古诗词

余博士家猫相乳歌

戴表元

上饶余宗钟鼎家,孙枝十世犹清华。shàng ráo yú zōng zhōng dǐng jiā,sūn zhī shí shì yóu qīng huá。
南昌博士最贤者,膝下烨烨开绯牙。nán chāng bó shì zuì xián zhě,xī xià yè yè kāi fēi yá。
我行其庭值供顿,食指半千声不哗。wǒ xíng qí tíng zhí gōng dùn,shí zhǐ bàn qiān shēng bù huā。
女帨男鞶况修谨,冠立童趋知等差。nǚ shuì nán pán kuàng xiū jǐn,guān lì tóng qū zhī děng chà。
江南族聚盛亦有,如此礼法嘻可嘉。jiāng nán zú jù shèng yì yǒu,rú cǐ lǐ fǎ xī kě jiā。
长公公退忽语我,瑞猫之篇题满车。zhǎng gōng gōng tuì hū yǔ wǒ,ruì māo zhī piān tí mǎn chē。
二雌同时各生子,一雌病僵如卧瓜。èr cí tóng shí gè shēng zi,yī cí bìng jiāng rú wò guā。
一雌端来代其乳,顾睨恳恻呼嘤哑。yī cí duān lái dài qí rǔ,gù nì kěn cè hū yīng yǎ。
子众身疲乳亦竭,病母起将新乳加。zi zhòng shēn pí rǔ yì jié,bìng mǔ qǐ jiāng xīn rǔ jiā。
天寒绣褥更枕藉,日暖花砖群戏拿。tiān hán xiù rù gèng zhěn jí,rì nuǎn huā zhuān qún xì ná。
我怜二猫有至性,欲脱毛尾升笄珈。wǒ lián èr māo yǒu zhì xìng,yù tuō máo wěi shēng jī jiā。
北平将门粱肉窟,此事尚得昌黎夸。běi píng jiāng mén liáng ròu kū,cǐ shì shàng dé chāng lí kuā。
公家儒化郁积久,义感宜可驯豚猳。gōng jiā rú huà yù jī jiǔ,yì gǎn yí kě xùn tún jiā。
愿公尽力持阃范,弥补始终无阙瑕。yuàn gōng jǐn lì chí kǔn fàn,mí bǔ shǐ zhōng wú quē xiá。
不见古来歌舞地,只馀猿鹤与虫沙。bù jiàn gǔ lái gē wǔ dì,zhǐ yú yuán hè yǔ chóng shā。

戴表元

宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。 戴表元的作品>>

猜您喜欢

春风

戴表元

春风吹愁端,散漫不可收。chūn fēng chuī chóu duān,sàn màn bù kě shōu。
不如古溪水,只望乡江流。bù rú gǔ xī shuǐ,zhǐ wàng xiāng jiāng liú。
新花红烁烁,旧花满山白。xīn huā hóng shuò shuò,jiù huā mǎn shān bái。
昔日金张门,狼藉馀废宅。xī rì jīn zhāng mén,láng jí yú fèi zhái。
回首语春风,莫向新花丛。huí shǒu yǔ chūn fēng,mò xiàng xīn huā cóng。
我见朱颜人,多金亦成翁。wǒ jiàn zhū yán rén,duō jīn yì chéng wēng。
多金不足惜,丹砂亦无益。duō jīn bù zú xī,dān shā yì wú yì。
更种明年花,春风自相识。gèng zhǒng míng nián huā,chūn fēng zì xiāng shí。

子昂秋林行客图

戴表元

石棱棱而白出,树悄悄以红披。shí léng léng ér bái chū,shù qiāo qiāo yǐ hóng pī。
嗟缟衣之嘉客,方策蹇以何之。jiē gǎo yī zhī jiā kè,fāng cè jiǎn yǐ hé zhī。

少年行赠袁养直

戴表元

我昔如君初冠时,见君垂角儿童嬉。wǒ xī rú jūn chū guān shí,jiàn jūn chuí jiǎo ér tóng xī。
君今长大一如我,但少头上斑斑丝。jūn jīn zhǎng dà yī rú wǒ,dàn shǎo tóu shàng bān bān sī。
诵书如流日千纸,更出清言洗纨绮。sòng shū rú liú rì qiān zhǐ,gèng chū qīng yán xǐ wán qǐ。
明珠在侧真自失,挟册茫洋吾老矣。míng zhū zài cè zhēn zì shī,xié cè máng yáng wú lǎo yǐ。
人言四十当著书,春风半负黄公垆。rén yán sì shí dāng zhù shū,chūn fēng bàn fù huáng gōng lú。
僮奴哂笑妻子骂,一字不给饥寒躯。tóng nú shěn xiào qī zi mà,yī zì bù gěi jī hán qū。
儒学无成农已惰,履穷始悔知无奈。rú xué wú chéng nóng yǐ duò,lǚ qióng shǐ huǐ zhī wú nài。
人生少年还易过,请君努力无如我。rén shēng shǎo nián hái yì guò,qǐng jūn nǔ lì wú rú wǒ。

五杂俎

戴表元

五杂俎,金花绫。wǔ zá zǔ,jīn huā líng。
往复来,官路程。wǎng fù lái,guān lù chéng。
不获已,始归耕。bù huò yǐ,shǐ guī gēng。