古诗词

和答杨茂才

范梈

始我南山居,与子共朝夕。shǐ wǒ nán shān jū,yǔ zi gòng cháo xī。
服事子尊君,德义蔼夙昔。fú shì zi zūn jūn,dé yì ǎi sù xī。
焉知二十载,万变如顷刻。yān zhī èr shí zài,wàn biàn rú qǐng kè。
渔钓负平生,浩荡随所适。yú diào fù píng shēng,hào dàng suí suǒ shì。
进惭负官义,退愧寻幽迹。jìn cán fù guān yì,tuì kuì xún yōu jì。
而此山水间,时勤问消息。ér cǐ shān shuǐ jiān,shí qín wèn xiāo xī。
夜深款岩扃,萝月在屋翼。yè shēn kuǎn yán jiōng,luó yuè zài wū yì。
清言溢前闻,子学日有力。qīng yán yì qián wén,zi xué rì yǒu lì。
世好将未忘,相资庶有得。shì hǎo jiāng wèi wàng,xiāng zī shù yǒu dé。

范梈

梈字亨父,一字德机,临江清江人。家贫早孤,刻苦为文章,人罕知者。年三十六,辞家北游,卖卜燕市。荐为左卫教授,迁翰林院编修官。出为岭海廉访司照磨,历转江西湖东,选充翰林应奉,改闽海道知事,移疾归。徙家新喻百丈山,天历二年,授湖南岭北廉访经历,亲老不赴。其明年以母丧哀毁卒,年五十九。德机癯然清寒,若不胜衣,而持身廉正。为文雄健,追慕先汉古诗,尤好为歌行,工近体,蔼然见忠臣孝子之情焉。吴文正尝以东汉诸君子拟之。人称文白先生。所著有《燕然稿》、《东方稿》、《海康稿》、《豫章稿》、《侯官稿》、《江夏稿》、《百丈稿》,总十二卷,揭曼硕序之。以为虞伯生称德机如唐临晋帖,则终未逼真。改评之曰:范德机诗如秋空行云,晴雷捲雨,纵横变化,出入无朕。又如空山道者,辟谷学仙。瘦骨崚嶒,神气自若。又如豪鹰掠野,独鹤叫群。四顾无人,一碧万里。差可彷佛耳。德机诗学庐陵,杨中伯允得其骨,郡人傅若金与砺得其神,皆有盛名于时。欧阳原功曰:宋东都时,黄太史号江西诗派。南渡后,杨廷秀好为新体。宋末,刘会孟出于庐陵,而诗又一变。我元延祐以来,弥文日盛,京师诸名公一去宋金季世之弊,而趋于雅正。于是西江之士,亦各弃其旧习焉。盖以德机与曼硕为之倡也。 范梈的作品>>

猜您喜欢

赠答杨显民四方采诗

范梈

今人论学古人诗,事皆天者非人为。jīn rén lùn xué gǔ rén shī,shì jiē tiān zhě fēi rén wèi。
文章由来贵尔雅,但顾有法何妨奇。wén zhāng yóu lái guì ěr yǎ,dàn gù yǒu fǎ hé fáng qí。
六经固已殊缓急,乐子飞腾自兹入。liù jīng gù yǐ shū huǎn jí,lè zi fēi téng zì zī rù。
国贾宁怀大宝疑,宫工肯效微绡泣。guó jiǎ níng huái dà bǎo yí,gōng gōng kěn xiào wēi xiāo qì。
志至言从意自足,何必王风系流俗?zhì zhì yán cóng yì zì zú,hé bì wáng fēng xì liú sú?
观变时时到黍离,宗周思近西郊哭。guān biàn shí shí dào shǔ lí,zōng zhōu sī jìn xī jiāo kū。
十道使者明如水,闾阎尽在冰壶里。shí dào shǐ zhě míng rú shuǐ,lǘ yán jǐn zài bīng hú lǐ。
观风本是使之职,太息幽人为之起。guān fēng běn shì shǐ zhī zhí,tài xī yōu rén wèi zhī qǐ。
昨雨绿苔生晚阁,黄菊花前共秋酌。zuó yǔ lǜ tái shēng wǎn gé,huáng jú huā qián gòng qiū zhuó。
采采芳英不盈掬,月落树声连万壑。cǎi cǎi fāng yīng bù yíng jū,yuè luò shù shēng lián wàn hè。
去去牛马汗如泉,既别勿计归来年。qù qù niú mǎ hàn rú quán,jì bié wù jì guī lái nián。
治平之音断可传,无庸使我心烦悁。zhì píng zhī yīn duàn kě chuán,wú yōng shǐ wǒ xīn fán yuān。

