古诗词

昭君怨·游池

张镃

拂晓拿舟东去。fú xiǎo ná zhōu dōng qù。
细看荷花乘露。xì kàn hé huā chéng lù。
红绿总吹香。hóng lǜ zǒng chuī xiāng。
一般凉。yī bān liáng。
会享人天清福。huì xiǎng rén tiān qīng fú。
休把两眉轻蹙。xiū bǎ liǎng méi qīng cù。
谁道做神仙。shuí dào zuò shén xiān。
戴貂蝉。dài diāo chán。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

自料

张镃

自料躬耕体力微,他年为圃雅相宜。zì liào gōng gēng tǐ lì wēi,tā nián wèi pǔ yǎ xiāng yí。
植茶要是依桑荫,种芋先须纳豆萁。zhí chá yào shì yī sāng yīn,zhǒng yù xiān xū nà dòu qí。
药爱金樱长林薄,花因木槿作藩篱。yào ài jīn yīng zhǎng lín báo,huā yīn mù jǐn zuò fān lí。
只应分绝陶朱富,不愿鱼繁六亩池。zhǐ yīng fēn jué táo zhū fù,bù yuàn yú fán liù mǔ chí。

遣兴

张镃

笛簟疏明压砌窗,重阴经日闭修廊。dí diàn shū míng yā qì chuāng,zhòng yīn jīng rì bì xiū láng。
黄梅未长先愁雨,翠树将成拟纳凉。huáng méi wèi zhǎng xiān chóu yǔ,cuì shù jiāng chéng nǐ nà liáng。
藏袖好书多便看,伏瓶生酒渐堪尝。cáng xiù hǎo shū duō biàn kàn,fú píng shēng jiǔ jiàn kān cháng。
谁能自缚无涯事,早办风漪百亩塘。shuí néng zì fù wú yá shì,zǎo bàn fēng yī bǎi mǔ táng。

昼寒一杯辄欲酩酊因静坐道室

张镃

岁晏常多白昼阴,软帘毡帐御寒侵。suì yàn cháng duō bái zhòu yīn,ruǎn lián zhān zhàng yù hán qīn。
观书偶要得天隐,作传定难题醉吟。guān shū ǒu yào dé tiān yǐn,zuò chuán dìng nán tí zuì yín。
犬吠远闻风绰散,叶凋谁顾雨堆深。quǎn fèi yuǎn wén fēng chuò sàn,yè diāo shuí gù yǔ duī shēn。
湖边莫道春回未,紫草依稀动绝岑。hú biān mò dào chūn huí wèi,zǐ cǎo yī xī dòng jué cén。

晓寝喜成

张镃

人间一事最幽奇,病醉皆非半睡时。rén jiān yī shì zuì yōu qí,bìng zuì jiē fēi bàn shuì shí。
经纸屏低心正惬,木绵衾暖足慵移。jīng zhǐ píng dī xīn zhèng qiè,mù mián qīn nuǎn zú yōng yí。
蘧蘧蝶梦萦孤枕,呃呃鸡声过短篱。qú qú dié mèng yíng gū zhěn,è è jī shēng guò duǎn lí。
无奈冲寒早朝客,不知疏拙是便宜。wú nài chōng hán zǎo cháo kè,bù zhī shū zhuō shì biàn yí。

戏题

张镃

人前一语撞翻墙,直气西秦本故乡。rén qián yī yǔ zhuàng fān qiáng,zhí qì xī qín běn gù xiāng。
雪野射麋轻队马,杏园移象矮交床。xuě yě shè mí qīng duì mǎ,xìng yuán yí xiàng ǎi jiāo chuáng。
诗忙渴砚酒磨墨,睡足趄廊花夺香。shī máng kě yàn jiǔ mó mò,shuì zú jū láng huā duó xiāng。
矫揉尽归官样去,有时闲笑错商量。jiǎo róu jǐn guī guān yàng qù,yǒu shí xián xiào cuò shāng liàng。

改旧诗戏成

张镃

不作新诗只改诗,当家功用亦几希。bù zuò xīn shī zhǐ gǎi shī,dāng jiā gōng yòng yì jǐ xī。
全牛迎刃未能解,六鹢遇风先退飞。quán niú yíng rèn wèi néng jiě,liù yì yù fēng xiān tuì fēi。
欲脱规模还似旧,枉教躯干不曾肥。yù tuō guī mó hái shì jiù,wǎng jiào qū gàn bù céng féi。
何如尽付红炉火,免使群公说是非。hé rú jǐn fù hóng lú huǒ,miǎn shǐ qún gōng shuō shì fēi。

次韵张唐卿

张镃

迩来衰鬓渐当钳,杖策投繻感壮年。ěr lái shuāi bìn jiàn dāng qián,zhàng cè tóu xū gǎn zhuàng nián。
得失暮三朝必四,才能人百已难千。dé shī mù sān cháo bì sì,cái néng rén bǎi yǐ nán qiān。
顾形真是臞仙薄,琢句何堪大手联。gù xíng zhēn shì qú xiān báo,zuó jù hé kān dà shǒu lián。
纨裤纷纷能索我,劳君眼力世情边。wán kù fēn fēn néng suǒ wǒ,láo jūn yǎn lì shì qíng biān。

