古诗词

过梅尉祠下

范梈

梅尉清万古,许令腾八埏。méi wèi qīng wàn gǔ,xǔ lìng téng bā shān。
能官不必高,高者乃其贤。néng guān bù bì gāo,gāo zhě nǎi qí xián。
真材储世用,遗蜕或如蝉。zhēn cái chǔ shì yòng,yí tuì huò rú chán。
尝疑说者谬,何独今不然?cháng yí shuō zhě miù,hé dú jīn bù rán?
斯人井灶处,往往在林泉。sī rén jǐng zào chù,wǎng wǎng zài lín quán。
还丹诚可学,但恐难为传。hái dān chéng kě xué,dàn kǒng nán wèi chuán。

范梈

梈字亨父,一字德机,临江清江人。家贫早孤,刻苦为文章,人罕知者。年三十六,辞家北游,卖卜燕市。荐为左卫教授,迁翰林院编修官。出为岭海廉访司照磨,历转江西湖东,选充翰林应奉,改闽海道知事,移疾归。徙家新喻百丈山,天历二年,授湖南岭北廉访经历,亲老不赴。其明年以母丧哀毁卒,年五十九。德机癯然清寒,若不胜衣,而持身廉正。为文雄健,追慕先汉古诗,尤好为歌行,工近体,蔼然见忠臣孝子之情焉。吴文正尝以东汉诸君子拟之。人称文白先生。所著有《燕然稿》、《东方稿》、《海康稿》、《豫章稿》、《侯官稿》、《江夏稿》、《百丈稿》,总十二卷,揭曼硕序之。以为虞伯生称德机如唐临晋帖,则终未逼真。改评之曰:范德机诗如秋空行云,晴雷捲雨,纵横变化,出入无朕。又如空山道者,辟谷学仙。瘦骨崚嶒,神气自若。又如豪鹰掠野,独鹤叫群。四顾无人,一碧万里。差可彷佛耳。德机诗学庐陵,杨中伯允得其骨,郡人傅若金与砺得其神,皆有盛名于时。欧阳原功曰:宋东都时,黄太史号江西诗派。南渡后,杨廷秀好为新体。宋末,刘会孟出于庐陵,而诗又一变。我元延祐以来,弥文日盛,京师诸名公一去宋金季世之弊,而趋于雅正。于是西江之士,亦各弃其旧习焉。盖以德机与曼硕为之倡也。 范梈的作品>>

猜您喜欢

掘冢歌

范梈

昨日旧冢掘,今朝新冢成。zuó rì jiù zhǒng jué,jīn cháo xīn zhǒng chéng。
冢前两翁仲,送旧还迎新。zhǒng qián liǎng wēng zhòng,sòng jiù hái yíng xīn。
旧魂未出新魂入,旧魂还对新魂泣。jiù hún wèi chū xīn hún rù,jiù hún hái duì xīn hún qì。
旧魂丁宁语新魂,好地不用多子孙。jiù hún dīng níng yǔ xīn hún,hǎo dì bù yòng duō zi sūn。
子孙绵绵如不绝,曾孙不掘玄孙掘。zi sūn mián mián rú bù jué,céng sūn bù jué xuán sūn jué。
我今掘矣良可悲,不知君掘又何时。wǒ jīn jué yǐ liáng kě bēi,bù zhī jūn jué yòu hé shí。

