古诗词

角招

姜夔

为春瘦。wèi chūn shòu。
何堪更绕西湖,尽是垂柳。hé kān gèng rào xī hú,jǐn shì chuí liǔ。
自看烟外岫。zì kàn yān wài xiù。
记得与君,湖上携手。jì dé yǔ jūn,hú shàng xié shǒu。
君归未久。jūn guī wèi jiǔ。
早乱落、香红千亩。zǎo luàn luò xiāng hóng qiān mǔ。
一叶凌波缥缈,过三十六离宫,遣游人回首。yī yè líng bō piāo miǎo,guò sān shí liù lí gōng,qiǎn yóu rén huí shǒu。
犹有。yóu yǒu。
画船障袖。huà chuán zhàng xiù。
青楼倚扇,相映人争秀。qīng lóu yǐ shàn,xiāng yìng rén zhēng xiù。
翠翘光欲溜。cuì qiào guāng yù liū。
爱著宫黄,而今时候。ài zhù gōng huáng,ér jīn shí hòu。
伤春似旧。shāng chūn shì jiù。
荡一点、春心如酒。dàng yī diǎn chūn xīn rú jiǔ。
写入吴丝自奏。xiě rù wú sī zì zòu。
问谁识,曲中心、花前友。wèn shuí shí,qū zhōng xīn huā qián yǒu。
姜夔

姜夔

姜夔,南宋文学家、音乐家。人品秀拔,体态清莹,气貌若不胜衣,望之若神仙中人。往来鄂、赣、皖、苏、浙间,与诗人词家杨万里、范成大、辛弃疾等交游。庆元中,曾上书乞正太常雅乐,他少年孤贫,屡试不第,终生未仕,一生转徙江湖,靠卖字和朋友接济为生。他多才多艺,精通音律,能自度曲,其词格律严密。其作品素以空灵含蓄著称,有《白石道人歌曲》等。姜夔对诗词、散文、书法、音乐,无不精善,是继苏轼之后又一难得的艺术全才。 姜夔的作品>>

猜您喜欢

送李万顷

姜夔

猛相思里得君来,正喜欢时却便回。měng xiāng sī lǐ dé jūn lái,zhèng xǐ huān shí què biàn huí。
别路恐无青柳折,到家应有小桃开。bié lù kǒng wú qīng liǔ zhé,dào jiā yīng yǒu xiǎo táo kāi。
起居五马兼堂上,问信千岩及阿灰。qǐ jū wǔ mǎ jiān táng shàng,wèn xìn qiān yán jí ā huī。
儿女痴顽夫妇健,漂零何日共尊罍。ér nǚ chī wán fū fù jiàn,piāo líng hé rì gòng zūn léi。

送范仲讷往合肥三首(其一)

姜夔

壮志只便鞍马上,客梦长到江淮间。zhuàng zhì zhǐ biàn ān mǎ shàng,kè mèng zhǎng dào jiāng huái jiān。
谁能辛苦运河里,夜与商人争往还。shuí néng xīn kǔ yùn hé lǐ,yè yǔ shāng rén zhēng wǎng hái。

送范仲讷往合肥三首(其三)

姜夔

小帘灯火屡题诗,回首青山失后期。xiǎo lián dēng huǒ lǚ tí shī,huí shǒu qīng shān shī hòu qī。
未老刘郎定重到,烦君说与故人知。wèi lǎo liú láng dìng zhòng dào,fán jūn shuō yǔ gù rén zhī。

浣溪沙·春点疏梅雨后枝

姜夔

其一
春点疏梅雨后枝,剪灯心事峭寒时。chūn diǎn shū méi yǔ hòu zhī,jiǎn dēng xīn shì qiào hán shí。
市桥携手步迟迟。shì qiáo xié shǒu bù chí chí。
蜜炬来时人更好,玉笙吹彻夜何其。mì jù lái shí rén gèng hǎo,yù shēng chuī chè yè hé qí。
东风落靥不成归。dōng fēng luò yè bù chéng guī。
其二
春点疏梅雨后枝。chūn diǎn shū méi yǔ hòu zhī。
剪灯心事峭寒时。jiǎn dēng xīn shì qiào hán shí。
市桥携手步迟迟。shì qiáo xié shǒu bù chí chí。
蜜炬来时人更好,玉笙吹彻夜何其。mì jù lái shí rén gèng hǎo,yù shēng chuī chè yè hé qí。
东风落靥不成归。dōng fēng luò yè bù chéng guī。