古诗词

赠冯炼师归岳阳

范梈

王子吹笙侣,精神如九秋。wáng zi chuī shēng lǚ,jīng shén rú jiǔ qiū。
暂携碧山屐,遨啸帝王州。zàn xié bì shān jī,áo xiào dì wáng zhōu。
江湖未识面,寄语旋鸣驺。jiāng hú wèi shí miàn,jì yǔ xuán míng zōu。
夏云逼幽涧,春鸟啼芳洲。xià yún bī yōu jiàn,chūn niǎo tí fāng zhōu。
行色当及春,景气适惠柔。xíng sè dāng jí chūn,jǐng qì shì huì róu。
眷眷将归客,胜日怀林丘。juàn juàn jiāng guī kè,shèng rì huái lín qiū。
何时谢燕阙?亦得西南游。hé shí xiè yàn quē?yì dé xī nán yóu。
洞庭木叶下,期尔岳阳楼。dòng tíng mù yè xià,qī ěr yuè yáng lóu。

范梈

梈字亨父,一字德机,临江清江人。家贫早孤,刻苦为文章,人罕知者。年三十六,辞家北游,卖卜燕市。荐为左卫教授,迁翰林院编修官。出为岭海廉访司照磨,历转江西湖东,选充翰林应奉,改闽海道知事,移疾归。徙家新喻百丈山,天历二年,授湖南岭北廉访经历,亲老不赴。其明年以母丧哀毁卒,年五十九。德机癯然清寒,若不胜衣,而持身廉正。为文雄健,追慕先汉古诗,尤好为歌行,工近体,蔼然见忠臣孝子之情焉。吴文正尝以东汉诸君子拟之。人称文白先生。所著有《燕然稿》、《东方稿》、《海康稿》、《豫章稿》、《侯官稿》、《江夏稿》、《百丈稿》,总十二卷,揭曼硕序之。以为虞伯生称德机如唐临晋帖,则终未逼真。改评之曰:范德机诗如秋空行云,晴雷捲雨,纵横变化,出入无朕。又如空山道者,辟谷学仙。瘦骨崚嶒,神气自若。又如豪鹰掠野,独鹤叫群。四顾无人,一碧万里。差可彷佛耳。德机诗学庐陵,杨中伯允得其骨,郡人傅若金与砺得其神,皆有盛名于时。欧阳原功曰:宋东都时,黄太史号江西诗派。南渡后,杨廷秀好为新体。宋末,刘会孟出于庐陵,而诗又一变。我元延祐以来,弥文日盛,京师诸名公一去宋金季世之弊,而趋于雅正。于是西江之士,亦各弃其旧习焉。盖以德机与曼硕为之倡也。 范梈的作品>>

猜您喜欢

观钱塘上人墨兰二首

范梈

兰以比君子,所贵者幽深。lán yǐ bǐ jūn zi,suǒ guì zhě yōu shēn。
黯然空谷中,远为人所钦。àn rán kōng gǔ zhōng,yuǎn wèi rén suǒ qīn。
志士秉美德,如玉复如金。zhì shì bǐng měi dé,rú yù fù rú jīn。
笃实而辉光,芳搴出乔林。dǔ shí ér huī guāng,fāng qiān chū qiáo lín。
偶然为时出,节义凛森森。ǒu rán wèi shí chū,jié yì lǐn sēn sēn。
下惬烝庶望,上当君王心。xià qiè zhēng shù wàng,shàng dāng jūn wáng xīn。
功成无所累,宿好在云岑。gōng chéng wú suǒ lèi,sù hǎo zài yún cén。

观钱塘上人墨兰二首

范梈

翰墨者谁子?妙年出江关。hàn mò zhě shuí zi?miào nián chū jiāng guān。
剪须事浮屠,游戏在云山。jiǎn xū shì fú tú,yóu xì zài yún shān。
时将骚臣意,写入尺素间。shí jiāng sāo chén yì,xiě rù chǐ sù jiān。
嗟彼为形士,长往不知还。jiē bǐ wèi xíng shì,zhǎng wǎng bù zhī hái。
其心犹有慕,岂不薄茅菅?学古宁为人?诚念修已艰。qí xīn yóu yǒu mù,qǐ bù báo máo jiān?xué gǔ níng wèi rén?chéng niàn xiū yǐ jiān。
圣哲虽异代,讵云不可攀?shèng zhé suī yì dài,jù yún bù kě pān?

