古诗词

水调歌头·项平甫大卿索赋武昌凯歌

张镃

忠肝贯日月,浩气抉云霓。zhōng gān guàn rì yuè,hào qì jué yún ní。
诗书名帅,谈笑果胜棘门儿。shī shū míng shuài,tán xiào guǒ shèng jí mén ér。
牛弩旁穿七札,虎将分行十道,先解近城围。niú nǔ páng chuān qī zhá,hǔ jiāng fēn xíng shí dào,xiān jiě jìn chéng wéi。
一骑夜飞火,捷奏上天墀。yī qí yè fēi huǒ,jié zòu shàng tiān chí。
畅皇威,宣使指,领全师。chàng huáng wēi,xuān shǐ zhǐ,lǐng quán shī。
襄阳耆旧,请公直过洛之西。xiāng yáng qí jiù,qǐng gōng zhí guò luò zhī xī。
箪食欢呼迎处,已脱毡裘左衽,还著旧藏衣。dān shí huān hū yíng chù,yǐ tuō zhān qiú zuǒ rèn,hái zhù jiù cáng yī。
笳鼓返京阙,风采震华夷。jiā gǔ fǎn jīng quē,fēng cǎi zhèn huá yí。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

园中梅有开者寄呈当涂叔祖

张镃

春到林梅得重权,首冬疏萼巳争先。chūn dào lín méi dé zhòng quán,shǒu dōng shū è sì zhēng xiān。
移栽尚记陪深斝,静看因思觅近篇。yí zāi shàng jì péi shēn jiǎ,jìng kàn yīn sī mì jìn piān。
佐世勋庸金鼎味,贪闲怀抱竹篱烟。zuǒ shì xūn yōng jīn dǐng wèi,tān xián huái bào zhú lí yān。
临风欲寄横斜去,梦绕江城暮角边。lín fēng yù jì héng xié qù,mèng rào jiāng chéng mù jiǎo biān。

昨探梅冒寒伏枕病起闻花巳开尚苦雨阻因成长句

张镃

小园春事果如何,分数梅花最占多。xiǎo yuán chūn shì guǒ rú hé,fēn shù méi huā zuì zhàn duō。
贪看满梢初的皪,病妨连日绕婆娑。tān kàn mǎn shāo chū de lì,bìng fáng lián rì rào pó suō。
鸠声唤雨风还至,鹤骨栖愁梦独过。jiū shēng huàn yǔ fēng hái zhì,hè gǔ qī chóu mèng dú guò。
艳阵香天翻霁色,明早?取醉颜酡。yàn zhèn xiāng tiān fān jì sè,míng zǎo pīn qǔ zuì yán tuó。

寓舍听雨忆园中梅花

张镃

阴霏非是妒春华,薄命诗人带累花。yīn fēi fēi shì dù chūn huá,báo mìng shī rén dài lèi huā。
烟逼艳低侵竹冷,风拦香横逐溪斜。yān bī yàn dī qīn zhú lěng,fēng lán xiāng héng zhú xī xié。
开时数日曾邀客,别后连旬阻到家。kāi shí shù rì céng yāo kè,bié hòu lián xún zǔ dào jiā。
檐溜可堪声彻晓,梦中馀恨亦无涯。yán liū kě kān shēng chè xiǎo,mèng zhōng yú hèn yì wú yá。

晓探晴观梅

张镃

天鸡催日界窗横,蹑屐看花兴便成。tiān jī cuī rì jiè chuāng héng,niè jī kàn huā xīng biàn chéng。
正尔飞霞舒彩佩,尽渠宿雨结珠缨。zhèng ěr fēi xiá shū cǎi pèi,jǐn qú sù yǔ jié zhū yīng。
飘零未带溪边笛,缥缈如临海上城。piāo líng wèi dài xī biān dí,piāo miǎo rú lín hǎi shàng chéng。
身世长吟谁会得,华祠梅市总逃名。shēn shì zhǎng yín shuí huì dé,huá cí méi shì zǒng táo míng。

次韵周昭礼见寄兼约观园梅

张镃

沙头晴了便回春,巳觉青蘋媚暖津。shā tóu qíng le biàn huí chūn,sì jué qīng píng mèi nuǎn jīn。
但课浇畦园内叟,何心说剑里中人。dàn kè jiāo qí yuán nèi sǒu,hé xīn shuō jiàn lǐ zhōng rén。
超情耐久宁拘远,合处无多颇复伸。chāo qíng nài jiǔ níng jū yuǎn,hé chù wú duō pǒ fù shēn。
待得梅开醉香海,健呼重看老精神。dài dé méi kāi zuì xiāng hǎi,jiàn hū zhòng kàn lǎo jīng shén。

约斋西窗先有垂柳腊后四日辟地增植花数十辈

张镃

经年规画种酴醾,柳际春将一再归。jīng nián guī huà zhǒng tú mí,liǔ jì chūn jiāng yī zài guī。
蔓草藩墙才放远,海棠桃杏得成围。màn cǎo fān qiáng cái fàng yuǎn,hǎi táng táo xìng dé chéng wéi。
连宵冷月知予乐,数日条风挟鸟飞。lián xiāo lěng yuè zhī yǔ lè,shù rì tiáo fēng xié niǎo fēi。
尽写前人题品句,诵声时撼绿窗扉。jǐn xiě qián rén tí pǐn jù,sòng shēng shí hàn lǜ chuāng fēi。