望瀛海一首送危太朴之四明兼简廉访邓使君翰林袁侍讲

范梈

危君英妙年,独往志千载。wēi jūn yīng miào nián,dú wǎng zhì qiān zài。
天马出名驹,空行见风采。tiān mǎ chū míng jū,kōng xíng jiàn fēng cǎi。
昨日衔书到空谷,甚欲留之不能待。zuó rì xián shū dào kōng gǔ,shén yù liú zhī bù néng dài。
九月开帆指四明,要逐高秋望瀛海。jiǔ yuè kāi fān zhǐ sì míng,yào zhú gāo qiū wàng yíng hǎi。
海水上接天漫漫,世人不知此别难。hǎi shuǐ shàng jiē tiān màn màn,shì rén bù zhī cǐ bié nán。
当君夷犹碧屿日,是我对月永夕猿狖啼青峦。dāng jūn yí yóu bì yǔ rì,shì wǒ duì yuè yǒng xī yuán yòu tí qīng luán。
江树叶飞天雨霜,江上吴歈思断肠。jiāng shù yè fēi tiān yǔ shuāng,jiāng shàng wú yú sī duàn cháng。
窈窕徐家儿与女,却望蓬莱如故乡。yǎo tiǎo xú jiā ér yǔ nǚ,què wàng péng lái rú gù xiāng。
君行却向三山望,云雾轩窗六鳌上。jūn xíng què xiàng sān shān wàng,yún wù xuān chuāng liù áo shàng。
东方虽乐不可以久留,归献仙公白云唱。dōng fāng suī lè bù kě yǐ jiǔ liú,guī xiàn xiān gōng bái yún chàng。
西过钱塘遇顺风,为拜湖南持斧翁。xī guò qián táng yù shùn fēng,wèi bài hú nán chí fǔ wēng。
会稽学士卧云岛,朱弦流水鸣孤桐,道我寄语莫匆匆。huì jī xué shì wò yún dǎo,zhū xián liú shuǐ míng gū tóng,dào wǒ jì yǔ mò cōng cōng。
送君有情亦如海,海水有尽别意无终穷。sòng jūn yǒu qíng yì rú hǎi,hǎi shuǐ yǒu jǐn bié yì wú zhōng qióng。

重登兴真观小楼

范梈

濒湖观户旧倒颠,新起小楼明且鲜。bīn hú guān hù jiù dào diān,xīn qǐ xiǎo lóu míng qiě xiān。
道人不惯养白鹤,食豕却来堂下眠。dào rén bù guàn yǎng bái hè,shí shǐ què lái táng xià mián。
偶闻使者薄暮至,考鼓挝钟吟昊天。ǒu wén shǐ zhě báo mù zhì,kǎo gǔ wō zhōng yín hào tiān。
春茶煮就且莫试,慷慨凭高询往年。chūn chá zhǔ jiù qiě mò shì,kāng kǎi píng gāo xún wǎng nián。

至日行

范梈

长安夜半通明光,群公冠佩列雁行。zhǎng ān yè bàn tōng míng guāng,qún gōng guān pèi liè yàn xíng。
泰坛三成乐万舞,布衣类得齐鸣珰。tài tán sān chéng lè wàn wǔ,bù yī lèi dé qí míng dāng。
小官需次只自贱,当日再拜谢日长。xiǎo guān xū cì zhǐ zì jiàn,dāng rì zài bài xiè rì zhǎng。
多少朱门围艳质,何当起视东方白。duō shǎo zhū mén wéi yàn zhì,hé dāng qǐ shì dōng fāng bái。

得黄太史重碧拈春酒、轻红擘荔枝十字扇面,以归友人

范梈

豫章先生行孝友,作书往往心应手。yù zhāng xiān shēng xíng xiào yǒu,zuò shū wǎng wǎng xīn yīng shǒu。
想当挥汗临风时,不在荔枝与春酒。xiǎng dāng huī hàn lín fēng shí,bù zài lì zhī yǔ chūn jiǔ。
竹枝歌中喜鹊鸣,食莲感秋思弟兄。zhú zhī gē zhōng xǐ què míng,shí lián gǎn qiū sī dì xiōng。
素纨便面大如斗,送与君家作千寿。sù wán biàn miàn dà rú dòu,sòng yǔ jūn jiā zuò qiān shòu。

孟先生

范梈

孟先生,爱青山,看山累月出不还。mèng xiān shēng,ài qīng shān,kàn shān lèi yuè chū bù hái。
蹇驴长笑天地间,杖头酒壶时取酌,身须饥病多容颜。jiǎn lǘ zhǎng xiào tiān dì jiān,zhàng tóu jiǔ hú shí qǔ zhuó,shēn xū jī bìng duō róng yán。
往时佳句动明主,富有声名无比数。wǎng shí jiā jù dòng míng zhǔ,fù yǒu shēng míng wú bǐ shù。
先生遇之亦不惊,去卧南山紫萝雨。xiān shēng yù zhī yì bù jīng,qù wò nán shān zǐ luó yǔ。
嗟吾岂是先生徒,朝朝饱饭谒禁庐。jiē wú qǐ shì xiān shēng tú,cháo cháo bǎo fàn yè jìn lú。
暮归却向衡门趋,刻画造化论锱铢。mù guī què xiàng héng mén qū,kè huà zào huà lùn zī zhū。
但有千载名众人,不知而已独信非其愚。dàn yǒu qiān zài míng zhòng rén,bù zhī ér yǐ dú xìn fēi qí yú。
未知吾师先生,先生师吾孔子、不师周公,吾亦聊以自娱。wèi zhī wú shī xiān shēng,xiān shēng shī wú kǒng zi bù shī zhōu gōng,wú yì liáo yǐ zì yú。
嗟哉先生独不得相与于同世,云龙上下游八区。jiē zāi xiān shēng dú bù dé xiāng yǔ yú tóng shì,yún lóng shàng xià yóu bā qū。

