向太平年?识得声名等光岳。shuí néng zǎo xiàng tài píng nián?shí dé shēng míng děng guāng yuè。
洞庭湖上莎草生,湘娥祠下鹧鸪鸣。dòng tíng hú shàng shā cǎo shēng,xiāng é cí xià zhè gū míng。
与人言必据忠孝,岂独卖卜严君平?yǔ rén yán bì jù zhōng xiào,qǐ dú mài bo yán jūn píng?
子言亦是蜀州士,家寄钱塘小江涘。zi yán yì shì shǔ zhōu shì,jiā jì qián táng xiǎo jiāng sì。
九野飞鸿逐便风,行色将我泛湖水。jiǔ yě fēi hóng zhú biàn fēng,xíng sè jiāng wǒ fàn hú shuǐ。
湖水上,几时来?自古生才须世用,试为今人青眼开。hú shuǐ shàng,jǐ shí lái?zì gǔ shēng cái xū shì yòng,shì wèi jīn rén qīng yǎn kāi。

捣练图

范梈

深宫佳人白日长,夜感蟋蟀鸣中房。shēn gōng jiā rén bái rì zhǎng,yè gǎn xī shuài míng zhōng fáng。
起视河汉心回皇,云鬓笼松分作行。qǐ shì hé hàn xīn huí huáng,yún bìn lóng sōng fēn zuò xíng。
清水如天收素练,翠蛾带月杵玄霜。qīng shuǐ rú tiān shōu sù liàn,cuì é dài yuè chǔ xuán shuāng。
辘轳无绳金井悄,边头不见梧桐黄。lù lú wú shéng jīn jǐng qiāo,biān tóu bù jiàn wú tóng huáng。
裁缝熨帖坐在床,载玄载黄公子裳。cái fèng yùn tiē zuò zài chuáng,zài xuán zài huáng gōng zi shang。
制成不远烦寄将,但见寒暑雕三光,身体甚适平时康。zhì chéng bù yuǎn fán jì jiāng,dàn jiàn hán shǔ diāo sān guāng,shēn tǐ shén shì píng shí kāng。
君不见古来边庭士,雪压关河征战多,拆尽衣裘泪如水。jūn bù jiàn gǔ lái biān tíng shì,xuě yā guān hé zhēng zhàn duō,chāi jǐn yī qiú lèi rú shuǐ。

题李白郎官湖

范梈

当时郎官奉使出咸京,仙人千里来相迎。dāng shí láng guān fèng shǐ chū xián jīng,xiān rén qiān lǐ lái xiāng yíng。
画船吹笛弄《绿水》,何意芳洲遗旧名。huà chuán chuī dí nòng lǜ shuǐ,hé yì fāng zhōu yí jiù míng。
唐祠芜没知何代,惟有东流水长在。táng cí wú méi zhī hé dài,wéi yǒu dōng liú shuǐ zhǎng zài。
黎侯独起梁栋之,仿佛云中昔轩盖。lí hóu dú qǐ liáng dòng zhī,fǎng fú yún zhōng xī xuān gài。
南飞越鸟北飞鸿,今古悠悠去住同。nán fēi yuè niǎo běi fēi hóng,jīn gǔ yōu yōu qù zhù tóng。
富贵何如一杯酒,愁来无地酹西风。fù guì hé rú yī bēi jiǔ,chóu lái wú dì lèi xī fēng。
大别山高几千尺,隔城正与祠相值。dà bié shān gāo jǐ qiān chǐ,gé chéng zhèng yǔ cí xiāng zhí。
青猿夜抱月光啼,挂在东湖之石壁。qīng yuán yè bào yuè guāng tí,guà zài dōng hú zhī shí bì。
黎侯本在斗南家,枕戈犹自忆烟霞。lí hóu běn zài dòu nán jiā,zhěn gē yóu zì yì yān xiá。
祇拟将身报天子,不负胸中书五车。qí nǐ jiāng shēn bào tiān zi,bù fù xiōng zhōng shū wǔ chē。
昨者相逢玉阙下,别来几日秋潇洒。zuó zhě xiāng féng yù quē xià,bié lái jǐ rì qiū xiāo sǎ。
黄叶当头乱打人,门前系著青骢马。huáng yè dāng tóu luàn dǎ rén,mén qián xì zhù qīng cōng mǎ。
君今归去钓晴湖,我亦明年辞帝都。jūn jīn guī qù diào qíng hú,wǒ yì míng nián cí dì dōu。
若过湖边定相见,为问仙人安稳无。ruò guò hú biān dìng xiāng jiàn,wèi wèn xiān rén ān wěn wú。