张镃

阖夜惊飙落树巢,平明沟瓦渐迷坳。hé yè jīng biāo luò shù cháo,píng míng gōu wǎ jiàn mí ào。
鍪函静听来千骑,圭璧遥知委四郊。móu hán jìng tīng lái qiān qí,guī bì yáo zhī wěi sì jiāo。
再白呈祥矜大稔,积阴嘘气遏方苞。zài bái chéng xiáng jīn dà rěn,jī yīn xū qì è fāng bāo。
池边废沼邀闲立,乍合冰澌怯杖敲。chí biān fèi zhǎo yāo xián lì,zhà hé bīng sī qiè zhàng qiāo。

雪晴希稷次韵再赋为答

张镃

冻蘖归禽易辨巢,烛龙分耀入堂坳。dòng niè guī qín yì biàn cháo,zhú lóng fēn yào rù táng ào。
长须喜戒锄荒圃,小队闲思猎近郊。zhǎng xū xǐ jiè chú huāng pǔ,xiǎo duì xián sī liè jìn jiāo。
坐许刚筠全直节,行看弱柳发新苞。zuò xǔ gāng yún quán zhí jié,xíng kàn ruò liǔ fā xīn bāo。
僧炉遥想煨松柮,犬逐应门认客敲。sēng lú yáo xiǎng wēi sōng duò,quǎn zhú yīng mén rèn kè qiāo。

丙午十二月晦日雪霁

张镃

晓爱晴晖万瓦融,近山春意便葱茏。xiǎo ài qíng huī wàn wǎ róng,jìn shān chūn yì biàn cōng lóng。
敲冰踏雪三旬里,送腊迎年此夜中。qiāo bīng tà xuě sān xún lǐ,sòng là yíng nián cǐ yè zhōng。
仁政果能销运厄,闲家何幸乐时丰。rén zhèng guǒ néng xiāo yùn è,xián jiā hé xìng lè shí fēng。
明朝扫径看桃柳,要识天公两样风。míng cháo sǎo jìng kàn táo liǔ,yào shí tiān gōng liǎng yàng fēng。

守岁

张镃

寒缸孤照听更迟,情绪斟量睡却宜。hán gāng gū zhào tīng gèng chí,qíng xù zhēn liàng shuì què yí。
春向岁前三日到,老缘头上二毛知。chūn xiàng suì qián sān rì dào,lǎo yuán tóu shàng èr máo zhī。
朱泥逐疫烧灵药,桃板书符换旧诗。zhū ní zhú yì shāo líng yào,táo bǎn shū fú huàn jiù shī。
但愿明年更闲散,无灾无难复何疑。dàn yuàn míng nián gèng xián sàn,wú zāi wú nán fù hé yí。

夕霁

张镃

霜雪连朝作劲威,暮来吹散景偏宜。shuāng xuě lián cháo zuò jìn wēi,mù lái chuī sàn jǐng piān yí。
未开璧月千秋镜,已建金云十丈旗。wèi kāi bì yuè qiān qiū jìng,yǐ jiàn jīn yún shí zhàng qí。
脱帽渐看山峍屼,袭裘须判酒淋漓。tuō mào jiàn kàn shān lù wù,xí qiú xū pàn jiǔ lín lí。
乘闲书纸休嫌数,簿领丛中怕说诗。chéng xián shū zhǐ xiū xián shù,bù lǐng cóng zhōng pà shuō shī。

闲课

张镃

居闲投课孰为优,似此工夫尽不愁。jū xián tóu kè shú wèi yōu,shì cǐ gōng fū jǐn bù chóu。
量涧打船轻似盏,转墙开径曲如钩。liàng jiàn dǎ chuán qīng shì zhǎn,zhuǎn qiáng kāi jìng qū rú gōu。
巳令山圃收黄犊,又盖湖亭记白鸥。sì lìng shān pǔ shōu huáng dú,yòu gài hú tíng jì bái ōu。
春水画桥桃四百,新年那羡武陵游。chūn shuǐ huà qiáo táo sì bǎi,xīn nián nà xiàn wǔ líng yóu。

自咏

张镃

南湖老子太汗漫,第一生来懒做官。nán hú lǎo zi tài hàn màn,dì yī shēng lái lǎn zuò guān。
钱物用多常是解,权门路便不曾钻。qián wù yòng duō cháng shì jiě,quán mén lù biàn bù céng zuān。
红裙遣去如僧榻,白发梳来称道冠。hóng qún qiǎn qù rú sēng tà,bái fā shū lái chēng dào guān。
若没祖财教饭饱,定应饿作壁鱼乾。ruò méi zǔ cái jiào fàn bǎo,dìng yīng è zuò bì yú qián。

春分后一日山堂述事

张镃

每到山堂懒作诗,今朝诗兴觉偏宜。měi dào shān táng lǎn zuò shī,jīn cháo shī xīng jué piān yí。
层林飒遝阴填户,乱石巃嵷翠绕池。céng lín sà tà yīn tián hù,luàn shí lóng sǒng cuì rào chí。
猛欲近前闻紫燕,忽听高处啭黄鹂。měng yù jìn qián wén zǐ yàn,hū tīng gāo chù zhuàn huáng lí。
风铃不必檐间语,境界非凡我熟知。fēng líng bù bì yán jiān yǔ,jìng jiè fēi fán wǒ shú zhī。

春分后一日山堂述事

张镃

老圃工夫愈可嘉,种藤萦树尽开花。lǎo pǔ gōng fū yù kě jiā,zhǒng téng yíng shù jǐn kāi huā。
人间似我能闲少,石上看云到日斜。rén jiān shì wǒ néng xián shǎo,shí shàng kàn yún dào rì xié。
樵径有苔休扫叶,茅庵无客亦煎茶。qiáo jìng yǒu tái xiū sǎo yè,máo ān wú kè yì jiān chá。
两边最喜添新竹,夕照斜时渐可遮。liǎng biān zuì xǐ tiān xīn zhú,xī zhào xié shí jiàn kě zhē。