酬申屠子迪

范梈

碧月出海底,挂在青天中。bì yuè chū hǎi dǐ,guà zài qīng tiān zhōng。
美人如明珠,沧波思无穷。měi rén rú míng zhū,cāng bō sī wú qióng。
身非千岁蓬,欲逐万里风。shēn fēi qiān suì péng,yù zhú wàn lǐ fēng。
愿因纨素衣,托向孤征鸿。yuàn yīn wán sù yī,tuō xiàng gū zhēng hóng。

筠州东都遇雨

范梈

高林展夏绿,杲日转城冈。gāo lín zhǎn xià lǜ,gǎo rì zhuǎn chéng gāng。
四国金石流,忽见飞雨凉。sì guó jīn shí liú,hū jiàn fēi yǔ liáng。
飘飘西北风,亦复至我傍。piāo piāo xī běi fēng,yì fù zhì wǒ bàng。
我行初涉旬,去意已彷徨。wǒ xíng chū shè xún,qù yì yǐ páng huáng。
亲交苦滞留,川陆互阻长。qīn jiāo kǔ zhì liú,chuān lù hù zǔ zhǎng。
远行虽有命,期至讵能忘。yuǎn xíng suī yǒu mìng,qī zhì jù néng wàng。
宵分睇南星,命仆戒川航。xiāo fēn dì nán xīng,mìng pū jiè chuān háng。
岂无他方愿,且及顾旧乡。qǐ wú tā fāng yuàn,qiě jí gù jiù xiāng。
旧乡宁非怀,吾生未渠央。jiù xiāng níng fēi huái,wú shēng wèi qú yāng。

赠宣掾蒲锳还静虚山房

范梈

扫地谢尘鞅,坐诵圣贤书。sǎo dì xiè chén yāng,zuò sòng shèng xián shū。
妙年陟府署,服食犹休居。miào nián zhì fǔ shǔ,fú shí yóu xiū jū。
闻子进修地,花药罗斋庐。wén zi jìn xiū dì,huā yào luó zhāi lú。
惟静故能定,有容当在虚。wéi jìng gù néng dìng,yǒu róng dāng zài xū。
而虚乃非空,养之贵安舒。ér xū nǎi fēi kōng,yǎng zhī guì ān shū。
苟能充至理,德业将有余。gǒu néng chōng zhì lǐ,dé yè jiāng yǒu yú。
子本西蜀珍,西南散簪裾。zi běn xī shǔ zhēn,xī nán sàn zān jū。
问知其方俗,有若邻华胥。wèn zhī qí fāng sú,yǒu ruò lín huá xū。
教化本自然,匪学故有初。jiào huà běn zì rán,fěi xué gù yǒu chū。
况彼声教敷,封疆常晏如。kuàng bǐ shēng jiào fū,fēng jiāng cháng yàn rú。
清秋武昌郊,氛雾夕开除。qīng qiū wǔ chāng jiāo,fēn wù xī kāi chú。
谁能不重别?执手以踟蹰。shuí néng bù zhòng bié?zhí shǒu yǐ chí chú。

远游

范梈

远游非吾志,偶堕天一角。yuǎn yóu fēi wú zhì,ǒu duò tiān yī jiǎo。
去就亦有期,宁能计今昨?qù jiù yì yǒu qī,níng néng jì jīn zuó?
料理贫居士,守书负西郭。liào lǐ pín jū shì,shǒu shū fù xī guō。
清心见古初,德宅甘寂寞。qīng xīn jiàn gǔ chū,dé zhái gān jì mò。
杜门坐春深,绿竹解寒箨。dù mén zuò chūn shēn,lǜ zhú jiě hán tuò。
虽无清时赏,幽意各有托。suī wú qīng shí shǎng,yōu yì gè yǒu tuō。
千载非长生,松乔未足学。qiān zài fēi zhǎng shēng,sōng qiáo wèi zú xué。
焉知勾漏令?不厌宦情薄。yān zhī gōu lòu lìng?bù yàn huàn qíng báo。
山中归去来,朝霞可以酌。shān zhōng guī qù lái,cháo xiá kě yǐ zhuó。