题冷架阁修原图

范梈

曾泛修江入海昏,更数百里缘人村。céng fàn xiū jiāng rù hǎi hūn,gèng shù bǎi lǐ yuán rén cūn。
道至常州四晨夕,犹未遂得穷河源。dào zhì cháng zhōu sì chén xī,yóu wèi suì dé qióng hé yuán。
山人世世原上住,示我画图联秀句。shān rén shì shì yuán shàng zhù,shì wǒ huà tú lián xiù jù。
安得移家向碧峰?钓矶长倚沙头树。ān dé yí jiā xiàng bì fēng?diào jī zhǎng yǐ shā tóu shù。

萧炼师

范梈

若有羽人吹洞箫,拂手不拾松门樵。ruò yǒu yǔ rén chuī dòng xiāo,fú shǒu bù shí sōng mén qiáo。
身披破褐笠一瓢,独携云雾通青霄。shēn pī pò hè lì yī piáo,dú xié yún wù tōng qīng xiāo。
幼曾逢人越岭椒,教袭造化为科条。yòu céng féng rén yuè lǐng jiāo,jiào xí zào huà wèi kē tiáo。
坐致雷雨不终朝,罔两不习持斧烧。zuò zhì léi yǔ bù zhōng cháo,wǎng liǎng bù xí chí fǔ shāo。
其徒夸者长哓哓,时夏汗流金石焦。qí tú kuā zhě zhǎng xiāo xiāo,shí xià hàn liú jīn shí jiāo。
山川圭璧走乘轺,大巫结舌小巫娇。shān chuān guī bì zǒu chéng yáo,dà wū jié shé xiǎo wū jiāo。
但见空宇行肖翘,人谓萧师服神僚。dàn jiàn kōng yǔ xíng xiào qiào,rén wèi xiāo shī fú shén liáo。
胡不试手须人邀?师乃含思坐中宵。hú bù shì shǒu xū rén yāo?shī nǎi hán sī zuò zhōng xiāo。
谓患不御犹助妖,便以诚意答狎调。wèi huàn bù yù yóu zhù yāo,biàn yǐ chéng yì dá xiá diào。
至期发号从不骄,闭户赤脚飞招摇。zhì qī fā hào cóng bù jiāo,bì hù chì jiǎo fēi zhāo yáo。
白鬣倏忽朱鳞超,赤日卷上青天潮。bái liè shū hū zhū lín chāo,chì rì juǎn shàng qīng tiān cháo。
四郊泠泠苏旱苗,列缺一去天迢遥。sì jiāo líng líng sū hàn miáo,liè quē yī qù tiān tiáo yáo。
喁噞曲士暂颜销,何须坎鼓更烦嚣?争以俎豆相呼招,谁知玄功坐不要?yóng yǎn qū shì zàn yán xiāo,hé xū kǎn gǔ gèng fán xiāo?zhēng yǐ zǔ dòu xiāng hū zhāo,shuí zhī xuán gōng zuò bù yào?
师方敛手归云寮,卧听流水鸣朱桥。shī fāng liǎn shǒu guī yún liáo,wò tīng liú shuǐ míng zhū qiáo。
采诗观外给空谣,我负师约秋光凋。cǎi shī guān wài gěi kōng yáo,wǒ fù shī yuē qiū guāng diāo。
昨莫败叶西风飘,相思无由警岑寥。zuó mò bài yè xī fēng piāo,xiāng sī wú yóu jǐng cén liáo。
我作此诗比钩雕,谁其和者以报萧?wǒ zuò cǐ shī bǐ gōu diāo,shuí qí hé zhě yǐ bào xiāo?

