古诗词

雪壑海云使君所自号也

黄玠

云去雪壑明,云来雪壑阴。yún qù xuě hè míng,yún lái xuě hè yīn。
不从雪壑游,不知雪壑心。bù cóng xuě hè yóu,bù zhī xuě hè xīn。
家世本钟鼎,志愿在山林。jiā shì běn zhōng dǐng,zhì yuàn zài shān lín。

黄玠

元庆元定海人,字伯成,号弁山小隐。黄震曾孙。幼励志操,不随世俗,躬行力践,以圣贤自期。隐居教授,孝养双亲。晚年乐吴兴山水,卜居弁山。卒年八十。有《弁山集》、《知非稿》等。 黄玠的作品>>

猜您喜欢

伤春曲

黄玠

鸳鸯湖边花满蹊,鸳鸯湖外草萋萋。yuān yāng hú biān huā mǎn qī,yuān yāng hú wài cǎo qī qī。
春风醉人骄马嘶,玉花连钱锦障泥。chūn fēng zuì rén jiāo mǎ sī,yù huā lián qián jǐn zhàng ní。
绣罗为襦金络缇,鲜卑小带镂文犀。xiù luó wèi rú jīn luò tí,xiān bēi xiǎo dài lòu wén xī。
哀哉王孙归路迷,红娃翠压愁空闺。āi zāi wáng sūn guī lù mí,hóng wá cuì yā chóu kōng guī。
昔时歌莺今不啼,杨花堕泪章台西。xī shí gē yīng jīn bù tí,yáng huā duò lèi zhāng tái xī。

寄李坦之

黄玠

神仙中人不可招,薄言思之我心劳。shén xiān zhōng rén bù kě zhāo,báo yán sī zhī wǒ xīn láo。
霞裾远曳风飘飘,照影独立江之皋。xiá jū yuǎn yè fēng piāo piāo,zhào yǐng dú lì jiāng zhī gāo。
岂无囊中金错刀,安得携手与游遨。qǐ wú náng zhōng jīn cuò dāo,ān dé xié shǒu yǔ yóu áo。
玉雁银筝紫□□,吴娃双歌送春醪。yù yàn yín zhēng zǐ,wú wá shuāng gē sòng chūn láo。
大江东流日滔滔,江上春风吹碧桃,花飞万点正魂销。dà jiāng dōng liú rì tāo tāo,jiāng shàng chūn fēng chuī bì táo,huā fēi wàn diǎn zhèng hún xiāo。

寄钱竹深

黄玠

西方美人隔秋水,优昙花开白云里。xī fāng měi rén gé qiū shuǐ,yōu tán huā kāi bái yún lǐ。
白云无事长悠悠,美人不来我心忧。bái yún wú shì zhǎng yōu yōu,měi rén bù lái wǒ xīn yōu。
金井银床露如沐,玉琴夜罢相思曲。jīn jǐng yín chuáng lù rú mù,yù qín yè bà xiāng sī qū。
麝煤鼠尾生暗香,吴笺染恨春波绿。shè méi shǔ wěi shēng àn xiāng,wú jiān rǎn hèn chūn bō lǜ。
织乌西飞何日还,赪桐始花亦已残。zhī wū xī fēi hé rì hái,chēng tóng shǐ huā yì yǐ cán。
人生有情歌欲绝,明朝览镜凋朱颜。rén shēng yǒu qíng gē yù jué,míng cháo lǎn jìng diāo zhū yán。

辛未七月廿三日大雨

黄玠

孟秋之月月在毕,雨气斗集云深黳。mèng qiū zhī yuè yuè zài bì,yǔ qì dòu jí yún shēn yī。
悬河翻空海水立,万瓦千霤如奔溪。xuán hé fān kōng hǎi shuǐ lì,wàn wǎ qiān liù rú bēn xī。
向来高原变洿泽,巨浪上蹴天为低。xiàng lái gāo yuán biàn wū zé,jù làng shàng cù tiān wèi dī。
三吴良田入井底,菜茹岂复如畛畦。sān wú liáng tián rù jǐng dǐ,cài rú qǐ fù rú zhěn qí。
室庐藩溷尽漂没,存者历落犹鸡栖。shì lú fān hùn jǐn piāo méi,cún zhě lì luò yóu jī qī。
男儿性命不自保,往往中路遗嫛㜷。nán ér xìng mìng bù zì bǎo,wǎng wǎng zhōng lù yí yī mí。
书生有情泪沾臆,落日黤黯秋云西。shū shēng yǒu qíng lèi zhān yì,luò rì yǎn àn qiū yún xī。