述古

范梈

天下有大垣,人自隐多岐。tiān xià yǒu dà yuán,rén zì yǐn duō qí。
任理忘恩怨,何乃累吾私?rèn lǐ wàng ēn yuàn,hé nǎi lèi wú sī?
元气育万物,雨露丰悴之。yuán qì yù wàn wù,yǔ lù fēng cuì zhī。
丰悴虽有恒,还复系其资。fēng cuì suī yǒu héng,hái fù xì qí zī。
强者固弗已,弱者自有期。qiáng zhě gù fú yǐ,ruò zhě zì yǒu qī。
向者橐籥中,竟是谁设施?xiàng zhě tuó yuè zhōng,jìng shì shuí shè shī?
美哉唐虞圣,至治以无为。měi zāi táng yú shèng,zhì zhì yǐ wú wèi。

泻露亭

范梈

初秋白露降,爽气迫虚帏。chū qiū bái lù jiàng,shuǎng qì pò xū wéi。
薄林方泥泥,洒汉复霏霏。báo lín fāng ní ní,sǎ hàn fù fēi fēi。
暗袭玉堂悄,斜飘金掌微。àn xí yù táng qiāo,xié piāo jīn zhǎng wēi。
鹤眠寒屡警,萤火湿犹飞。hè mián hán lǚ jǐng,yíng huǒ shī yóu fēi。
叶垂知月朗,花艳怯阳晞。yè chuí zhī yuè lǎng,huā yàn qiè yáng xī。
兰饮畏朝坠,草沾伤夕归。lán yǐn wèi cháo zhuì,cǎo zhān shāng xī guī。
为霜当夙戒,去日漫增欷。wèi shuāng dāng sù jiè,qù rì màn zēng xī。
俜停吴宫女,三月采蔷薇。pīng tíng wú gōng nǚ,sān yuè cǎi qiáng wēi。
挹彼枝上香,散入舞裳衣。yì bǐ zhī shàng xiāng,sàn rù wǔ shang yī。
千岁亦不灭,但恐愿相违。qiān suì yì bù miè,dàn kǒng yuàn xiāng wéi。
君子保世泽,在久愈光辉。jūn zi bǎo shì zé,zài jiǔ yù guāng huī。

顺昌道中

范梈

冉冉秋序高,劳劳客程促。rǎn rǎn qiū xù gāo,láo láo kè chéng cù。
如何霜霰交?不见原野肃。rú hé shuāng xiàn jiāo?bù jiàn yuán yě sù。
颠崖绚夕红,古涧漾寒绿。diān yá xuàn xī hóng,gǔ jiàn yàng hán lǜ。
非惟藤蔓敷,亦复芳气馥。fēi wéi téng màn fū,yì fù fāng qì fù。
物生固有常,气候殊过续。wù shēng gù yǒu cháng,qì hòu shū guò xù。
以兹羸疾身,动往居瘴毒。yǐ zī léi jí shēn,dòng wǎng jū zhàng dú。
念彼闽村人,田稀口如粟。niàn bǐ mǐn cūn rén,tián xī kǒu rú sù。
耕种上青云,妻孥力凉燠。gēng zhǒng shàng qīng yún,qī nú lì liáng yù。
吁嗟公私弊,群需待其熟。xū jiē gōng sī bì,qún xū dài qí shú。
安得廉耻吏?俾之食常足。ān dé lián chǐ lì?bǐ zhī shí cháng zú。
上以承恩光,下以厚风俗。shàng yǐ chéng ēn guāng,xià yǐ hòu fēng sú。
丹心映皓首,我何自拘束?dān xīn yìng hào shǒu,wǒ hé zì jū shù?

