古诗词

正仲复有倒和春愁曲之作依次奉答

戴表元

渐老之日来垂垂,已去之日不可追。jiàn lǎo zhī rì lái chuí chuí,yǐ qù zhī rì bù kě zhuī。
伤春畏老两作恶,世事尝与愁人随。shāng chūn wèi lǎo liǎng zuò è,shì shì cháng yǔ chóu rén suí。
忽得君家遣愁具,行歌日日春溪路。hū dé jūn jiā qiǎn chóu jù,xíng gē rì rì chūn xī lù。
不知愁绪逐诗来,更惜芳颜被春误。bù zhī chóu xù zhú shī lái,gèng xī fāng yán bèi chūn wù。
王孙草暗谁重游,曲江痛哭穷参谋。wáng sūn cǎo àn shuí zhòng yóu,qū jiāng tòng kū qióng cān móu。
燕骑琵琶渭城酒,居人不觉行人愁。yàn qí pí pá wèi chéng jiǔ,jū rén bù jué xíng rén chóu。
行人欲归痿念起,白发逢春心未死。xíng rén yù guī wěi niàn qǐ,bái fā féng chūn xīn wèi sǐ。
水流花落无处寻,燕去鸿来何日已。shuǐ liú huā luò wú chù xún,yàn qù hóng lái hé rì yǐ。
溪村此日更萧然,强笑为君呼酒船。xī cūn cǐ rì gèng xiāo rán,qiáng xiào wèi jūn hū jiǔ chuán。
黄鸡唤日不待晓,蟠桃一熟三千年。huáng jī huàn rì bù dài xiǎo,pán táo yī shú sān qiān nián。
草间管乐真浪语,鸟雀应门蓬柱宇。cǎo jiān guǎn lè zhēn làng yǔ,niǎo què yīng mén péng zhù yǔ。
祗馀平世畎亩心,夜半吴吟泣风雨。zhī yú píng shì quǎn mǔ xīn,yè bàn wú yín qì fēng yǔ。
高人与虎能同居,壮士断蛇应不殊。gāo rén yǔ hǔ néng tóng jū,zhuàng shì duàn shé yīng bù shū。
年高渐欲置忧患,每赖君语相调娱。nián gāo jiàn yù zhì yōu huàn,měi lài jūn yǔ xiāng diào yú。
昔日刘郎悲放逐,看花惆怅春无绿。xī rì liú láng bēi fàng zhú,kàn huā chóu chàng chūn wú lǜ。
何如今日春愁曲,烂醉徉狂白云谷。hé rú jīn rì chūn chóu qū,làn zuì yáng kuáng bái yún gǔ。

戴表元

宋元间庆元奉化人,字帅初,一字曾伯,号剡源。七岁学古诗文,多奇语。宋咸淳七年进士,授建康府教授。元初,授徒卖文为生。成宗大德中,年已六十余,以荐起为信州教授,调婺州,以疾辞。为文清深雅洁,东南文章大家皆归之。有《剡源文集》。 戴表元的作品>>

猜您喜欢

春夜喜陈汝晦见过

戴表元

乃翁治狱多阴德,之子论文有古风。nǎi wēng zhì yù duō yīn dé,zhī zi lùn wén yǒu gǔ fēng。
尊俎祗容吾党共,衣冠能得几家同。zūn zǔ zhī róng wú dǎng gòng,yī guān néng dé jǐ jiā tóng。
书林有业何妨隐,徭籍无名莫怨穷。shū lín yǒu yè hé fáng yǐn,yáo jí wú míng mò yuàn qióng。
百岁相期今夕意,赖君咳唾起诸童。bǎi suì xiāng qī jīn xī yì,lài jūn ké tuò qǐ zhū tóng。

乡君子肯堂董君分教贵溪作诗奉寄

戴表元

舟车赤日千馀里,笔砚清风二百年。zhōu chē chì rì qiān yú lǐ,bǐ yàn qīng fēng èr bǎi nián。
开口人知宗洛派,举头身欲近闽天。kāi kǒu rén zhī zōng luò pài,jǔ tóu shēn yù jìn mǐn tiān。
絺袍凉拥松皮几,桂酒春浮药玉船。chī páo liáng yōng sōng pí jǐ,guì jiǔ chūn fú yào yù chuán。
犹有英髦卧空谷,闲将名字访华颠。yóu yǒu yīng máo wò kōng gǔ,xián jiāng míng zì fǎng huá diān。