王氏能远楼

范梈

游莫羡天池鹏,归莫问辽东鹤。yóu mò xiàn tiān chí péng,guī mò wèn liáo dōng hè。
人生万事须自为,跬步江山即寥廓。rén shēng wàn shì xū zì wèi,kuǐ bù jiāng shān jí liáo kuò。
请君得酒勿少留,为我痛酌王家能远之高楼。qǐng jūn dé jiǔ wù shǎo liú,wèi wǒ tòng zhuó wáng jiā néng yuǎn zhī gāo lóu。
醉捧勾吴匣中剑,斫断千秋万古愁。zuì pěng gōu wú xiá zhōng jiàn,zhuó duàn qiān qiū wàn gǔ chóu。
沧溟朝旭射燕甸,桑枝正搭虚窗面。cāng míng cháo xù shè yàn diān,sāng zhī zhèng dā xū chuāng miàn。
昆仑池上碧桃花,舞尽东风千万片。kūn lún chí shàng bì táo huā,wǔ jǐn dōng fēng qiān wàn piàn。
千万片,落谁家,愿倾海水溢流霞。qiān wàn piàn,luò shuí jiā,yuàn qīng hǎi shuǐ yì liú xiá。
寄谢尊前望乡客,底须惆怅惜天涯。jì xiè zūn qián wàng xiāng kè,dǐ xū chóu chàng xī tiān yá。

梁掾枉教冬菊之歌,仍韵答贶

范梈

中书省郎梁茂才,嗜好雅与时流乖。zhōng shū shěng láng liáng mào cái,shì hǎo yǎ yǔ shí liú guāi。
休衙归来紧闭户,剥啄或为幽人开。xiū yá guī lái jǐn bì hù,bō zhuó huò wèi yōu rén kāi。
屋前枯杨千万树,屋后官槐傍官路。wū qián kū yáng qiān wàn shù,wū hòu guān huái bàng guān lù。
别起新亭翼瓦间,昼阅黄花夜吟句。bié qǐ xīn tíng yì wǎ jiān,zhòu yuè huáng huā yè yín jù。
自别仙城白兔公,采英泛菊九秋同。zì bié xiān chéng bái tù gōng,cǎi yīng fàn jú jiǔ qiū tóng。
江清木落寒雁远,我思古人烟浪中。jiāng qīng mù luò hán yàn yuǎn,wǒ sī gǔ rén yān làng zhōng。
彼美人兮无此美,不见忧兮见之喜。bǐ měi rén xī wú cǐ měi,bù jiàn yōu xī jiàn zhī xǐ。
本是千岩万壑姿,如何肯落君家里?běn shì qiān yán wàn hè zī,rú hé kěn luò jūn jiā lǐ?
昨夜遣诗儿过门,挑灯三诵月黄昏。zuó yè qiǎn shī ér guò mén,tiāo dēng sān sòng yuè huáng hūn。
更酬迭唱未足报,要须共倒花前尊。gèng chóu dié chàng wèi zú bào,yào xū gòng dào huā qián zūn。
君不见长安富儿买歌笑,意掷千金惜年少。jūn bù jiàn zhǎng ān fù ér mǎi gē xiào,yì zhì qiān jīn xī nián shǎo。
桃李如今不似春,勖子含和保贞曜。táo lǐ rú jīn bù shì chūn,xù zi hán hé bǎo zhēn yào。