七月一日,飓风后,奉和廉访使

范梈

海上飓风久不来,一日示我破柱雷。hǎi shàng jù fēng jiǔ bù lái,yī rì shì wǒ pò zhù léi。
乘此便欲归蓬莱,炎州四时无落叶。chéng cǐ biàn yù guī péng lái,yán zhōu sì shí wú luò yè。
大木不效躯干折,怪事何止犬吠雪?蓬门土锉虽足怜,日月昼夜行青天,借尔楚竹洗蛮烟。dà mù bù xiào qū gàn zhé,guài shì hé zhǐ quǎn fèi xuě?péng mén tǔ cuò suī zú lián,rì yuè zhòu yè xíng qīng tiān,jiè ěr chǔ zhú xǐ mán yān。

奉观许尊府遗墨

范梈

奉常许君玉色立,手抱父书红锦袭。fèng cháng xǔ jūn yù sè lì,shǒu bào fù shū hóng jǐn xí。
纷茫蜀令九霄神,抉摘郢州千首湿。fēn máng shǔ lìng jiǔ xiāo shén,jué zhāi yǐng zhōu qiān shǒu shī。
钟张虽云世已远,任赵未可肩相及。zhōng zhāng suī yún shì yǐ yuǎn,rèn zhào wèi kě jiān xiāng jí。
叶满天地雨声急,我纵览之重于邑。yè mǎn tiān dì yǔ shēng jí,wǒ zòng lǎn zhī zhòng yú yì。
却忆风雷昨夜颠,万壑起尽蛟龙蛰。què yì fēng léi zuó yè diān,wàn hè qǐ jǐn jiāo lóng zhé。
不然尺素寻常耳,何日萧萧百灵集。bù rán chǐ sù xún cháng ěr,hé rì xiāo xiāo bǎi líng jí。
草堂惊怪不敢留,至宝岂复能轻酬。cǎo táng jīng guài bù gǎn liú,zhì bǎo qǐ fù néng qīng chóu。
还君子孙世善收,扁舟归弄江湖秋。hái jūn zi sūn shì shàn shōu,biǎn zhōu guī nòng jiāng hú qiū。

夜上乌岩

范梈

扁舟夜傍乌岩宿,然火上岩寻古祠。biǎn zhōu yè bàng wū yán sù,rán huǒ shàng yán xún gǔ cí。
老巫辍睡启神户,牵幌请官窥汉仪。lǎo wū chuò shuì qǐ shén hù,qiān huǎng qǐng guān kuī hàn yí。
汉家将军利于鹘,征行往往皆良奇。hàn jiā jiāng jūn lì yú gǔ,zhēng xíng wǎng wǎng jiē liáng qí。
当时光武皇帝圣,举以善驭皆周知。dāng shí guāng wǔ huáng dì shèng,jǔ yǐ shàn yù jiē zhōu zhī。
将军再出定穷粤,忠义耿耿光精垂。jiāng jūn zài chū dìng qióng yuè,zhōng yì gěng gěng guāng jīng chuí。
不然夷祀已千载,何定至今歌舞之。bù rán yí sì yǐ qiān zài,hé dìng zhì jīn gē wǔ zhī。
高悬铜鼓五兽缺,以手摩拂增深悲。gāo xuán tóng gǔ wǔ shòu quē,yǐ shǒu mó fú zēng shēn bēi。
蜈蚣宵行蛛网结,不识款书何岁时。wú gōng xiāo xíng zhū wǎng jié,bù shí kuǎn shū hé suì shí。
庭中蕉叶照石面,猛虎出谷灵风吹。tíng zhōng jiāo yè zhào shí miàn,měng hǔ chū gǔ líng fēng chuī。
泽鱼导从吏扶掖,欲留颇复惧深危。zé yú dǎo cóng lì fú yē,yù liú pǒ fù jù shēn wēi。
登临有客动必戒,况此星露景倭迟。dēng lín yǒu kè dòng bì jiè,kuàng cǐ xīng lù jǐng wō chí。
独立苍茫问横浦,明日江山劳梦思。dú lì cāng máng wèn héng pǔ,míng rì jiāng shān láo mèng sī。