梅花庵为吴仲圭作

黄玠

函三一气初未分,包括万象为阳春。hán sān yī qì chū wèi fēn,bāo kuò wàn xiàng wèi yáng chūn。
亦如孤根抱独暖,不与桃李同光尘。yì rú gū gēn bào dú nuǎn,bù yǔ táo lǐ tóng guāng chén。
吁嗟此意知者少,我欲往问庵中人。xū jiē cǐ yì zhī zhě shǎo,wǒ yù wǎng wèn ān zhōng rén。
高官不如士白贲,厚富不如农赤贫。gāo guān bù rú shì bái bēn,hòu fù bù rú nóng chì pín。
结茅为椒小于笠,翕翕鼻观通机神。jié máo wèi jiāo xiǎo yú lì,xī xī bí guān tōng jī shén。
眼中见花不见我,我身己与花为身。yǎn zhōng jiàn huā bù jiàn wǒ,wǒ shēn jǐ yǔ huā wèi shēn。

次韵王达之园池假山并似钱春野

黄玠

海上诸峰皆绝奇,其高无颠下无涯。hǎi shàng zhū fēng jiē jué qí,qí gāo wú diān xià wú yá。
一峰飞来在平地,小小亦足同幽期。yī fēng fēi lái zài píng dì,xiǎo xiǎo yì zú tóng yōu qī。
近结斋庐处其下,十里平川见多稼。jìn jié zhāi lú chù qí xià,shí lǐ píng chuān jiàn duō jià。
客来政有酒盈尊,我生不作悠悠者。kè lái zhèng yǒu jiǔ yíng zūn,wǒ shēng bù zuò yōu yōu zhě。
突兀眼底多伟观,如虎如貔气桓桓。tū wù yǎn dǐ duō wěi guān,rú hǔ rú pí qì huán huán。
或窈而深如洞穴,或峙而立如冈峦。huò yǎo ér shēn rú dòng xué,huò zhì ér lì rú gāng luán。
如积钱色万钧重,如鸾鹄停欲飞动。rú jī qián sè wàn jūn zhòng,rú luán gǔ tíng yù fēi dòng。
人间此景不可孤,风月佳时与君共。rén jiān cǐ jǐng bù kě gū,fēng yuè jiā shí yǔ jūn gòng。
偎花倚竹相鲜新,寒士亦各忘其贫。wēi huā yǐ zhú xiāng xiān xīn,hán shì yì gè wàng qí pín。
胸中丘壑故不俗,元章石交平生亲。xiōng zhōng qiū hè gù bù sú,yuán zhāng shí jiāo píng shēng qīn。
世变纷纷参复伍,岁晚相看吾与汝。shì biàn fēn fēn cān fù wǔ,suì wǎn xiāng kàn wú yǔ rǔ。

次韵贾玄英烈女祠祠在嵊县青枫岭至元丙子天台王氏妇被掠至此啮指血题诗石上云君王无道妾当灾弃女抛男逐马来夫面不知何日见妾身当是几时回伺兵士少间投崖下而死

黄玠

女郎号天杀气黑,题诗啮指生血滴。nǚ láng hào tiān shā qì hēi,tí shī niè zhǐ shēng xuè dī。
天白赤城山为低,一掷万仞惊魂飞。tiān bái chì chéng shān wèi dī,yī zhì wàn rèn jīng hún fēi。
将军讵忍驱迫为,夫君不见我心悲。jiāng jūn jù rěn qū pò wèi,fū jūn bù jiàn wǒ xīn bēi。
国破家亡两依依,人命几何花脱枝。guó pò jiā wáng liǎng yī yī,rén mìng jǐ hé huā tuō zhī。
不学明妃辞汉宠,犹使胡儿拜青冢。bù xué míng fēi cí hàn chǒng,yóu shǐ hú ér bài qīng zhǒng。
流光一去若箭弦,安用马上啼婵娟。liú guāng yī qù ruò jiàn xián,ān yòng mǎ shàng tí chán juān。
语言侏离不可解,妾有一身无二天。yǔ yán zhū lí bù kě jiě,qiè yǒu yī shēn wú èr tiān。
节不可移头可碎,口血未干身已坠。jié bù kě yí tóu kě suì,kǒu xuè wèi gàn shēn yǐ zhuì。
馀生含笑入九泉,不向人间偶殊配。yú shēng hán xiào rù jiǔ quán,bù xiàng rén jiān ǒu shū pèi。
天地阴阳有消息,终始一心如铁石。tiān dì yīn yáng yǒu xiāo xī,zhōng shǐ yī xīn rú tiě shí。
至今积水閟幽灵,呜咽疑闻髑髅泣。zhì jīn jī shuǐ bì yōu líng,wū yàn yí wén dú lóu qì。