钱舜举画马歌

范梈

钱君画人胜画马,安得名骢妙天下。qián jūn huà rén shèng huà mǎ,ān dé míng cōng miào tiān xià。
青云隐约见龙纹,有意轩昂驶华夏。qīng yún yǐn yuē jiàn lóng wén,yǒu yì xuān áng shǐ huá xià。
圉官山立颀而髯,朱衣黑带高帽尖。yǔ guān shān lì qí ér rán,zhū yī hēi dài gāo mào jiān。
问渠掌握讵有此,牵控宁知人汝嫌。wèn qú zhǎng wò jù yǒu cǐ,qiān kòng níng zhī rén rǔ xián。
君不见才士受束缚,往往因之纵寥廓。jūn bù jiàn cái shì shòu shù fù,wǎng wǎng yīn zhī zòng liáo kuò。

杏叶黄

范梈

杏叶黄,天雨霜。xìng yè huáng,tiān yǔ shuāng。
穹窿携日照八荒,回光照见白玉堂。qióng lóng xié rì zhào bā huāng,huí guāng zhào jiàn bái yù táng。
堂中美人双鸣珰,中宵抱被直西厢。táng zhōng měi rén shuāng míng dāng,zhōng xiāo bào bèi zhí xī xiāng。
忠君爱亲两不忘,奈何零露沾衣裳。zhōng jūn ài qīn liǎng bù wàng,nài hé líng lù zhān yī shang。
清晓楼头见征雁,不如谢官归故乡。qīng xiǎo lóu tóu jiàn zhēng yàn,bù rú xiè guān guī gù xiāng。

题姑苏丁氏一乐斋

范梈

人生开口日几何?一日所得亦已多。rén shēng kāi kǒu rì jǐ hé?yī rì suǒ dé yì yǐ duō。
请君为我酌美酒,我当为君歌乐歌。qǐng jūn wèi wǒ zhuó měi jiǔ,wǒ dāng wèi jūn gē lè gē。
堂上仙翁紫锦袍,堂中硕人冠嵯峨。táng shàng xiān wēng zǐ jǐn páo,táng zhōng shuò rén guān cuó é。
瑶池日迟眩五色,椿树春生交万柯。yáo chí rì chí xuàn wǔ sè,chūn shù chūn shēng jiāo wàn kē。
借问彩衣行者谁?丁家令绪如丝萝。jiè wèn cǎi yī xíng zhě shuí?dīng jiā lìng xù rú sī luó。
兄弟无故父母存,此语未必惭邹轲。xiōng dì wú gù fù mǔ cún,cǐ yǔ wèi bì cán zōu kē。
况昔知君在朝列,赞教国胄悬玱珂。kuàng xī zhī jūn zài cháo liè,zàn jiào guó zhòu xuán qiāng kē。
当时权幸悉故旧,青紫可拾不肯阿。dāng shí quán xìng xī gù jiù,qīng zǐ kě shí bù kěn ā。
扁舟一去江海远,事寔由己非由他。biǎn zhōu yī qù jiāng hǎi yuǎn,shì shí yóu jǐ fēi yóu tā。
他人束缚我掉手,此又一乐信所过。tā rén shù fù wǒ diào shǒu,cǐ yòu yī lè xìn suǒ guò。
要当高名日益升,使廉如华分如河。yào dāng gāo míng rì yì shēng,shǐ lián rú huá fēn rú hé。
归掩茅斋坐清杳,松竹交荫花成窠。guī yǎn máo zhāi zuò qīng yǎo,sōng zhú jiāo yīn huā chéng kē。
丈夫所就类如此,剑绝即与浮云摩。zhàng fū suǒ jiù lèi rú cǐ,jiàn jué jí yǔ fú yún mó。
聊题长歌送君去,出门咥笑临鸥波。liáo tí zhǎng gē sòng jūn qù,chū mén xì xiào lín ōu bō。

