古诗词

赠天台潘山人

戴表元

老潘双眸如绀珠,带以秋阳朝露之清腴。lǎo pān shuāng móu rú gàn zhū,dài yǐ qiū yáng cháo lù zhī qīng yú。
山形水态出没千百变,经君指顾不得藏锱铢。shān xíng shuǐ tài chū méi qiān bǎi biàn,jīng jūn zhǐ gù bù dé cáng zī zhū。
我昔少年好狂走,风餐雨沐逐逐忘朝晡。wǒ xī shǎo nián hǎo kuáng zǒu,fēng cān yǔ mù zhú zhú wàng cháo bū。
至今卧游想共处,但觉云涛烟瘴千里行须臾。zhì jīn wò yóu xiǎng gòng chù,dàn jué yún tāo yān zhàng qiān lǐ xíng xū yú。
匡庐春风钟阜云,彭浪之矶大小飞来孤。kuāng lú chūn fēng zhōng fù yún,péng làng zhī jī dà xiǎo fēi lái gū。
秦淮震泽洞庭野,峨眉缥缈南接五岭东苍梧。qín huái zhèn zé dòng tíng yě,é méi piāo miǎo nán jiē wǔ lǐng dōng cāng wú。
归来把锄剡山下,有时一竿钓月贺家湖。guī lái bǎ chú shàn shān xià,yǒu shí yī gān diào yuè hè jiā hú。
笼鹰枥马困羁束,每逢风鸣草惊动号呼。lóng yīng lì mǎ kùn jī shù,měi féng fēng míng cǎo jīng dòng hào hū。
闻君谈诊到骨髓,褰衣振迅恨不六翮生形躯。wén jūn tán zhěn dào gǔ suǐ,qiān yī zhèn xùn hèn bù liù hé shēng xíng qū。
寻牛卜龙古所有,君家祖孙三叶传青乌。xún niú bo lóng gǔ suǒ yǒu,jūn jiā zǔ sūn sān yè chuán qīng wū。
人言河流可移山可凿,秦皇汉武已类愚公愚。rén yán hé liú kě yí shān kě záo,qín huáng hàn wǔ yǐ lèi yú gōng yú。
相留徘徊山南山北一百里,胜处忽然开酒壶。xiāng liú pái huái shān nán shān běi yī bǎi lǐ,shèng chù hū rán kāi jiǔ hú。
问渠刘伶一童一锸欲何用,且可从我日日醉倒黄公垆。wèn qú liú líng yī tóng yī chā yù hé yòng,qiě kě cóng wǒ rì rì zuì dào huáng gōng lú。

戴表元

宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。 戴表元的作品>>

猜您喜欢

春风

戴表元

春风吹愁端,散漫不可收。chūn fēng chuī chóu duān,sàn màn bù kě shōu。
不如古溪水,只望乡江流。bù rú gǔ xī shuǐ,zhǐ wàng xiāng jiāng liú。
新花红烁烁,旧花满山白。xīn huā hóng shuò shuò,jiù huā mǎn shān bái。
昔日金张门,狼藉馀废宅。xī rì jīn zhāng mén,láng jí yú fèi zhái。
回首语春风,莫向新花丛。huí shǒu yǔ chūn fēng,mò xiàng xīn huā cóng。
我见朱颜人,多金亦成翁。wǒ jiàn zhū yán rén,duō jīn yì chéng wēng。
多金不足惜,丹砂亦无益。duō jīn bù zú xī,dān shā yì wú yì。
更种明年花,春风自相识。gèng zhǒng míng nián huā,chūn fēng zì xiāng shí。

子昂秋林行客图

戴表元

石棱棱而白出,树悄悄以红披。shí léng léng ér bái chū,shù qiāo qiāo yǐ hóng pī。
嗟缟衣之嘉客,方策蹇以何之。jiē gǎo yī zhī jiā kè,fāng cè jiǎn yǐ hé zhī。

少年行赠袁养直

戴表元

我昔如君初冠时,见君垂角儿童嬉。wǒ xī rú jūn chū guān shí,jiàn jūn chuí jiǎo ér tóng xī。
君今长大一如我,但少头上斑斑丝。jūn jīn zhǎng dà yī rú wǒ,dàn shǎo tóu shàng bān bān sī。
诵书如流日千纸,更出清言洗纨绮。sòng shū rú liú rì qiān zhǐ,gèng chū qīng yán xǐ wán qǐ。
明珠在侧真自失,挟册茫洋吾老矣。míng zhū zài cè zhēn zì shī,xié cè máng yáng wú lǎo yǐ。
人言四十当著书,春风半负黄公垆。rén yán sì shí dāng zhù shū,chūn fēng bàn fù huáng gōng lú。
僮奴哂笑妻子骂,一字不给饥寒躯。tóng nú shěn xiào qī zi mà,yī zì bù gěi jī hán qū。
儒学无成农已惰,履穷始悔知无奈。rú xué wú chéng nóng yǐ duò,lǚ qióng shǐ huǐ zhī wú nài。
人生少年还易过,请君努力无如我。rén shēng shǎo nián hái yì guò,qǐng jūn nǔ lì wú rú wǒ。

五杂俎

戴表元

五杂俎,金花绫。wǔ zá zǔ,jīn huā líng。
往复来,官路程。wǎng fù lái,guān lù chéng。
不获已,始归耕。bù huò yǐ,shǐ guī gēng。