古诗词

兰陵王

张镃

蓼汀侧。liǎo tīng cè。
朝霭依依弄色。cháo ǎi yī yī nòng sè。
知何许、湘女淡妆,羽节飞来带秋碧。zhī hé xǔ xiāng nǚ dàn zhuāng,yǔ jié fēi lái dài qiū bì。
轻裙素绡织。qīng qún sù xiāo zhī。
谁与明珰竞饰。shuí yǔ míng dāng jìng shì。
无言处、相与溯回,应有柔情正堆积。wú yán chù xiāng yǔ sù huí,yīng yǒu róu qíng zhèng duī jī。
当年驻香鹢。dāng nián zhù xiāng yì。
记草媚罗裙,波映文席。jì cǎo mèi luó qún,bō yìng wén xí。
□□□□□□摘。zhāi。
□□□□□,□□□□,斜阳返照暮雨湿。,,xié yáng fǎn zhào mù yǔ shī。
爱天际凉入。ài tiān jì liáng rù。
愁寂。chóu jì。
念畴昔。niàn chóu xī。
谩太华峰顶,幽梦寻觅。mán tài huá fēng dǐng,yōu mèng xún mì。
而今两鬓如花白。ér jīn liǎng bìn rú huā bái。
但一线才思,半星心力。dàn yī xiàn cái sī,bàn xīng xīn lì。
新词奇句,便做有,怎道得。xīn cí qí jù,biàn zuò yǒu,zěn dào dé。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

世界无非我,心怀即是天。shì jiè wú fēi wǒ,xīn huái jí shì tiān。
玉堂并草舍,何地不安然。yù táng bìng cǎo shě,hé dì bù ān rán。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

触处天光发,何尝离定中。chù chù tiān guāng fā,hé cháng lí dìng zhōng。
问云谁散乱,又道主人公。wèn yún shuí sàn luàn,yòu dào zhǔ rén gōng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

阴洞亲寻遍,灯惊蝙蝠飞。yīn dòng qīn xún biàn,dēng jīng biān fú fēi。
坚明敲紫玉,一似采时肥。jiān míng qiāo zǐ yù,yī shì cǎi shí féi。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

濯濯何年有,先公手种成。zhuó zhuó hé nián yǒu,xiān gōng shǒu zhǒng chéng。
至今揩痒虎,来认读书声。zhì jīn kāi yǎng hǔ,lái rèn dú shū shēng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

化国舒长日,林隈分外知。huà guó shū zhǎng rì,lín wēi fēn wài zhī。
年年庭荫匝,数遍鹊寻儿。nián nián tíng yīn zā,shù biàn què xún ér。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

抛絮轻于柳,栖禽不待凰。pāo xù qīng yú liǔ,qī qín bù dài huáng。
题诗非胜纸,留咏托枝凉。tí shī fēi shèng zhǐ,liú yǒng tuō zhī liáng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

皂隶百轻肥,金朱弹丸箧。zào lì bǎi qīng féi,jīn zhū dàn wán qiè。
君方踞胡床,风掀缃册叶。jūn fāng jù hú chuáng,fēng xiān xiāng cè yè。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

掩抱复回环,亭居紫翠间。yǎn bào fù huí huán,tíng jū zǐ cuì jiān。
思量天下物,谁更好如山。sī liàng tiān xià wù,shuí gèng hǎo rú shān。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

立缟芳桂阴,置汝固已当。lì gǎo fāng guì yīn,zhì rǔ gù yǐ dāng。
他年莫姓丁,止厕子侄行。tā nián mò xìng dīng,zhǐ cè zi zhí xíng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

唤作大圆镜,波文从此生。huàn zuò dà yuán jìng,bō wén cóng cǐ shēng。
何妨云影杂,榜样自天成。hé fáng yún yǐng zá,bǎng yàng zì tiān chéng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

月出烟暝时,水调谁家唱。yuè chū yān míng shí,shuǐ diào shuí jiā chàng。
短棹欲相寻,先经此亭上。duǎn zhào yù xiāng xún,xiān jīng cǐ tíng shàng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

芒屦方疑湿,天晴径又乾。máng jù fāng yí shī,tiān qíng jìng yòu qián。
由来云在下,木杪是栏干。yóu lái yún zài xià,mù miǎo shì lán gàn。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

小楫轻撶去,无人伴此翁。xiǎo jí qīng huá qù,wú rén bàn cǐ wēng。
午烟青一点,鱼虎出深丛。wǔ yān qīng yī diǎn,yú hǔ chū shēn cóng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

溪叟挈笭箵,曾来候此亭。xī sǒu qiè líng xīng,céng lái hòu cǐ tíng。
未知余不杀,刚要著鱼经。wèi zhī yú bù shā,gāng yào zhù yú jīng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

一片吹来锦,人言是杏花。yī piàn chuī lái jǐn,rén yán shì xìng huā。
倚栏堪把玩,胜似日边霞。yǐ lán kān bǎ wán,shèng shì rì biān xiá。