赠彭生

范梈

自来西垣二月吉,品裁良士无虚日。zì lái xī yuán èr yuè jí,pǐn cái liáng shì wú xū rì。
上感天子大圣明,下知朝政靡阙失。shàng gǎn tiān zi dà shèng míng,xià zhī cháo zhèng mí quē shī。
耳闻目见心所然,莫此名郡彭君贤。ěr wén mù jiàn xīn suǒ rán,mò cǐ míng jùn péng jūn xián。
辞官归养终二亲,流水二十有四年。cí guān guī yǎng zhōng èr qīn,liú shuǐ èr shí yǒu sì nián。
古人作官计百世,今人动作晦朔计。gǔ rén zuò guān jì bǎi shì,jīn rén dòng zuò huì shuò jì。
赤面持筹舞铨吏,哀哉贤愚同一致。chì miàn chí chóu wǔ quán lì,āi zāi xián yú tóng yī zhì。
岂知彭生后时宠?更二十年犹始至。qǐ zhī péng shēng hòu shí chǒng?gèng èr shí nián yóu shǐ zhì。
耕田足雨稻刺波,种树绕天花照地。gēng tián zú yǔ dào cì bō,zhǒng shù rào tiān huā zhào dì。
未知羲和多少事,但愿尧舜一万岁。wèi zhī xī hé duō shǎo shì,dàn yuàn yáo shùn yī wàn suì。
千钟有待亦人情,尺璧无瑕乃士贵。qiān zhōng yǒu dài yì rén qíng,chǐ bì wú xiá nǎi shì guì。
四牡以之不为伤,蓼莪以之不为废。sì mǔ yǐ zhī bù wèi shāng,liǎo é yǐ zhī bù wèi fèi。
王人若征雅道阙,清庙朱弦倚三二。wáng rén ruò zhēng yǎ dào quē,qīng miào zhū xián yǐ sān èr。
美哉彭生淑庆源,孝子亦在忠臣门。měi zāi péng shēng shū qìng yuán,xiào zi yì zài zhōng chén mén。
几人叹嗟向穹昊?下马指点铜台村。jǐ rén tàn jiē xiàng qióng hào?xià mǎ zhǐ diǎn tóng tái cūn。

侏儒行

范梈

君不见东方朔长九尺馀,不如侏儒长三尺。jūn bù jiàn dōng fāng shuò zhǎng jiǔ chǐ yú,bù rú zhū rú zhǎng sān chǐ。
朝捧一囊钱,夕竟饱死复何益。cháo pěng yī náng qián,xī jìng bǎo sǐ fù hé yì。
死者不可作,饥者食有馀。sǐ zhě bù kě zuò,jī zhě shí yǒu yú。
堂堂之躯天所命,生之短者续则悲。táng táng zhī qū tiān suǒ mìng,shēng zhī duǎn zhě xù zé bēi。
嗟哉世之人,羡彼侏儒复何为。jiē zāi shì zhī rén,xiàn bǐ zhū rú fù hé wèi。

辘轳怨

范梈

门前水扬声似雨,幽人当窗碧弦语。mén qián shuǐ yáng shēng shì yǔ,yōu rén dāng chuāng bì xián yǔ。
东里征夫去不归,一双蛾眉镜中舞。dōng lǐ zhēng fū qù bù guī,yī shuāng é méi jìng zhōng wǔ。
年年井上攀辘轳,劳心只恐秋葵枯。nián nián jǐng shàng pān lù lú,láo xīn zhǐ kǒng qiū kuí kū。
他家种得长生草,梅花落尽青青好。tā jiā zhǒng dé zhǎng shēng cǎo,méi huā luò jǐn qīng qīng hǎo。

田君写真

范梈

田君力斡成霜铁,一笔能开万豪杰。tián jūn lì wò chéng shuāng tiě,yī bǐ néng kāi wàn háo jié。
总是人间敌海愁,但自不忘泓颍别。zǒng shì rén jiān dí hǎi chóu,dàn zì bù wàng hóng yǐng bié。
我所思兮大江濆,欲往致之道路分。wǒ suǒ sī xī dà jiāng fén,yù wǎng zhì zhī dào lù fēn。
安得烦君写作巫山与洛中?ān dé fán jūn xiě zuò wū shān yǔ luò zhōng?
有美人兮,泛波上之游鸿,行岩巅之素云。yǒu měi rén xī,fàn bō shàng zhī yóu hóng,xíng yán diān zhī sù yún。
呜呼此君不可见,独立乾坤泪如霰。wū hū cǐ jūn bù kě jiàn,dú lì qián kūn lèi rú xiàn。