海大船

黄玠

太仓龙骧万斛船,欲动不动艇子牵。tài cāng lóng xiāng wàn hú chuán,yù dòng bù dòng tǐng zi qiān。
沙江水浅潮易落,咫尺见海去莫前。shā jiāng shuǐ qiǎn cháo yì luò,zhǐ chǐ jiàn hǎi qù mò qián。
艇子勿夸尔能事,士生未遇亦如此。tǐng zi wù kuā ěr néng shì,shì shēng wèi yù yì rú cǐ。
须臾水深风力强,大船却将小艇行。xū yú shuǐ shēn fēng lì qiáng,dà chuán què jiāng xiǎo tǐng xíng。

采枸杞子作茶饼子

黄玠

流水河边见碧树,上有万颗珊瑚珠。liú shuǐ hé biān jiàn bì shù,shàng yǒu wàn kē shān hú zhū。
此疑仙人不死药,黄鹄衔子来方壶。cǐ yí xiān rén bù sǐ yào,huáng gǔ xián zi lái fāng hú。
露犹未晞手自采,和以玉粉溲云腴。lù yóu wèi xī shǒu zì cǎi,hé yǐ yù fěn sōu yún yú。
卧听松风响四壁,未老更读千车书。wò tīng sōng fēng xiǎng sì bì,wèi lǎo gèng dú qiān chē shū。

穿石松歌为叶秀轩总管作

黄玠

阖闾古城城北东,昆山迤逦盘苍龙。hé lǘ gǔ chéng chéng běi dōng,kūn shān yí lǐ pán cāng lóng。
天星之精下融结,其中有石皆玲珑。tiān xīng zhī jīng xià róng jié,qí zhōng yǒu shí jiē líng lóng。
山农穿山若鲮鲤,雄椎怒击雷光起。shān nóng chuān shān ruò líng lǐ,xióng chuí nù jī léi guāng qǐ。
木精土性莫敢私,蚁垤蜂窠差足拟。mù jīng tǔ xìng mò gǎn sī,yǐ dié fēng kē chà zú nǐ。
三吴主人欣得之,保抱护惜犹婴儿。sān wú zhǔ rén xīn dé zhī,bǎo bào hù xī yóu yīng ér。
剔抉泥沙出奇骨,洗濯烟雾生神姿。tī jué ní shā chū qí gǔ,xǐ zhuó yān wù shēng shén zī。
建昌花瓷培宿土,徂徕稚松沐新雨。jiàn chāng huā cí péi sù tǔ,cú lái zhì sōng mù xīn yǔ。
却穿月窦出云凹,山鬼髑髅毛发竖。què chuān yuè dòu chū yún āo,shān guǐ dú lóu máo fā shù。
题书寄远情可知,结交岁晚心勿移。tí shū jì yuǎn qíng kě zhī,jié jiāo suì wǎn xīn wù yí。
一卷自有丘壑意,百折不受冰霜欺。yī juǎn zì yǒu qiū hè yì,bǎi zhé bù shòu bīng shuāng qī。
终朝坐对兀若痴,茯苓琥珀生有时。zhōng cháo zuò duì wù ruò chī,fú líng hǔ pò shēng yǒu shí。

苦热行

黄玠

十日不雨草树焦,一月不雨川源竭。shí rì bù yǔ cǎo shù jiāo,yī yuè bù yǔ chuān yuán jié。
酷吏作威何可当,大地流熺赤于血。kù lì zuò wēi hé kě dāng,dà dì liú xī chì yú xuè。
嗟我有情空自伤,会擒女魃出神潢。jiē wǒ yǒu qíng kōng zì shāng,huì qín nǚ bá chū shén huáng。
手挽悬河作甘澍,坐使大地生清凉。shǒu wǎn xuán hé zuò gān shù,zuò shǐ dà dì shēng qīng liáng。