登君堂,酌君酒,为张氏顺堂赋

范梈

登君堂,酌君酒,愿君有亲千岁寿。dēng jūn táng,zhuó jūn jiǔ,yuàn jūn yǒu qīn qiān suì shòu。
有蟠者木,嶷彼堂前。yǒu pán zhě mù,yí bǐ táng qián。
越女能舞,秦女能弦。yuè nǚ néng wǔ,qín nǚ néng xián。
羽觞流月,翠幕张天。yǔ shāng liú yuè,cuì mù zhāng tiān。
粲粲在侧,罗列庶鲜。càn càn zài cè,luó liè shù xiān。
登君堂,酌君酒,愿君有亲千岁寿。dēng jūn táng,zhuó jūn jiǔ,yuàn jūn yǒu qīn qiān suì shòu。
昔屈生去芰,君子贵之;xī qū shēng qù jì,jūn zi guì zhī;
郑庄循爱,终悔其为。zhèng zhuāng xún ài,zhōng huǐ qí wèi。
先师遗言,戒尔从今。xiān shī yí yán,jiè ěr cóng jīn。
至孝有道,岂不在敬?zhì xiào yǒu dào,qǐ bù zài jìng?
酌君酒,登君堂,愿君有亲千岁寿,岁岁寿且康。zhuó jūn jiǔ,dēng jūn táng,yuàn jūn yǒu qīn qiān suì shòu,suì suì shòu qiě kāng。

赠别张清夫还吴

范梈

新雨不作泥,钩辀树上啼。xīn yǔ bù zuò ní,gōu zhōu shù shàng tí。
征夫怀远路,家在太湖西。zhēng fū huái yuǎn lù,jiā zài tài hú xī。
别家今几度,杨柳江边树。bié jiā jīn jǐ dù,yáng liǔ jiāng biān shù。
念乡车轮下,渐是中年路。niàn xiāng chē lún xià,jiàn shì zhōng nián lù。
万事中年尚可期,人生且莫长别离。wàn shì zhōng nián shàng kě qī,rén shēng qiě mò zhǎng bié lí。
长别离,向何方。zhǎng bié lí,xiàng hé fāng。
九江落花清浦香,王雎斑斑凫乳黄。jiǔ jiāng luò huā qīng pǔ xiāng,wáng jū bān bān fú rǔ huáng。
南望不见三高堂,奈何游子思故乡。nán wàng bù jiàn sān gāo táng,nài hé yóu zi sī gù xiāng。
我家诸公济时早,功成身退合天道。wǒ jiā zhū gōng jì shí zǎo,gōng chéng shēn tuì hé tiān dào。
当时未必知者贤,挽不回之卧烟岛。dāng shí wèi bì zhī zhě xián,wǎn bù huí zhī wò yān dǎo。
后来阅尽亏成事,始识从之去时好。hòu lái yuè jǐn kuī chéng shì,shǐ shí cóng zhī qù shí hǎo。
我不能赤手缚虹霓,又不能委身同草木。wǒ bù néng chì shǒu fù hóng ní,yòu bù néng wěi shēn tóng cǎo mù。
生逢尧舜世,肯受泥涂辱。shēng féng yáo shùn shì,kěn shòu ní tú rǔ。
昨者误奋龙门雷,蝘蜓嘲之自云足。zuó zhě wù fèn lóng mén léi,yǎn tíng cháo zhī zì yún zú。
忧来举觞酹白日,唯有皇天照空谷。yōu lái jǔ shāng lèi bái rì,wéi yǒu huáng tiān zhào kōng gǔ。
张公子,吴江生,我有千载意,不羡身后名。zhāng gōng zi,wú jiāng shēng,wǒ yǒu qiān zài yì,bù xiàn shēn hòu míng。
为君写作赠行曲,曲中铿戛难为明。wèi jūn xiě zuò zèng xíng qū,qū zhōng kēng jiá nán wèi míng。
君行不听我意平,明日买船棹秋声。jūn xíng bù tīng wǒ yì píng,míng rì mǎi chuán zhào qiū shēng。
亦欲东下窥蓬瀛,飘然此去白玉京,须卿禹穴来相迎。yì yù dōng xià kuī péng yíng,piāo rán cǐ qù bái yù jīng,xū qīng yǔ xué lái xiāng yíng。
相迎未见须相待,客行虽迟心未改。xiāng yíng wèi jiàn xū xiāng dài,kè xíng suī chí xīn wèi gǎi。