赠郑元泽别

范梈

燕城闭门百花节,郑郎骑驴索我别。yàn chéng bì mén bǎi huā jié,zhèng láng qí lǘ suǒ wǒ bié。
示我高人王右丞,辋川之图澹明灭。shì wǒ gāo rén wáng yòu chéng,wǎng chuān zhī tú dàn míng miè。
一从辞山去吴越,寤寐乡关五情热。yī cóng cí shān qù wú yuè,wù mèi xiāng guān wǔ qíng rè。
偶逢此卷即欣然,人间何处无奇绝?ǒu féng cǐ juǎn jí xīn rán,rén jiān hé chù wú qí jué?
虞生教授司成馆,文字精神万人杰。yú shēng jiào shòu sī chéng guǎn,wén zì jīng shén wàn rén jié。
品题一百二十言,一言不作溪山说。pǐn tí yī bǎi èr shí yán,yī yán bù zuò xī shān shuō。
卿云亦有溪山趣,事与虞言当合辙。qīng yún yì yǒu xī shān qù,shì yǔ yú yán dāng hé zhé。
赠朋与亲各有义,颇愧红尘驱蹇拙。zèng péng yǔ qīn gè yǒu yì,pǒ kuì hóng chén qū jiǎn zhuō。
更欲相留度小春,夜深缟杏都成雪。gèng yù xiāng liú dù xiǎo chūn,yè shēn gǎo xìng dōu chéng xuě。
平旦何以答画图?为解临江双佩玦。píng dàn hé yǐ dá huà tú?wèi jiě lín jiāng shuāng pèi jué。

张月梅子昂竹石图歌

范梈

近来海内写竹石,集贤学士有李衎。jìn lái hǎi nèi xiě zhú shí,jí xián xué shì yǒu lǐ kàn。
吴兴翰林公更神,大抵不令石作板。wú xīng hàn lín gōng gèng shén,dà dǐ bù lìng shí zuò bǎn。
半幅萧萧烟雾枝,如卷中有千尺奇。bàn fú xiāo xiāo yān wù zhī,rú juǎn zhōng yǒu qiān chǐ qí。
洞穴常起鬼神疑,嵩华衡岱狎童儿。dòng xué cháng qǐ guǐ shén yí,sōng huá héng dài xiá tóng ér。
金溪处士清似鹤,携此随秋访幽壑。jīn xī chù shì qīng shì hè,xié cǐ suí qiū fǎng yōu hè。
我忆为公故僚吏,细抚遗书双泪落。wǒ yì wèi gōng gù liáo lì,xì fǔ yí shū shuāng lèi luò。
吁嗟翰林今世无,一笔犹可重江湖。xū jiē hàn lín jīn shì wú,yī bǐ yóu kě zhòng jiāng hú。
鸣凤之下出瑾瑜,高风况足励顽夫。míng fèng zhī xià chū jǐn yú,gāo fēng kuàng zú lì wán fū。

西黎歌

范梈

一十三县海之州,四城结带相绸缪。yī shí sān xiàn hǎi zhī zhōu,sì chéng jié dài xiāng chóu móu。
中有群黎集百峒,耕凿不知尧舜忧。zhōng yǒu qún lí jí bǎi dòng,gēng záo bù zhī yáo shùn yōu。
手扶长弓架钩箭,白马白似雪花片。shǒu fú zhǎng gōng jià gōu jiàn,bái mǎ bái shì xuě huā piàn。
此又外黎渐汉习,仇杀从前如旅劝。cǐ yòu wài lí jiàn hàn xí,chóu shā cóng qián rú lǚ quàn。
春花满山禾满皋,妇馈壶浆夫血战。chūn huā mǎn shān hé mǎn gāo,fù kuì hú jiāng fū xuè zhàn。
曾不如深居不识礼教人,又谁使之郡若县?céng bù rú shēn jū bù shí lǐ jiào rén,yòu shuí shǐ zhī jùn ruò xiàn?
黎雾山高裹白云,哀猿惊鹿夜深闻。lí wù shān gāo guǒ bái yún,āi yuán jīng lù yè shēn wén。
下濑戈船今已远,行人犹说路将军。xià lài gē chuán jīn yǐ yuǎn,xíng rén yóu shuō lù jiāng jūn。