邹一初提点三清阁

黄玠

杰哉高阁开神区,此地何必非玄都。jié zāi gāo gé kāi shén qū,cǐ dì hé bì fēi xuán dōu。
天上玉京十二楼,飞来人间作画图。tiān shàng yù jīng shí èr lóu,fēi lái rén jiān zuò huà tú。
栾栌交加虎兽伏,甍宇轩翥龙鸾舒。luán lú jiāo jiā hǔ shòu fú,méng yǔ xuān zhù lóng luán shū。
上方自与三境接,星光历历种白榆。shàng fāng zì yǔ sān jìng jiē,xīng guāng lì lì zhǒng bái yú。
晨朝焚香礼碧落,仙风半空闻佩琚。chén cháo fén xiāng lǐ bì luò,xiān fēng bàn kōng wén pèi jū。
此生尘网如可脱,愿为清歌随步虚。cǐ shēng chén wǎng rú kě tuō,yuàn wèi qīng gē suí bù xū。

天星湖上歌似吴泰然

黄玠

秀州孤城悬斗口,中有湖水藏天星。xiù zhōu gū chéng xuán dòu kǒu,zhōng yǒu hú shuǐ cáng tiān xīng。
龙飞已去迹犹在,灵宫故是白玉京。lóng fēi yǐ qù jì yóu zài,líng gōng gù shì bái yù jīng。
题诗欲寄羡门子,问讯或过茅初成。tí shī yù jì xiàn mén zi,wèn xùn huò guò máo chū chéng。
交梨火枣如可得,与尔相见夫容城。jiāo lí huǒ zǎo rú kě dé,yǔ ěr xiāng jiàn fū róng chéng。

郑彦昭书巢

黄玠

郑生结屋名书巢,岂欲巢居似巢父。zhèng shēng jié wū míng shū cháo,qǐ yù cháo jū shì cháo fù。
风南枝北两相忘,焉用缪绸开牖户。fēng nán zhī běi liǎng xiāng wàng,yān yòng móu chóu kāi yǒu hù。
我闻在昔巢父时,大道何曾立言语。wǒ wén zài xī cháo fù shí,dà dào hé céng lì yán yǔ。
只从书契造文字,后来作者多如雨。zhǐ cóng shū qì zào wén zì,hòu lái zuò zhě duō rú yǔ。
生今所藏竟何书,吾欲沧浪濯缨去。shēng jīn suǒ cáng jìng hé shū,wú yù cāng làng zhuó yīng qù。
尽令无用束高阁,坐使民风返淳古。jǐn lìng wú yòng shù gāo gé,zuò shǐ mín fēng fǎn chún gǔ。

濮乐闲得唐雷霄琴黄南窗鼓之

黄玠

霹雳昼下乖龙升,峄阳孤桐才具成。pī lì zhòu xià guāi lóng shēng,yì yáng gū tóng cái jù chéng。
大唐雷霄与斫削,木精咋舌山鬼惊。dà táng léi xiāo yǔ zhuó xuē,mù jīng zǎ shé shān guǐ jīng。
漆光拂拭净如水,蛇跗欲走不得行。qī guāng fú shì jìng rú shuǐ,shé fū yù zǒu bù dé xíng。
主人爱琴仍爱客,层轩白月秋夜清。zhǔ rén ài qín réng ài kè,céng xuān bái yuè qiū yè qīng。
请君为我尽意弹,我亦为君倾耳听。qǐng jūn wèi wǒ jǐn yì dàn,wǒ yì wèi jūn qīng ěr tīng。
上弦洋洋和且平,下弦琅然如叩冰。shàng xián yáng yáng hé qiě píng,xià xián láng rán rú kòu bīng。
回头始疑崩石裂,泛指忽作蜚鸿轻。huí tóu shǐ yí bēng shí liè,fàn zhǐ hū zuò fēi hóng qīng。
铜盘乱泣珠琲落,铁挝碎击珊瑚鸣。tóng pán luàn qì zhū bèi luò,tiě wō suì jī shān hú míng。
江山清空草木动,律吕应会风云生。jiāng shān qīng kōng cǎo mù dòng,lǜ lǚ yīng huì fēng yún shēng。
挥杯弄影喜欲舞,主客尔汝俱忘形。huī bēi nòng yǐng xǐ yù wǔ,zhǔ kè ěr rǔ jù wàng xíng。
人生交契如此酒,子期知音复知声。rén shēng jiāo qì rú cǐ jiǔ,zi qī zhī yīn fù zhī shēng。