城南诸园观牡丹

范梈

燕然牡丹绝世嘉,名园是处列如麻。yàn rán mǔ dān jué shì jiā,míng yuán shì chù liè rú má。
清晨步骑醉暮归,胸中消得一万花。qīng chén bù qí zuì mù guī,xiōng zhōng xiāo dé yī wàn huā。
青云长衔若木日,绿水乱泛天台霞。qīng yún zhǎng xián ruò mù rì,lǜ shuǐ luàn fàn tiān tái xiá。
神功天巧奋心目,依稀半在侯王家。shén gōng tiān qiǎo fèn xīn mù,yī xī bàn zài hóu wáng jiā。
欲持此花表众芳,斗大亦有欹与斜。yù chí cǐ huā biǎo zhòng fāng,dòu dà yì yǒu yī yǔ xié。
堂堂不动吾所敬,似者何得争豪奢?táng táng bù dòng wú suǒ jìng,shì zhě hé dé zhēng háo shē?
我从年少过花下,虽有车马不敢哗。wǒ cóng nián shǎo guò huā xià,suī yǒu chē mǎ bù gǎn huā。
未知时人作意否?俯仰宇宙思深遐。wèi zhī shí rén zuò yì fǒu?fǔ yǎng yǔ zhòu sī shēn xiá。

奉和效古意醉歌

范梈

忆我初年三四龄,当客唯对声令令。yì wǒ chū nián sān sì líng,dāng kè wéi duì shēng lìng lìng。
夜诵汉赋一千字,朝来千字仍心冥。yè sòng hàn fù yī qiān zì,cháo lái qiān zì réng xīn míng。
自许英年逼华盖,岂信流光不相待?zì xǔ yīng nián bī huá gài,qǐ xìn liú guāng bù xiāng dài?
只今四十少二年,坐念立忘足悲慨。zhǐ jīn sì shí shǎo èr nián,zuò niàn lì wàng zú bēi kǎi。
我当赠君金叵罗,君当答我黄鹄歌。wǒ dāng zèng jūn jīn pǒ luó,jūn dāng dá wǒ huáng gǔ gē。
吴南水远春似画,欲行未行可奈何!wú nán shuǐ yuǎn chūn shì huà,yù xíng wèi xíng kě nài hé!
莫使风雷寄鸣铗,莫叹羊裘堕烟雪。mò shǐ fēng léi jì míng jiá,mò tàn yáng qiú duò yān xuě。
人生万事如春花,璚花虽晚君须折。rén shēng wàn shì rú chūn huā,qióng huā suī wǎn jūn xū zhé。

