古诗词

赋意未畅复拾前韵之馀者作广坐隐辞

戴表元

我作坐隐辞,客来问我坐隐方。wǒ zuò zuò yǐn cí,kè lái wèn wǒ zuò yǐn fāng。
开门进客还复坐,为客历落言其详。kāi mén jìn kè hái fù zuò,wèi kè lì luò yán qí xiáng。
隐朝市,我不能冲尘冒暑走遑遑。yǐn cháo shì,wǒ bù néng chōng chén mào shǔ zǒu huáng huáng。
隐江湖,我不能披蓑戴笠操舟航。yǐn jiāng hú,wǒ bù néng pī suō dài lì cāo zhōu háng。
隐山林,山林白昼行虎狼。yǐn shān lín,shān lín bái zhòu xíng hǔ láng。
隐田里,田里赤立无资粮。yǐn tián lǐ,tián lǐ chì lì wú zī liáng。
穷观六合内,投隐几无乡。qióng guān liù hé nèi,tóu yǐn jǐ wú xiāng。
是以古来人,失路多猖狂。shì yǐ gǔ lái rén,shī lù duō chāng kuáng。
或隐伶官侠客,或隐药肆僧房。huò yǐn líng guān xiá kè,huò yǐn yào sì sēng fáng。
或为君平隐卖卜,或称陶朱隐行商。huò wèi jūn píng yǐn mài bo,huò chēng táo zhū yǐn xíng shāng。
虽能逃世网,于事未为良。suī néng táo shì wǎng,yú shì wèi wèi liáng。
况我难携一身隐,二亲白发垂高堂。kuàng wǒ nán xié yī shēn yǐn,èr qīn bái fā chuí gāo táng。
神仙拔宅古亦有,无翼不得高飞扬。shén xiān bá zhái gǔ yì yǒu,wú yì bù dé gāo fēi yáng。
不然少自屈,归去隐耕桑。bù rán shǎo zì qū,guī qù yǐn gēng sāng。
随佣竭作既无一夫力,买田筑室又乏千金装。suí yōng jié zuò jì wú yī fū lì,mǎi tián zhù shì yòu fá qiān jīn zhuāng。
僮奴揶揄亲友弃,往往人厄非天殃。tóng nú yé yú qīn yǒu qì,wǎng wǎng rén è fēi tiān yāng。
悲来俯仰寻隐处,欲亲书册依杯觞。bēi lái fǔ yǎng xún yǐn chù,yù qīn shū cè yī bēi shāng。
引酒未一酌,狂风郁律冲肝肠。yǐn jiǔ wèi yī zhuó,kuáng fēng yù lǜ chōng gān cháng。
读书未一卷,噫呜感慨泪浪浪。dú shū wèi yī juǎn,yī wū gǎn kǎi lèi làng làng。
酒能触人生愤激,书能览古知兴亡。jiǔ néng chù rén shēng fèn jī,shū néng lǎn gǔ zhī xīng wáng。
非徒不足充隐具,反缘二物来自戕。fēi tú bù zú chōng yǐn jù,fǎn yuán èr wù lái zì qiāng。
覆杯掩卷且默坐,气定始觉如平常。fù bēi yǎn juǎn qiě mò zuò,qì dìng shǐ jué rú píng cháng。
因思世上百千事,是非荣辱俱可忘。yīn sī shì shàng bǎi qiān shì,shì fēi róng rǔ jù kě wàng。
杨朱墨翟悲泣两无益,伯夷叔齐浪死埋首阳。yáng zhū mò dí bēi qì liǎng wú yì,bó yí shū qí làng sǐ mái shǒu yáng。
不如随缘委运祇块坐,冥心径往游黄唐。bù rú suí yuán wěi yùn qí kuài zuò,míng xīn jìng wǎng yóu huáng táng。
不论辨,不忧弹射相摧伤。bù lùn biàn,bù yōu dàn shè xiāng cuī shāng。
不还往,不忧风露沾衣裳。bù hái wǎng,bù yōu fēng lù zhān yī shang。
人生衣食分已定,登途役役空自忙。rén shēng yī shí fēn yǐ dìng,dēng tú yì yì kōng zì máng。
不见啄木鸟,终朝一饱如不偿。bù jiàn zhuó mù niǎo,zhōng cháo yī bǎo rú bù cháng。
不见守蓍龟,穷年引息泥中藏。bù jiàn shǒu shī guī,qióng nián yǐn xī ní zhōng cáng。
目前伸屈君莫问,此鸟孰与龟年长。mù qián shēn qū jūn mò wèn,cǐ niǎo shú yǔ guī nián zhǎng。
坐叹自笑客亦叹,烟□暗室生天光。zuò tàn zì xiào kè yì tàn,yān àn shì shēng tiān guāng。

戴表元

宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。 戴表元的作品>>

猜您喜欢

春风

戴表元

春风吹愁端,散漫不可收。chūn fēng chuī chóu duān,sàn màn bù kě shōu。
不如古溪水,只望乡江流。bù rú gǔ xī shuǐ,zhǐ wàng xiāng jiāng liú。
新花红烁烁,旧花满山白。xīn huā hóng shuò shuò,jiù huā mǎn shān bái。
昔日金张门,狼藉馀废宅。xī rì jīn zhāng mén,láng jí yú fèi zhái。
回首语春风,莫向新花丛。huí shǒu yǔ chūn fēng,mò xiàng xīn huā cóng。
我见朱颜人,多金亦成翁。wǒ jiàn zhū yán rén,duō jīn yì chéng wēng。
多金不足惜,丹砂亦无益。duō jīn bù zú xī,dān shā yì wú yì。
更种明年花,春风自相识。gèng zhǒng míng nián huā,chūn fēng zì xiāng shí。

子昂秋林行客图

戴表元

石棱棱而白出,树悄悄以红披。shí léng léng ér bái chū,shù qiāo qiāo yǐ hóng pī。
嗟缟衣之嘉客,方策蹇以何之。jiē gǎo yī zhī jiā kè,fāng cè jiǎn yǐ hé zhī。

少年行赠袁养直

戴表元

我昔如君初冠时,见君垂角儿童嬉。wǒ xī rú jūn chū guān shí,jiàn jūn chuí jiǎo ér tóng xī。
君今长大一如我,但少头上斑斑丝。jūn jīn zhǎng dà yī rú wǒ,dàn shǎo tóu shàng bān bān sī。
诵书如流日千纸,更出清言洗纨绮。sòng shū rú liú rì qiān zhǐ,gèng chū qīng yán xǐ wán qǐ。
明珠在侧真自失,挟册茫洋吾老矣。míng zhū zài cè zhēn zì shī,xié cè máng yáng wú lǎo yǐ。
人言四十当著书,春风半负黄公垆。rén yán sì shí dāng zhù shū,chūn fēng bàn fù huáng gōng lú。
僮奴哂笑妻子骂,一字不给饥寒躯。tóng nú shěn xiào qī zi mà,yī zì bù gěi jī hán qū。
儒学无成农已惰,履穷始悔知无奈。rú xué wú chéng nóng yǐ duò,lǚ qióng shǐ huǐ zhī wú nài。
人生少年还易过,请君努力无如我。rén shēng shǎo nián hái yì guò,qǐng jūn nǔ lì wú rú wǒ。

五杂俎

戴表元

五杂俎,金花绫。wǔ zá zǔ,jīn huā líng。
往复来,官路程。wǎng fù lái,guān lù chéng。
不获已,始归耕。bù huò yǐ,shǐ guī gēng。