次韵酬唐老见赠

张镃

菊边莎处坦平居,危径吾知勉覆车。jú biān shā chù tǎn píng jū,wēi jìng wú zhī miǎn fù chē。
争似即时三盏酒,何曾得力半行书。zhēng shì jí shí sān zhǎn jiǔ,hé céng dé lì bàn xíng shū。
鱼乡坐占真清矣,蜂户行看亦要如。yú xiāng zuò zhàn zhēn qīng yǐ,fēng hù xíng kàn yì yào rú。
过我不疏君始信,向来犹恐压荒墟。guò wǒ bù shū jūn shǐ xìn,xiàng lái yóu kǒng yā huāng xū。

次韵谭德春见寄

张镃

端的公宜语个中,对山萦碧照清冬。duān de gōng yí yǔ gè zhōng,duì shān yíng bì zhào qīng dōng。
鹤毛雨渍苔钱古,蚁穴风堆橡斗重。hè máo yǔ zì tái qián gǔ,yǐ xué fēng duī xiàng dòu zhòng。
已乏尖新陪世话,断无阔匾拆书封。yǐ fá jiān xīn péi shì huà,duàn wú kuò biǎn chāi shū fēng。
一轩煨芋方题榜,时过松扉慰我慵。yī xuān wēi yù fāng tí bǎng,shí guò sōng fēi wèi wǒ yōng。

即席次韵器之相赠

张镃

会闲须是莫论年,直把浮生付且然。huì xián xū shì mò lùn nián,zhí bǎ fú shēng fù qiě rán。
桂隐欲为山宰相,漆园曾是地神仙。guì yǐn yù wèi shān zǎi xiāng,qī yuán céng shì dì shén xiān。
看抄妙句行催酒,更向清流卧泛船。kàn chāo miào jù xíng cuī jiǔ,gèng xiàng qīng liú wò fàn chuán。
但喜相从得真乐,何心玩世学前贤。dàn xǐ xiāng cóng dé zhēn lè,hé xīn wán shì xué qián xián。

次张以道韵

张镃

无愁便是乐无涯,看破纷纷眼里花。wú chóu biàn shì lè wú yá,kàn pò fēn fēn yǎn lǐ huā。
旋洗杯盂将酒试,重糊窗户把风遮。xuán xǐ bēi yú jiāng jiǔ shì,zhòng hú chuāng hù bǎ fēng zhē。
丹房火鼎频添水,衣匮香炉就焙茶。dān fáng huǒ dǐng pín tiān shuǐ,yī kuì xiāng lú jiù bèi chá。
判却一生闲理会,共君难数第三家。pàn què yī shēng xián lǐ huì,gòng jūn nán shù dì sān jiā。

次韵奉酬张野夫见赠

张镃

谋身堪笑若舂锄,甓社栖寒水满湖。móu shēn kān xiào ruò chōng chú,pì shè qī hán shuǐ mǎn hú。
近寺偶成莲社似,为园非效辋川图。jìn sì ǒu chéng lián shè shì,wèi yuán fēi xiào wǎng chuān tú。
清樽酒好诗中圣,古冢珠存念大儒。qīng zūn jiǔ hǎo shī zhōng shèng,gǔ zhǒng zhū cún niàn dà rú。
久矣自求无所用,喜君能好柏楸株。jiǔ yǐ zì qiú wú suǒ yòng,xǐ jūn néng hǎo bǎi qiū zhū。

次韵陈秀才

张镃

规模浑是野人居,剪结苍松荫屋除。guī mó hún shì yě rén jū,jiǎn jié cāng sōng yīn wū chú。
闲把欹眠酬懒架,静便徐步当安舆。xián bǎ yī mián chóu lǎn jià,jìng biàn xú bù dāng ān yú。
青精饭好终延老,紫石潭空总付渠。qīng jīng fàn hǎo zhōng yán lǎo,zǐ shí tán kōng zǒng fù qú。
玩世从来畏人觉,他年方信此心初。wán shì cóng lái wèi rén jué,tā nián fāng xìn cǐ xīn chū。

送陈同父

张镃

事因前定漫驱驰,谙尽人间合似痴。shì yīn qián dìng màn qū chí,ān jǐn rén jiān hé shì chī。
万卷经纶大儒业,一生忠愤上天知。wàn juǎn jīng lún dà rú yè,yī shēng zhōng fèn shàng tiān zhī。
长安又见垂杨老,淮甸将兴故国悲。zhǎng ān yòu jiàn chuí yáng lǎo,huái diān jiāng xīng gù guó bēi。
鸡彘竹篱归梦否,会间方称是男儿。jī zhì zhú lí guī mèng fǒu,huì jiān fāng chēng shì nán ér。

立春日园梅未花书呈尤检正

张镃

冻禽先自起多时,暖恋衾重晓不知。dòng qín xiān zì qǐ duō shí,nuǎn liàn qīn zhòng xiǎo bù zhī。
栩栩梦回思树绕,绵绵息动离床支。xǔ xǔ mèng huí sī shù rào,mián mián xī dòng lí chuáng zhī。
十行犹用午年历,数首初编丁稿诗。shí xíng yóu yòng wǔ nián lì,shù shǒu chū biān dīng gǎo shī。
腊雪已多春定好,愿求名句檄南枝。là xuě yǐ duō chūn dìng hǎo,yuàn qiú míng jù xí nán zhī。