二月行

范梈

二月欲半春风颠,对食废餐心黯然。èr yuè yù bàn chūn fēng diān,duì shí fèi cān xīn àn rán。
排沙荡沙忽到眼,须臾几席无光鲜。pái shā dàng shā hū dào yǎn,xū yú jǐ xí wú guāng xiān。
昨者出门吹欲倒,乘黄不病不得前。zuó zhě chū mén chuī yù dào,chéng huáng bù bìng bù dé qián。
百围大木拔莫动,决折断干追乌鸢。bǎi wéi dà mù bá mò dòng,jué zhé duàn gàn zhuī wū yuān。
惊雷万车碾空过,倏忽卷地散百川。jīng léi wàn chē niǎn kōng guò,shū hū juǎn dì sàn bǎi chuān。
未知何自蛟龙怒?坐使老屋如流船。wèi zhī hé zì jiāo lóng nù?zuò shǐ lǎo wū rú liú chuán。
先生老屋十五椽,寄住主人从昔年。xiān shēng lǎo wū shí wǔ chuán,jì zhù zhǔ rén cóng xī nián。
崩腾直为居者惜,过客东西何用怜。bēng téng zhí wèi jū zhě xī,guò kè dōng xī hé yòng lián。
幸自环堵无足乐,屋虽朴陋形制坚。xìng zì huán dǔ wú zú lè,wū suī pǔ lòu xíng zhì jiān。
但念素衣发如漆,白黑变尽思归田。dàn niàn sù yī fā rú qī,bái hēi biàn jǐn sī guī tián。
勉焉守之勿易地,会且风止天清妍。miǎn yān shǒu zhī wù yì dì,huì qiě fēng zhǐ tiān qīng yán。
君不见列御寇,御之还得同飞仙。jūn bù jiàn liè yù kòu,yù zhī hái dé tóng fēi xiān。

送萧二十兄

范梈

东郊萧条生事微,快马日日趁朝归。dōng jiāo xiāo tiáo shēng shì wēi,kuài mǎ rì rì chèn cháo guī。
黑头游宦吐粱肉,青眼高人歌蕨薇。hēi tóu yóu huàn tǔ liáng ròu,qīng yǎn gāo rén gē jué wēi。
侬家旅食强甘苦,何物俗流轻是非。nóng jiā lǚ shí qiáng gān kǔ,hé wù sú liú qīng shì fēi。
百岁乾坤消屐屦,三江风浪隔庭闱。bǎi suì qián kūn xiāo jī jù,sān jiāng fēng làng gé tíng wéi。
柳根腊雪春犹冻,沙上晴云暖更飞。liǔ gēn là xuě chūn yóu dòng,shā shàng qíng yún nuǎn gèng fēi。
昔拟此时具吴榜,送行何故不沾衣。xī nǐ cǐ shí jù wú bǎng,sòng xíng hé gù bù zhān yī。

云林歌,为贡供奉作

范梈

朝望宣城,夕企云林。cháo wàng xuān chéng,xī qǐ yún lín。
扫花钓月,清我闲心。sǎo huā diào yuè,qīng wǒ xián xīn。
城东之山倚天碧,手扪南斗近咫尺。chéng dōng zhī shān yǐ tiān bì,shǒu mén nán dòu jìn zhǐ chǐ。
幽人筑堂面山坐,绝似谢公故时宅。yōu rén zhù táng miàn shān zuò,jué shì xiè gōng gù shí zhái。
谢公今何在,苍苔剪行迹。xiè gōng jīn hé zài,cāng tái jiǎn xíng jì。
调笙诵新诗,流水照白石。diào shēng sòng xīn shī,liú shuǐ zhào bái shí。
看水作明镜,年光静来往。kàn shuǐ zuò míng jìng,nián guāng jìng lái wǎng。
夜深敬亭雨,坐见南湖长。yè shēn jìng tíng yǔ,zuò jiàn nán hú zhǎng。
清风被长阪,鸟度蒹葭响。qīng fēng bèi zhǎng bǎn,niǎo dù jiān jiā xiǎng。
云之林兮不可攀,中有青猿白鹤相盘桓。yún zhī lín xī bù kě pān,zhōng yǒu qīng yuán bái hè xiāng pán huán。
林之云兮不可缚,时来宿我青檐端。lín zhī yún xī bù kě fù,shí lái sù wǒ qīng yán duān。
昂藏老仙人,抱剑卧山侧。áng cáng lǎo xiān rén,bào jiàn wò shān cè。
忆在中华时,相逢发未白。yì zài zhōng huá shí,xiāng féng fā wèi bái。
问之不笑亦不言,阿蒙中子瀛洲客。wèn zhī bù xiào yì bù yán,ā méng zhōng zi yíng zhōu kè。
却起遗我宝字书,依稀摄精炼魂魄。què qǐ yí wǒ bǎo zì shū,yī xī shè jīng liàn hún pò。
相期后天无极年,共尔守之合自然,专气还得同飞仙。xiāng qī hòu tiān wú jí nián,gòng ěr shǒu zhī hé zì rán,zhuān qì hái dé tóng fēi xiān。
未登云林堂,试作云林歌。wèi dēng yún lín táng,shì zuò yún lín gē。
嗟我久客意衰迈,云林云林奈若何。jiē wǒ jiǔ kè yì shuāi mài,yún lín yún lín nài ruò hé。

