古诗词

贺新郎·李颐正见访留饮即席书赠

张镃

看了梅花去。kàn le méi huā qù。
要东风、攀翻飞雪,与君同赋。yào dōng fēng pān fān fēi xuě,yǔ jūn tóng fù。
海内从来天际眼,一笑平窥千古。hǎi nèi cóng lái tiān jì yǎn,yī xiào píng kuī qiān gǔ。
待剪尽、烛花红吐。dài jiǎn jǐn zhú huā hóng tǔ。
久矣南湖无此客,似乔松、万丈凌霄举。jiǔ yǐ nán hú wú cǐ kè,shì qiáo sōng wàn zhàng líng xiāo jǔ。
飞咳唾,扫尘土。fēi ké tuò,sǎo chén tǔ。
承平气象森眉宇。chéng píng qì xiàng sēn méi yǔ。
想天家、骖鸾洞里,细烟冰雾。xiǎng tiān jiā cān luán dòng lǐ,xì yān bīng wù。
我亦秦关归未得,谁念干将醉抚。wǒ yì qín guān guī wèi dé,shuí niàn gàn jiāng zuì fǔ。
判良夜、欹横冠屦。pàn liáng yè yī héng guān jù。
莫叹潇湘居尚远,拥戎昭、万骑鸣笳鼓。mò tàn xiāo xiāng jū shàng yuǎn,yōng róng zhāo wàn qí míng jiā gǔ。
云正锁,汴京路。yún zhèng suǒ,biàn jīng lù。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

觅句

张镃

觅句先须莫苦心,从来瓦注胜如金。mì jù xiān xū mò kǔ xīn,cóng lái wǎ zhù shèng rú jīn。
见成若不拈来使,箭已离弦作么寻。jiàn chéng ruò bù niān lái shǐ,jiàn yǐ lí xián zuò me xún。

忆南湖

张镃

暖云台观绕歌弦,花底吹香翠鬓船。nuǎn yún tái guān rào gē xián,huā dǐ chuī xiāng cuì bìn chuán。
闹处如今浑懒去,可能心绪数年前。nào chù rú jīn hún lǎn qù,kě néng xīn xù shù nián qián。

漫兴

张镃

乐天闲适文章累,陶令归来儿子忧。lè tiān xián shì wén zhāng lèi,táo lìng guī lái ér zi yōu。
两事吾今浑放下,看山临水更何愁。liǎng shì wú jīn hún fàng xià,kàn shān lín shuǐ gèng hé chóu。

漫兴

张镃

茆舍丝瓜弱蔓堆,漫陂鹎鸭去仍回。máo shě sī guā ruò màn duī,màn bēi bēi yā qù réng huí。
开帘正恨诗情少,风卷野香迎面来。kāi lián zhèng hèn shī qíng shǎo,fēng juǎn yě xiāng yíng miàn lái。

新种

张镃

新种枇杷花便稠,被香勾引过溪头。xīn zhǒng pí pá huā biàn chóu,bèi xiāng gōu yǐn guò xī tóu。
黄蜂紫蝶都来了,先赏输渠第一筹。huáng fēng zǐ dié dōu lái le,xiān shǎng shū qú dì yī chóu。

山行

张镃

鸟飞不过人行处,山好直连天尽头。niǎo fēi bù guò rén xíng chù,shān hǎo zhí lián tiān jǐn tóu。
下马忽逢难画景,溜声戛玉亦销忧。xià mǎ hū féng nán huà jǐng,liū shēng jiá yù yì xiāo yōu。

渔父词

张镃

西塞山前得杖藜,波晴不见鹭群飞。xī sāi shān qián dé zhàng lí,bō qíng bù jiàn lù qún fēi。
何曾千载同心处,只在斜风细雨时。hé céng qiān zài tóng xīn chù,zhǐ zài xié fēng xì yǔ shí。

渔父词

张镃

胜概居常画里求,鳜鱼清梦落沧洲。shèng gài jū cháng huà lǐ qiú,guì yú qīng mèng luò cāng zhōu。
今朝亲见桃花树,重振家声是此秋。jīn cháo qīn jiàn táo huā shù,zhòng zhèn jiā shēng shì cǐ qiū。

即目

张镃

偶然看树过平桥,老尽墙边杞术苗。ǒu rán kàn shù guò píng qiáo,lǎo jǐn qiáng biān qǐ shù miáo。
不分蛛丝与蜗壳,也随残照集芳条。bù fēn zhū sī yǔ wō ké,yě suí cán zhào jí fāng tiáo。

红佛见笑花

张镃

芳菲成梦雨廉纤,慰眼娇红敢浪嫌。fāng fēi chéng mèng yǔ lián xiān,wèi yǎn jiāo hóng gǎn làng xián。
不但瞿昙当发笑,老夫初看亦掀髯。bù dàn qú tán dāng fā xiào,lǎo fū chū kàn yì xiān rán。

谢人送白山茶花二首

张镃

韵胜初闻不记年,偶逢俄在软红边。yùn shèng chū wén bù jì nián,ǒu féng é zài ruǎn hóng biān。
山矾不遇南昌老,争得嘉名亚水仙。shān fán bù yù nán chāng lǎo,zhēng dé jiā míng yà shuǐ xiān。

谢人送白山茶花二首

张镃

屋角春声喜报晴,青裳玉面晓妆明。wū jiǎo chūn shēng xǐ bào qíng,qīng shang yù miàn xiǎo zhuāng míng。
为君自断天休问,依倚清香乐此生。wèi jūn zì duàn tiān xiū wèn,yī yǐ qīng xiāng lè cǐ shēng。

白杨梅

张镃

兴高团雪缀珍丛,弹火烧林一洗空。xīng gāo tuán xuě zhuì zhēn cóng,dàn huǒ shāo lín yī xǐ kōng。
驿骑不供妃子笑,冰姿犹胜荔枝红。yì qí bù gōng fēi zi xiào,bīng zī yóu shèng lì zhī hóng。

书北㕔后檐壁

张镃

重阳过后雨垂垂,病怯新寒独立时。zhòng yáng guò hòu yǔ chuí chuí,bìng qiè xīn hán dú lì shí。
菊有万株归未得,一窗来此看花枝。jú yǒu wàn zhū guī wèi dé,yī chuāng lái cǐ kàn huā zhī。

芍药花二首

张镃

自古风流芍药花,花娇袍紫叶翻鸦。zì gǔ fēng liú sháo yào huā,huā jiāo páo zǐ yè fān yā。
诗成举向东风道,不愿旁人定等差。shī chéng jǔ xiàng dōng fēng dào,bù yuàn páng rén dìng děng chà。