朱炼师洪崖丹井歌

范梈

城西山,相钩连,隔水照见蔚蓝天,中有芙蓉碧崭然。chéng xī shān,xiāng gōu lián,gé shuǐ zhào jiàn wèi lán tiān,zhōng yǒu fú róng bì zhǎn rán。
真人手持绿玉杖,瀛洲一去茫无边。zhēn rén shǒu chí lǜ yù zhàng,yíng zhōu yī qù máng wú biān。
谷岩历落挂飞斗,楼阁崔巍凌紫烟。gǔ yán lì luò guà fēi dòu,lóu gé cuī wēi líng zǐ yān。
古松当道石作根,松下寒濑萦潺湲。gǔ sōng dāng dào shí zuò gēn,sōng xià hán lài yíng chán yuán。
百花尽绕诸峰前,前有神龙藏九渊。bǎi huā jǐn rào zhū fēng qián,qián yǒu shén lóng cáng jiǔ yuān。
赤鳞蜿蜒过千尺,四海丰登长晏眠。chì lín wān yán guò qiān chǐ,sì hǎi fēng dēng zhǎng yàn mián。
尧舜在上位,佐命皆惠宣。yáo shùn zài shàng wèi,zuǒ mìng jiē huì xuān。
岂如秦汉主,烧丹学飞仙。qǐ rú qín hàn zhǔ,shāo dān xué fēi xiān。
白玉之牒黄金编,楼船美人去不旋。bái yù zhī dié huáng jīn biān,lóu chuán měi rén qù bù xuán。
穷极耳目欲,思比赤松肩。qióng jí ěr mù yù,sī bǐ chì sōng jiān。
焉知清静化,乃可与长年。yān zhī qīng jìng huà,nǎi kě yǔ zhǎng nián。

古杉行

范梈

丹陵观,有古杉,屹如双阙当云门。dān líng guān,yǒu gǔ shān,yì rú shuāng quē dāng yún mén。
云是钟君之手植,君去此树馀空村。yún shì zhōng jūn zhī shǒu zhí,jūn qù cǐ shù yú kōng cūn。
尾摇翡翠梢八表,根结蛇蛟行九原。wěi yáo fěi cuì shāo bā biǎo,gēn jié shé jiāo xíng jiǔ yuán。
幽边岂无鬼神护,深处直形天地恩。yōu biān qǐ wú guǐ shén hù,shēn chù zhí xíng tiān dì ēn。
一方拆裂引穿溜,犹是百年烧火痕。yī fāng chāi liè yǐn chuān liū,yóu shì bǎi nián shāo huǒ hén。
苍皮树里渐欲合,始知草木有道存。cāng pí shù lǐ jiàn yù hé,shǐ zhī cǎo mù yǒu dào cún。
或云下有丹火伏,四时地底皆春温。huò yún xià yǒu dān huǒ fú,sì shí dì dǐ jiē chūn wēn。
神还复壮此其验,疑是自此无传喧。shén hái fù zhuàng cǐ qí yàn,yí shì zì cǐ wú chuán xuān。
平生政坐嗜奇古,来看适值寒冬昏。píng shēng zhèng zuò shì qí gǔ,lái kàn shì zhí hán dōng hūn。
长歌沉思绕其下,夜半月高松露繁。zhǎng gē chén sī rào qí xià,yè bàn yuè gāo sōng lù fán。
飘飖叶县凫舄影,牢落丰城龙剑魂。piāo yáo yè xiàn fú xì yǐng,láo luò fēng chéng lóng jiàn hún。
何当唤起博物者,共骑黄鹄凌昆仑。hé dāng huàn qǐ bó wù zhě,gòng qí huáng gǔ líng kūn lún。