次韵答陈叔高

戴表元

早种青蒲已满沟,暮栽黄菊亦成丘。zǎo zhǒng qīng pú yǐ mǎn gōu,mù zāi huáng jú yì chéng qiū。
不辞西日射牛背,尚胜北风吹马头。bù cí xī rì shè niú bèi,shàng shèng běi fēng chuī mǎ tóu。
新雨客疏尘锁几,故山秋淡树藏楼。xīn yǔ kè shū chén suǒ jǐ,gù shān qiū dàn shù cáng lóu。
艰难终竟乡情耐,准拟行窝处处留。jiān nán zhōng jìng xiāng qíng nài,zhǔn nǐ xíng wō chù chù liú。

次韵寄陈达观少府兼简叔高

戴表元

怀人路绝云归海,避俗门深草蔽丘。huái rén lù jué yún guī hǎi,bì sú mén shēn cǎo bì qiū。
万事渐消闲客梦,一生虚白少年头。wàn shì jiàn xiāo xián kè mèng,yī shēng xū bái shǎo nián tóu。
山螀叫缓从除架,淮雁来多莫上楼。shān jiāng jiào huǎn cóng chú jià,huái yàn lái duō mò shàng lóu。
近日邻家有新酿,每逢诗伴得淹留。jìn rì lín jiā yǒu xīn niàng,měi féng shī bàn dé yān liú。

过清凉寺王参预墓下

戴表元

江左风流廊庙人,荒境抛与梵宫邻。jiāng zuǒ fēng liú láng miào rén,huāng jìng pāo yǔ fàn gōng lín。
多年羊虎犹眠石,败壁貂蝉祇贮尘。duō nián yáng hǔ yóu mián shí,bài bì diāo chán qí zhù chén。
万古云山同白骨,一庭花木目青春。wàn gǔ yún shān tóng bái gǔ,yī tíng huā mù mù qīng chūn。
永思陵下犹凄切,废屋酸风吹野薪。yǒng sī líng xià yóu qī qiè,fèi wū suān fēng chuī yě xīn。

送僧无等游华亭

戴表元

华亭是我曾游处,记忆端然不作疏。huá tíng shì wǒ céng yóu chù,jì yì duān rán bù zuò shū。
地带三吴犹壮丽,人经二陆自诗书。dì dài sān wú yóu zhuàng lì,rén jīng èr lù zì shī shū。
轻身羡尔能随鹤,薄味从来不为鱼。qīng shēn xiàn ěr néng suí hè,báo wèi cóng lái bù wèi yú。
未卜西游时远近,道成相问定何如。wèi bo xī yóu shí yuǎn jìn,dào chéng xiāng wèn dìng hé rú。

送陈彦恂北上兼简李奇卿学士

戴表元

天末翛翛起画舲,骊歌清切也堪听。tiān mò xiāo xiāo qǐ huà líng,lí gē qīng qiè yě kān tīng。
十年夜雨头垂白,万里春风草又青。shí nián yè yǔ tóu chuí bái,wàn lǐ chūn fēng cǎo yòu qīng。
莫恋皋比专鲁席,终须豸角瑞尧庭。mò liàn gāo bǐ zhuān lǔ xí,zhōng xū zhì jiǎo ruì yáo tíng。
平生短李江南杰,今作文昌第几星。píng shēng duǎn lǐ jiāng nán jié,jīn zuò wén chāng dì jǐ xīng。

于杭州九月送袁太初赴宁海教官

戴表元

怜君跋涉走风沙,九月江城飞雪花。lián jūn bá shè zǒu fēng shā,jiǔ yuè jiāng chéng fēi xuě huā。
黄蝶终归穿砚手,青藜曾照聚书家。huáng dié zhōng guī chuān yàn shǒu,qīng lí céng zhào jù shū jiā。
吟圆坐石题山叶,讲退登楼看海槎。yín yuán zuò shí tí shān yè,jiǎng tuì dēng lóu kàn hǎi chá。
年少交游浑好在,何时相伴访烟霞。nián shǎo jiāo yóu hún hǎo zài,hé shí xiāng bàn fǎng yān xiá。