玉台

范梈

晓出玉台道,山川稍夷旷。xiǎo chū yù tái dào,shān chuān shāo yí kuàng。
只愁滩石际,磊落更万状。zhǐ chóu tān shí jì,lěi luò gèng wàn zhuàng。
市楼倚崖岸,山顶列石障。shì lóu yǐ yá àn,shān dǐng liè shí zhàng。
是中更有人,隐约葱倩上。shì zhōng gèng yǒu rén,yǐn yuē cōng qiàn shàng。
我愿从之游,长风涉玄阆。wǒ yuàn cóng zhī yóu,zhǎng fēng shè xuán láng。
还归保精路,高视神目王。hái guī bǎo jīng lù,gāo shì shén mù wáng。
空蒙飞鸟过,惨淡回波放。kōng méng fēi niǎo guò,cǎn dàn huí bō fàng。
由来心力疲,会意乃益壮。yóu lái xīn lì pí,huì yì nǎi yì zhuàng。

节妇王氏

范梈

妾年四二三,始识月团团。qiè nián sì èr sān,shǐ shí yuè tuán tuán。
十二学女工,刺绣如鸳鸾。shí èr xué nǚ gōng,cì xiù rú yuān luán。
十九嫁夫家,事姑施衿鞶。shí jiǔ jià fū jiā,shì gū shī jīn pán。
夫婿良家儿,世籍为王官。fū xù liáng jiā ér,shì jí wèi wáng guān。
虽联朱紫贵,不习绮与纨。suī lián zhū zǐ guì,bù xí qǐ yǔ wán。
过庭执诗礼,开口若惊湍。guò tíng zhí shī lǐ,kāi kǒu ruò jīng tuān。
风仪在一时,争作玉人看。fēng yí zài yī shí,zhēng zuò yù rén kàn。
天地忽降毒,摧折青琅玕。tiān dì hū jiàng dú,cuī zhé qīng láng gān。
回首四十春,景光若流丸。huí shǒu sì shí chūn,jǐng guāng ruò liú wán。
贞心守松柏,芳性轶芝兰。zhēn xīn shǒu sōng bǎi,fāng xìng yì zhī lán。
落月帘帷曙,西风机杼寒。luò yuè lián wéi shǔ,xī fēng jī zhù hán。
沉思往昔事,泪下红阑干。chén sī wǎng xī shì,lèi xià hóng lán gàn。
豪客至茅屋,举家窜林峦。háo kè zhì máo wū,jǔ jiā cuàn lín luán。
入房卫病姑,身死白刃攒。rù fáng wèi bìng gū,shēn sǐ bái rèn zǎn。
相向义怜释,视死色无难。xiāng xiàng yì lián shì,shì sǐ sè wú nán。
亲知为叹息,保社为辛酸。qīn zhī wèi tàn xī,bǎo shè wèi xīn suān。
欲与上州府,为妾旌门阑。yù yǔ shàng zhōu fǔ,wèi qiè jīng mén lán。
妾实无所愿,所愿在所安。qiè shí wú suǒ yuàn,suǒ yuàn zài suǒ ān。
妇人往从人,阿母涕汍澜。fù rén wǎng cóng rén,ā mǔ tì wán lán。
送行遗之语,敬顺无违欢。sòng xíng yí zhī yǔ,jìng shùn wú wéi huān。
匹偶固有时,宁知忧患端。pǐ ǒu gù yǒu shí,níng zhī yōu huàn duān。
辛苦蹈物变,岂羡身独完。xīn kǔ dǎo wù biàn,qǐ xiàn shēn dú wán。
殷勤谢旧故,闻者摧肺肝。yīn qín xiè jiù gù,wén zhě cuī fèi gān。