芝山歌

范梈

自公习隐华山园,公既未相清乾坤。zì gōng xí yǐn huá shān yuán,gōng jì wèi xiāng qīng qián kūn。
三光回明五秀閟,储灵肆启忠孝门。sān guāng huí míng wǔ xiù bì,chǔ líng sì qǐ zhōng xiào mén。
昔在至元侍潜藩,出佐刺史窥江源。xī zài zhì yuán shì qián fān,chū zuǒ cì shǐ kuī jiāng yuán。
二十年间蹑台辅,即复拂衣辞紫垣。èr shí nián jiān niè tái fǔ,jí fù fú yī cí zǐ yuán。
忆昔寻真度海岳,骑鲸相见芝山根。yì xī xún zhēn dù hǎi yuè,qí jīng xiāng jiàn zhī shān gēn。
手抛仙人绿玉杖,倾笑为之颜色温。shǒu pāo xiān rén lǜ yù zhàng,qīng xiào wèi zhī yán sè wēn。
芝山嵯峨熊虎奔,屏风百叠翠波翻。zhī shān cuó é xióng hǔ bēn,píng fēng bǎi dié cuì bō fān。
青天芙蓉剪秋水,高堂宴罢浮岚分。qīng tiān fú róng jiǎn qiū shuǐ,gāo táng yàn bà fú lán fēn。
醉陪藜杖陟山榭,桑麻被径松满原。zuì péi lí zhàng zhì shān xiè,sāng má bèi jìng sōng mǎn yuán。
此时细属方外里,但觉泉石多深恩。cǐ shí xì shǔ fāng wài lǐ,dàn jué quán shí duō shēn ēn。
帝思旧臣振颓弊,下诏明言征吏烦。dì sī jiù chén zhèn tuí bì,xià zhào míng yán zhēng lì fán。
使车日历林涧曲,复携白云朝至尊。shǐ chē rì lì lín jiàn qū,fù xié bái yún cháo zhì zūn。
观公出处握至要,自许当有古道存。guān gōng chū chù wò zhì yào,zì xǔ dāng yǒu gǔ dào cún。
方今明堂力更化,颇陋周汉追尧轩。fāng jīn míng táng lì gèng huà,pǒ lòu zhōu hàn zhuī yáo xuān。
蛮夷来庭百辟享,圣心正欲严天元。mán yí lái tíng bǎi pì xiǎng,shèng xīn zhèng yù yán tiān yuán。
黄钟九奏乐万舞,庙荐无月无受膰。huáng zhōng jiǔ zòu lè wàn wǔ,miào jiàn wú yuè wú shòu fán。
大酺精神盖六合,民物自尔能丰蕃。dà pú jīng shén gài liù hé,mín wù zì ěr néng fēng fān。
功成次第勒彝鼎,归去款委寻笙尊。gōng chéng cì dì lēi yí dǐng,guī qù kuǎn wěi xún shēng zūn。
此是英雄千载事,慎勿轻与常人论。cǐ shì yīng xióng qiān zài shì,shèn wù qīng yǔ cháng rén lùn。
只恐门墙少壮客,白头犹是芝山村。zhǐ kǒng mén qiáng shǎo zhuàng kè,bái tóu yóu shì zhī shān cūn。
且持此山为公寿,愿益公寿如昆仑。qiě chí cǐ shān wèi gōng shòu,yuàn yì gōng shòu rú kūn lún。