题皮野逸亭

范梈

方丈新亭隐丛筱,下有长风荫清沼。fāng zhàng xīn tíng yǐn cóng xiǎo,xià yǒu zhǎng fēng yīn qīng zhǎo。
林间白日漏游丝,空外青烟送飞鸟。lín jiān bái rì lòu yóu sī,kōng wài qīng yān sòng fēi niǎo。
人生百岁今半之,更百千岁将奚为。rén shēng bǎi suì jīn bàn zhī,gèng bǎi qiān suì jiāng xī wèi。
麻姑自是好风骨,按行蓬岛归何时?má gū zì shì hǎo fēng gǔ,àn xíng péng dǎo guī hé shí?

钓台歌

范梈

吾慕严子陵,隐居富春山。wú mù yán zi líng,yǐn jū fù chūn shān。
故人乘六龙,身随鱼鸟闲。gù rén chéng liù lóng,shēn suí yú niǎo xián。
羊裘大泽雪在须,忽来导从入皇都。yáng qiú dà zé xuě zài xū,hū lái dǎo cóng rù huáng dōu。
掉头不受谏大夫,高风逸节何代无?diào tóu bù shòu jiàn dà fū,gāo fēng yì jié hé dài wú?
慎勿沧浪轻钓徒。shèn wù cāng làng qīng diào tú。

首阳山图

范梈

山漠漠兮谷逶迤,中有二士形容饥,问之不答告者谁?shān mò mò xī gǔ wēi yí,zhōng yǒu èr shì xíng róng jī,wèn zhī bù dá gào zhě shuí?
在昔父死人致国,弟让兄辞俱去之。zài xī fù sǐ rén zhì guó,dì ràng xiōng cí jù qù zhī。
一朝隐居北海北,去乱就治归人师。yī cháo yǐn jū běi hǎi běi,qù luàn jiù zhì guī rén shī。
遇世偶有战伐事,叩马垂血陈愧辞。yù shì ǒu yǒu zhàn fá shì,kòu mǎ chuí xuè chén kuì cí。
君王知名义臣直,直不退听将奚为?jūn wáng zhī míng yì chén zhí,zhí bù tuì tīng jiāng xī wèi?
见兵不果事乃定,耻食其粟隐于斯。jiàn bīng bù guǒ shì nǎi dìng,chǐ shí qí sù yǐn yú sī。
终然饥死兹山下,到今称诵犹当时。zhōng rán jī sǐ zī shān xià,dào jīn chēng sòng yóu dāng shí。
白旄黄钺不可追,功业甚盛德甚衰。bái máo huáng yuè bù kě zhuī,gōng yè shén shèng dé shén shuāi。
救民水火事诚危,三纲一失谁扶持?jiù mín shuǐ huǒ shì chéng wēi,sān gāng yī shī shuí fú chí?
是以圣人表其怨,谓彼仁者良由兹。shì yǐ shèng rén biǎo qí yuàn,wèi bǐ rén zhě liáng yóu zī。
首阳之坟高几尺,自古富贵埋没野草空累累。shǒu yáng zhī fén gāo jǐ chǐ,zì gǔ fù guì mái méi yě cǎo kōng lèi lèi。
我欲酹北斗,荐以黄金卮。wǒ yù lèi běi dòu,jiàn yǐ huáng jīn zhī。
展图涕涟洏,此意画者宜不知。zhǎn tú tì lián ér,cǐ yì huà zhě yí bù zhī。

赠余相师

范梈

幽人本自居丘壑,误上青天养黄鹤。yōu rén běn zì jū qiū hè,wù shàng qīng tiān yǎng huáng hè。
长敖四海不知归,几见珠玄杂花落?zhǎng áo sì hǎi bù zhī guī,jǐ jiàn zhū xuán zá huā luò?
厌原山下遇余君,语余世事徒纷纷。yàn yuán shān xià yù yú jūn,yǔ yú shì shì tú fēn fēn。
书眼犹如牖中日,宦情正似岭头云。shū yǎn yóu rú yǒu zhōng rì,huàn qíng zhèng shì lǐng tóu yún。