赠海康举进士者

范梈

圣主征儒用文学,翩翩五士起海角。shèng zhǔ zhēng rú yòng wén xué,piān piān wǔ shì qǐ hǎi jiǎo。
元戎虎帐飞荐鹗,泮水成材玉新琢。yuán róng hǔ zhàng fēi jiàn è,pàn shuǐ chéng cái yù xīn zuó。
吉日举饯钟鼓作,皇华大夫绣朱襮。jí rì jǔ jiàn zhōng gǔ zuò,huáng huá dà fū xiù zhū bó。
快马凿蹄轮脱斫,相送西风出郊郭。kuài mǎ záo tí lún tuō zhuó,xiāng sòng xī fēng chū jiāo guō。
问君此行事何若,於菟要是赤手缚。wèn jūn cǐ xíng shì hé ruò,yú tú yào shì chì shǒu fù。
候雁南飞不逾岳,洞庭山秋木叶落。hòu yàn nán fēi bù yú yuè,dòng tíng shān qiū mù yè luò。
词场先锋夺霜锷,万里青山上黄鹤。cí chǎng xiān fēng duó shuāng è,wàn lǐ qīng shān shàng huáng hè。
明光宫中问礼乐,董生策有经济略。míng guāng gōng zhōng wèn lǐ lè,dǒng shēng cè yǒu jīng jì lüè。
一朝声名动河朔,往取青紫如六博。yī cháo shēng míng dòng hé shuò,wǎng qǔ qīng zǐ rú liù bó。
前年礼闱开峻擢,明当接武丝纶阁。qián nián lǐ wéi kāi jùn zhuó,míng dāng jiē wǔ sī lún gé。
归来锦衣照丘壑,人生无如进士乐。guī lái jǐn yī zhào qiū hè,rén shēng wú rú jìn shì lè。
呜呼,人生无如进士乐,勖尔高步翔寥廓。wū hū,rén shēng wú rú jìn shì lè,xù ěr gāo bù xiáng liáo kuò。

奉新县楼对月,望浮云山李八百洞,超然有怀

范梈

白露浥宵桂,月满浮云山。bái lù yì xiāo guì,yuè mǎn fú yún shān。
遥想山中人,与我身俱闲。yáo xiǎng shān zhōng rén,yǔ wǒ shēn jù xián。
少日曾陪供奉班,流浪三千随百蛮。shǎo rì céng péi gōng fèng bān,liú làng sān qiān suí bǎi mán。
海水接天看不足,却归万壑听潺湲。hǎi shuǐ jiē tiān kàn bù zú,què guī wàn hè tīng chán yuán。
累土成岳谅非艰,蚤服玄英勘大还。lèi tǔ chéng yuè liàng fēi jiān,zǎo fú xuán yīng kān dà hái。
金阙玉清名籍在,不应犹自恋人间。jīn quē yù qīng míng jí zài,bù yīng yóu zì liàn rén jiān。

闽州歌

范梈

闽州土俗户不分,生子数岁学绣文。mǐn zhōu tǔ sú hù bù fēn,shēng zi shù suì xué xiù wén。
围绷坐肆杂男女,谁问小年曾识君。wéi bēng zuò sì zá nán nǚ,shuí wèn xiǎo nián céng shí jūn。
古来夜行斯秉烛,今者衢路走纷纷。gǔ lái yè xíng sī bǐng zhú,jīn zhě qú lù zǒu fēn fēn。
那更诛求使者急,鞭棰一似鸡羊群。nà gèng zhū qiú shǐ zhě jí,biān chuí yī shì jī yáng qún。
古来闺阁佩箴管,今者女工徵六军。gǔ lái guī gé pèi zhēn guǎn,jīn zhě nǚ gōng zhēng liù jūn。
虽复太平少征战,设有备豫将何云。suī fù tài píng shǎo zhēng zhàn,shè yǒu bèi yù jiāng hé yún。
去年居作匠五千,耗费府藏犹烟云。qù nián jū zuò jiàng wǔ qiān,hào fèi fǔ cáng yóu yān yún。
官胥掊克常十八,况以鸠敛夺耕耘。guān xū póu kè cháng shí bā,kuàng yǐ jiū liǎn duó gēng yún。
只今弃置半不用,民劳竟是谁欢忻?zhǐ jīn qì zhì bàn bù yòng,mín láo jìng shì shuí huān xīn?
岁岁条章省烦费,幸且不省无方殷。suì suì tiáo zhāng shěng fán fèi,xìng qiě bù shěng wú fāng yīn。
唐虞在上俭且勤,后王犹复锦绣焚。táng yú zài shàng jiǎn qiě qín,hòu wáng yóu fù jǐn xiù fén。
岂有夔龙让姚宋,不言忍使忧心熏。qǐ yǒu kuí lóng ràng yáo sòng,bù yán rěn shǐ yōu xīn xūn。
观风自是使者职,作歌虽远天应闻。guān fēng zì shì shǐ zhě zhí,zuò gē suī yuǎn tiān yīng wén。