奉和李监丞醉赠羽人之作

范梈

自从堕地爱名山,五岳寻真去不还。zì cóng duò dì ài míng shān,wǔ yuè xún zhēn qù bù hái。
青山无津度日月,旦暮御风行其间。qīng shān wú jīn dù rì yuè,dàn mù yù fēng xíng qí jiān。
九江西来赴海门,中有道路古来难。jiǔ jiāng xī lái fù hǎi mén,zhōng yǒu dào lù gǔ lái nán。
笑谈解入蛟蜃腹,脱此命与松乔班。xiào tán jiě rù jiāo shèn fù,tuō cǐ mìng yǔ sōng qiáo bān。
吾尝左揖三茅君,右手直接高飞翰。wú cháng zuǒ yī sān máo jūn,yòu shǒu zhí jiē gāo fēi hàn。
至今空蒙偃翠盖,望云怀我双佩环。zhì jīn kōng méng yǎn cuì gài,wàng yún huái wǒ shuāng pèi huán。
君从茅山来,青衣白霓裳。jūn cóng máo shān lái,qīng yī bái ní shang。
肝胆出古剑,剸裁光甚扬。gān dǎn chū gǔ jiàn,tuán cái guāng shén yáng。
玄元皇帝云与仍,称世举德朝未央。xuán yuán huáng dì yún yǔ réng,chēng shì jǔ dé cháo wèi yāng。
偶吹龙笛过九市,共君斟酌北斗傍。ǒu chuī lóng dí guò jiǔ shì,gòng jūn zhēn zhuó běi dòu bàng。
浪传北斗不可挹,酹之昨以白玉觞。làng chuán běi dòu bù kě yì,lèi zhī zuó yǐ bái yù shāng。
百觞未已已复醉,援此织女天机章。bǎi shāng wèi yǐ yǐ fù zuì,yuán cǐ zhī nǚ tiān jī zhāng。
举头目送南飞鸿,我自滞留君远翔。jǔ tóu mù sòng nán fēi hóng,wǒ zì zhì liú jūn yuǎn xiáng。
眇眇美人绛珠宫,弦白雪兮歌清风。miǎo miǎo měi rén jiàng zhū gōng,xián bái xuě xī gē qīng fēng。
浮萍流水相遭逢,何独不在岐路中?何独不在岐路中,相思昨夜春釭红。fú píng liú shuǐ xiāng zāo féng,hé dú bù zài qí lù zhōng?hé dú bù zài qí lù zhōng,xiāng sī zuó yè chūn gāng hóng。

元城行

范梈

元城郭使君,爱母不逮餐。yuán chéng guō shǐ jūn,ài mǔ bù dǎi cān。
刻木貌慈母,去官西山濆。kè mù mào cí mǔ,qù guān xī shān fén。
上堂示甘旨,下堂候寒温。shàng táng shì gān zhǐ,xià táng hòu hán wēn。
人见使君孝,作书细讨论。rén jiàn shǐ jūn xiào,zuò shū xì tǎo lùn。
我论使君政,亦由孝所敦。wǒ lùn shǐ jūn zhèng,yì yóu xiào suǒ dūn。
虞周虽已远,此道今幸存。yú zhōu suī yǐ yuǎn,cǐ dào jīn xìng cún。
嗟乎!使君天壤何茫茫,此道谁与期?天虽高,孝心本自达天德;jiē hū!shǐ jūn tiān rǎng hé máng máng,cǐ dào shuí yǔ qī?tiān suī gāo,xiào xīn běn zì dá tiān dé;
地虽厚,孝心当有彻地时。dì suī hòu,xiào xīn dāng yǒu chè dì shí。
何必邦人子弟能化之,致之家国、天下皆尔为。hé bì bāng rén zi dì néng huà zhī,zhì zhī jiā guó tiān xià jiē ěr wèi。
秋风吹庭树,树叶秋如雨。qiū fēng chuī tíng shù,shù yè qiū rú yǔ。
秋树则有枯,乌生长顾雏。qiū shù zé yǒu kū,wū shēng zhǎng gù chú。