次韵王监簿春前对雪之作

戴表元

情怀未厌日如年,幻境先看海变田。qíng huái wèi yàn rì rú nián,huàn jìng xiān kàn hǎi biàn tián。
梁苑贵游图画里,山阴风致酒尊前。liáng yuàn guì yóu tú huà lǐ,shān yīn fēng zhì jiǔ zūn qián。
虾须帘湿闲春晓,猊舌香浓凝午烟。xiā xū lián shī xián chūn xiǎo,ní shé xiāng nóng níng wǔ yān。
肯信高人有高卧,矶头新泊钓鱼船。kěn xìn gāo rén yǒu gāo wò,jī tóu xīn pō diào yú chuán。

陈秀才问诗于余次韵赠之

戴表元

秋半说诗秋又阑,觅从忘处更哦看。qiū bàn shuō shī qiū yòu lán,mì cóng wàng chù gèng ó kàn。
不妨味熟心自悟,只恐业成身转寒。bù fáng wèi shú xīn zì wù,zhǐ kǒng yè chéng shēn zhuǎn hán。
窍木野风天倡和,崩溪怪石鬼镌刊。qiào mù yě fēng tiān chàng hé,bēng xī guài shí guǐ juān kān。
扳君更上最高顶,莫羡千金游子鞍。bān jūn gèng shàng zuì gāo dǐng,mò xiàn qiān jīn yóu zi ān。

次韵答胡山甫兼简汪日宾

戴表元

白发诗翁南峡居,肯来与子不相疏。bái fā shī wēng nán xiá jū,kěn lái yǔ zi bù xiāng shū。
久知诸老难折简,端为此家多贮书。jiǔ zhī zhū lǎo nán zhé jiǎn,duān wèi cǐ jiā duō zhù shū。
谈吐清无涉俗处,容颜衰似避兵初。tán tǔ qīng wú shè sú chù,róng yán shuāi shì bì bīng chū。
溪梁一别还经岁,接得新诗锦不如。xī liáng yī bié hái jīng suì,jiē dé xīn shī jǐn bù rú。

次韵答胡山甫兼简汪日宾

戴表元

乱后交朋星散居,如君那得易亲疏。luàn hòu jiāo péng xīng sàn jū,rú jūn nà dé yì qīn shū。
耐多但有客满座,忙绝不令儿废书。nài duō dàn yǒu kè mǎn zuò,máng jué bù lìng ér fèi shū。
万里山河蓬鬓底,一春风雨杏花初。wàn lǐ shān hé péng bìn dǐ,yī chūn fēng yǔ xìng huā chū。
闲身共逊耽诗老,野服枯藤得自如。xián shēn gòng xùn dān shī lǎo,yě fú kū téng dé zì rú。

寄袁季厚

戴表元

莫笑衰颜老剡翁,凶年过彻剩顽穷。mò xiào shuāi yán lǎo shàn wēng,xiōng nián guò chè shèng wán qióng。
坐窗渐爱日南至,行路不愁天北风。zuò chuāng jiàn ài rì nán zhì,xíng lù bù chóu tiān běi fēng。
清话客多无酒款,白头交在有书通。qīng huà kè duō wú jiǔ kuǎn,bái tóu jiāo zài yǒu shū tōng。
闻知别野林泉美,一策一簦吾欲东。wén zhī bié yě lín quán měi,yī cè yī dēng wú yù dōng。

挽舒君实

戴表元

玉比清癯鹤比羸,相看中路忽相遗。yù bǐ qīng qú hè bǐ léi,xiāng kàn zhōng lù hū xiāng yí。
诗才万斛难供歉,药论千箱不起衰。shī cái wàn hú nán gōng qiàn,yào lùn qiān xiāng bù qǐ shuāi。
定有意游轻竹杖,犹馀手剪碎松枝。dìng yǒu yì yóu qīng zhú zhàng,yóu yú shǒu jiǎn suì sōng zhī。
南山山下徘徊处,曾指佳城示阿宜。nán shān shān xià pái huái chù,céng zhǐ jiā chéng shì ā yí。

感事

戴表元

死生契阔强兄弟,南北分张好友朋。sǐ shēng qì kuò qiáng xiōng dì,nán běi fēn zhāng hǎo yǒu péng。
战国几人成汉鬼,劫灰今日信胡僧。zhàn guó jǐ rén chéng hàn guǐ,jié huī jīn rì xìn hú sēng。
翰林身后诗千首,工部丘前米五升。hàn lín shēn hòu shī qiān shǒu,gōng bù qiū qián mǐ wǔ shēng。
山路阴寒鱼雁绝,旧游何处寄椷藤。shān lù yīn hán yú yàn jué,jiù yóu hé chù jì jiān téng。