奉陪京城诸友游南城,寻丘尊师道场作

范梈

我本渔钓清江滨,三生自是华盖君。wǒ běn yú diào qīng jiāng bīn,sān shēng zì shì huá gài jūn。
往从竹浦拾明月,初向芝山寻白云。wǎng cóng zhú pǔ shí míng yuè,chū xiàng zhī shān xún bái yún。
闻有仙人姓丘者,旧庐正在燕城下。wén yǒu xiān rén xìng qiū zhě,jiù lú zhèng zài yàn chéng xià。
杖藜随步蹑天梯,千尺云门净如洒。zhàng lí suí bù niè tiān tī,qiān chǐ yún mén jìng rú sǎ。
门前水流清且深,朗如石镜开烦襟。mén qián shuǐ liú qīng qiě shēn,lǎng rú shí jìng kāi fán jīn。
中有幅轮转浩劫,多见听者无知音。zhōng yǒu fú lún zhuǎn hào jié,duō jiàn tīng zhě wú zhī yīn。
高莫高兮嵩山之中岑,幽莫幽兮壶峤之云林。gāo mò gāo xī sōng shān zhī zhōng cén,yōu mò yōu xī hú jiào zhī yún lín。
万金买闲不易得,一到城市无归心。wàn jīn mǎi xián bù yì dé,yī dào chéng shì wú guī xīn。
尧舜之事俱寂寞,独留一人在丘壑。yáo shùn zhī shì jù jì mò,dú liú yī rén zài qiū hè。
问渠羽驾来仙坛,夜夜疏星迷皓鹤。wèn qú yǔ jià lái xiān tán,yè yè shū xīng mí hào hè。
我为长春行,兴在碧草间。wǒ wèi zhǎng chūn xíng,xīng zài bì cǎo jiān。
白日又欲暮,浮云无时还。bái rì yòu yù mù,fú yún wú shí hái。
十年住天都,尘土污客颜。shí nián zhù tiān dōu,chén tǔ wū kè yán。
于此意不惬,泠然遂怀山。yú cǐ yì bù qiè,líng rán suì huái shān。
更将携手上烟萝,曾是轩辕弓剑过。gèng jiāng xié shǒu shàng yān luó,céng shì xuān yuán gōng jiàn guò。
我来正值五月半,青天渐少绿阴多。wǒ lái zhèng zhí wǔ yuè bàn,qīng tiān jiàn shǎo lǜ yīn duō。
每思东山公,兴来恣婆娑。měi sī dōng shān gōng,xīng lái zì pó suō。
左持玉麈挥俗客,右引采扇遮天娥。zuǒ chí yù zhǔ huī sú kè,yòu yǐn cǎi shàn zhē tiān é。
明时豪达尽如此,逝且不乐今如何!我亦欲唤细腰舞,白马驮酒金叵罗。míng shí háo dá jǐn rú cǐ,shì qiě bù lè jīn rú hé!wǒ yì yù huàn xì yāo wǔ,bái mǎ tuó jiǔ jīn pǒ luó。
诚恐道人嗔我慢,空遣弟子来相看。chéng kǒng dào rén chēn wǒ màn,kōng qiǎn dì zi lái xiāng kàn。
上堂椎鼓日色晏,孤我青精白日饭。shàng táng chuí gǔ rì sè yàn,gū wǒ qīng jīng bái rì fàn。
黄金台前春已归,海榴花发乳燕飞。huáng jīn tái qián chūn yǐ guī,hǎi liú huā fā rǔ yàn fēi。
同行佳人莫相违,相思更赠女萝衣。tóng xíng jiā rén mò xiāng wéi,xiāng sī gèng zèng nǚ luó yī。