古诗词

满江红·小圃玉照堂赏梅呈洪景卢内翰

张镃

玉照梅开,三百树、香云同色。yù zhào méi kāi,sān bǎi shù xiāng yún tóng sè。
光摇动、一川银浪,九霄珂月。guāng yáo dòng yī chuān yín làng,jiǔ xiāo kē yuè。
幸遇勋华时世好,欢娱况是张灯夕。xìng yù xūn huá shí shì hǎo,huān yú kuàng shì zhāng dēng xī。
更不邀、名胜赏东风,真堪惜。gèng bù yāo míng shèng shǎng dōng fēng,zhēn kān xī。
盘诰手,春秋笔。pán gào shǒu,chūn qiū bǐ。
今内相,斯文伯。jīn nèi xiāng,sī wén bó。
肯闲纡轩盖,远过泉石。kěn xián yū xuān gài,yuǎn guò quán shí。
奇事人生能几见,清樽花畔须教侧。qí shì rén shēng néng jǐ jiàn,qīng zūn huā pàn xū jiào cè。
到凤池、却欲醉鸥边,应难得。dào fèng chí què yù zuì ōu biān,yīng nán dé。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

闻道匆匆不住程,如今应已到乡城。wén dào cōng cōng bù zhù chéng,rú jīn yīng yǐ dào xiāng chéng。
亦通朝路音书不,朝外可能空旧情。yì tōng cháo lù yīn shū bù,cháo wài kě néng kōng jiù qíng。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

初时华节漕江东,台阁争留省阁中。chū shí huá jié cáo jiāng dōng,tái gé zhēng liú shěng gé zhōng。
换得一州如斗大,便无人挽信诗穷。huàn dé yī zhōu rú dòu dà,biàn wú rén wǎn xìn shī qióng。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

少有羊曾踏菜园,更教清苦嚼筠根。shǎo yǒu yáng céng tà cài yuán,gèng jiào qīng kǔ jué yún gēn。
何如添得如椽笔,就向西江一口吞。hé rú tiān dé rú chuán bǐ,jiù xiàng xī jiāng yī kǒu tūn。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

螀寒蚓叫亦何心,老贼奚堪领活深。jiāng hán yǐn jiào yì hé xīn,lǎo zéi xī kān lǐng huó shēn。
非是交游无远别,几回因此惨离襟。fēi shì jiāo yóu wú yuǎn bié,jǐ huí yīn cǐ cǎn lí jīn。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

诸子分镳不待鞭,愈怜肥犬满人前。zhū zi fēn biāo bù dài biān,yù lián féi quǎn mǎn rén qián。
何须妙处趋庭说,心学乘闲尽底传。hé xū miào chù qū tíng shuō,xīn xué chéng xián jǐn dǐ chuán。

有怀新筠州杨秘监寄赠八绝兼桂隐茶

张镃

茗芽封去且随书,林下多惭好物无。míng yá fēng qù qiě suí shū,lín xià duō cán hǎo wù wú。
鼻孔撩天犹得在,却须持赠竹香炉。bí kǒng liāo tiān yóu dé zài,què xū chí zèng zhú xiāng lú。

新诗

张镃

飞雪年年似故人,相逢真味一番新。fēi xuě nián nián shì gù rén,xiāng féng zhēn wèi yī fān xīn。
别来莫问尘寰事,鬓色几如雪色匀。bié lái mò wèn chén huán shì,bìn sè jǐ rú xuě sè yún。

新诗

张镃

一酌桥亭即便回,雪粘桃树学疏梅。yī zhuó qiáo tíng jí biàn huí,xuě zhān táo shù xué shū méi。
若教湖上鸥来了,此日真须三百杯。ruò jiào hú shàng ōu lái le,cǐ rì zhēn xū sān bǎi bēi。

曹村观落日

张镃

日欲西时暮霭凝,何尝落向远山层。rì yù xī shí mù ǎi níng,hé cháng luò xiàng yuǎn shān céng。
分明万丈青罗幕,遮却销金罩里灯。fēn míng wàn zhàng qīng luó mù,zhē què xiāo jīn zhào lǐ dēng。

回至泰阳村得家信二首

张镃

乾鹊飞鸣绕路隅,长须迎望果持书。qián què fēi míng rào lù yú,zhǎng xū yíng wàng guǒ chí shū。
鸡豚本自无烦饷,七日山行惯食蔬。jī tún běn zì wú fán xiǎng,qī rì shān xíng guàn shí shū。

回至泰阳村得家信二首

张镃

桂隐闻知得雨来,榴花应对竹光开。guì yǐn wén zhī dé yǔ lái,liú huā yīng duì zhú guāng kāi。
归家早见南湖月,饮水犹胜举酒杯。guī jiā zǎo jiàn nán hú yuè,yǐn shuǐ yóu shèng jǔ jiǔ bēi。

车中闻人说溪涧如水晶色口占一绝

张镃

涧水流如活水晶,道傍一语唤人醒。jiàn shuǐ liú rú huó shuǐ jīng,dào bàng yī yǔ huàn rén xǐng。
山林未必渠能说,说着山林便可听。shān lín wèi bì qú néng shuō,shuō zhe shān lín biàn kě tīng。

崇德道中

张镃

破艇争划忽罢喧,野童村女闯篱边。pò tǐng zhēng huà hū bà xuān,yě tóng cūn nǚ chuǎng lí biān。
令人说着苏堤路,花满清明画鼓船。lìng rén shuō zhe sū dī lù,huā mǎn qīng míng huà gǔ chuán。

崇德道中

张镃

羊蹄根老漫溪浔,灰蝶闲飞兴亦深。yáng tí gēn lǎo màn xī xún,huī dié xián fēi xīng yì shēn。
春色醉人胜似酒,觅诗天气要微阴。chūn sè zuì rén shèng shì jiǔ,mì shī tiān qì yào wēi yīn。

崇德道中

张镃

疏篱遮竹竹难遮,卧向溪流一桁斜。shū lí zhē zhú zhú nán zhē,wò xiàng xī liú yī héng xié。
绿底睡凫应自爱,起来摇翅各成花。lǜ dǐ shuì fú yīng zì ài,qǐ lái yáo chì gè chéng huā。