奉寄翰林邓善之侍讲学士

范梈

曩承持节江之东,骑驴再上蓬莱宫。nǎng chéng chí jié jiāng zhī dōng,qí lǘ zài shàng péng lái gōng。
蓬莱仙人歌白鹤,声落五湖烟雨中。péng lái xiān rén gē bái hè,shēng luò wǔ hú yān yǔ zhōng。
世间爵禄不易致,何独去就如飘风。shì jiān jué lù bù yì zhì,hé dú qù jiù rú piāo fēng。
朝廷礼乐须制作,六经隐义资发蒙。cháo tíng lǐ lè xū zhì zuò,liù jīng yǐn yì zī fā méng。
论思庙堂集耆硕,启沃宁让前诸公。lùn sī miào táng jí qí shuò,qǐ wò níng ràng qián zhū gōng。
闭门读书古都市,四辈冠盖方隆隆。bì mén dú shū gǔ dōu shì,sì bèi guān gài fāng lóng lóng。
我生生长在穷谷,那有文字争人雄。wǒ shēng shēng zhǎng zài qióng gǔ,nà yǒu wén zì zhēng rén xióng。
谬蒙引誉百僚上,负禄府署惭无功。miù méng yǐn yù bǎi liáo shàng,fù lù fǔ shǔ cán wú gōng。
一别十年还又五,昔者少壮今成翁。yī bié shí nián hái yòu wǔ,xī zhě shǎo zhuàng jīn chéng wēng。
谁知复客七闽下,隔二千里来诗筒。shuí zhī fù kè qī mǐn xià,gé èr qiān lǐ lái shī tǒng。
羸躯顿醒瘴疠恶,赖以慰此心忡忡。léi qū dùn xǐng zhàng lì è,lài yǐ wèi cǐ xīn chōng chōng。
粤王城南浪自白,粤王城西花正红。yuè wáng chéng nán làng zì bái,yuè wáng chéng xī huā zhèng hóng。

望潮曲

范梈

潮来直上青崖住,潮住却寻沧海去。cháo lái zhí shàng qīng yá zhù,cháo zhù què xún cāng hǎi qù。
乌石山头望故乡,故乡更在云深处。wū shí shān tóu wàng gù xiāng,gù xiāng gèng zài yún shēn chù。
我生不如桥下水,消息春秋任流止。wǒ shēng bù rú qiáo xià shuǐ,xiāo xī chūn qiū rèn liú zhǐ。
又不如如水上船,去去来来年复年。yòu bù rú rú shuǐ shàng chuán,qù qù lái lái nián fù nián。
负禄旅孤二千里,上念慈亲下妻子。fù lù lǚ gū èr qiān lǐ,shàng niàn cí qīn xià qī zi。
子生未解别爷啼,睡恋阿婆怀抱里。zi shēng wèi jiě bié yé tí,shuì liàn ā pó huái bào lǐ。
乌鸦日日傍人飞,喜鹊时时噪群西。wū yā rì rì bàng rén fēi,xǐ què shí shí zào qún xī。
更有平安书字到,金壶约伴玉人携。gèng yǒu píng ān shū zì dào,jīn hú yuē bàn yù rén xié。