古诗词

寄陈守中

黄玠

刁刁霜下枝,燮燮风中叶。diāo diāo shuāng xià zhī,xiè xiè fēng zhōng yè。
迢迢良夜深,恍恍佳梦接。tiáo tiáo liáng yè shēn,huǎng huǎng jiā mèng jiē。
雅怀东里君,清心进玄业。yǎ huái dōng lǐ jūn,qīng xīn jìn xuán yè。
楼居似仙人,逍遥远嚣杂。lóu jū shì xiān rén,xiāo yáo yuǎn xiāo zá。
天辰不可攀,海水不可涉。tiān chén bù kě pān,hǎi shuǐ bù kě shè。
吾独走尘间,风雨书一箧。wú dú zǒu chén jiān,fēng yǔ shū yī qiè。
手把昌阳根,谁能便衰飒。shǒu bǎ chāng yáng gēn,shuí néng biàn shuāi sà。
湘也几日来,看花引杯榼。xiāng yě jǐ rì lái,kàn huā yǐn bēi kē。

黄玠

元庆元定海人,字伯成,号弁山小隐。黄震曾孙。幼励志操,不随世俗,躬行力践,以圣贤自期。隐居教授,孝养双亲。晚年乐吴兴山水,卜居弁山。卒年八十。有《弁山集》、《知非稿》等。 黄玠的作品>>

猜您喜欢

寄呈虞伯生学士

黄玠

今代虞夫子,自是瀛洲仙。jīn dài yú fū zi,zì shì yíng zhōu xiān。
抚编诵奇文,西顾心如悬。fǔ biān sòng qí wén,xī gù xīn rú xuán。
我昔曾大父,盖尝治临川。wǒ xī céng dà fù,gài cháng zhì lín chuān。
手泽幸尚存,桐宫几百年。shǒu zé xìng shàng cún,tóng gōng jǐ bǎi nián。
前贤不自誉,所望在后贤。qián xián bù zì yù,suǒ wàng zài hòu xián。
褒嘉作美语,声光同烂然。bāo jiā zuò měi yǔ,shēng guāng tóng làn rán。
寸心此区区,去雁春风前。cùn xīn cǐ qū qū,qù yàn chūn fēng qián。
白云不可寄,但有白云篇。bái yún bù kě jì,dàn yǒu bái yún piān。

送医僧有空海

黄玠

举眼空四海,大地岂无人。jǔ yǎn kōng sì hǎi,dà dì qǐ wú rén。
尔佛慈悯故,疾患缠其身。ěr fú cí mǐn gù,jí huàn chán qí shēn。
橐有千金药,可回万化春。tuó yǒu qiān jīn yào,kě huí wàn huà chūn。
稽首耆婆尊,永言济斯民。jī shǒu qí pó zūn,yǒng yán jì sī mín。

赠顾梅轩

黄玠

客来不问梅,但问轩中人。kè lái bù wèn méi,dàn wèn xuān zhōng rén。
尔面冷如铁,尔心独阳春。ěr miàn lěng rú tiě,ěr xīn dú yáng chūn。
冰霜太古操,水月平生真。bīng shuāng tài gǔ cāo,shuǐ yuè píng shēng zhēn。
亦在尘世间,不染世间尘。yì zài chén shì jiān,bù rǎn shì jiān chén。

用吴寅甫韵似吴子善

黄玠

浮云见白日,照映玉色春。fú yún jiàn bái rì,zhào yìng yù sè chūn。
去去重留恋,行行畏参辰。qù qù zhòng liú liàn,xíng xíng wèi cān chén。
狼子多野心,蛾眉能妒人。láng zi duō yě xīn,é méi néng dù rén。
振袂临清流,谁与尔同尘。zhèn mèi lín qīng liú,shuí yǔ ěr tóng chén。

白云窗

黄玠

故人庐山来,寄我山中云。gù rén lú shān lái,jì wǒ shān zhōng yún。
山云岂可寄,寄此意殷勤。shān yún qǐ kě jì,jì cǐ yì yīn qín。
平生错料事,所见异所闻。píng shēng cuò liào shì,suǒ jiàn yì suǒ wén。
开窗拆封题,飞鸟白纷纷。kāi chuāng chāi fēng tí,fēi niǎo bái fēn fēn。
举头生惭愧,稽首云中君。jǔ tóu shēng cán kuì,jī shǒu yún zhōng jūn。
庶以自怡悦,宁当混尘氛。shù yǐ zì yí yuè,níng dāng hùn chén fēn。
提携岁月久,挂向扶桑暾。tí xié suì yuè jiǔ,guà xiàng fú sāng tūn。
与尔从龙去,化为五色文。yǔ ěr cóng lóng qù,huà wèi wǔ sè wén。

惠山纪游二首

黄玠

跨马北郭门,寻僧南朝寺。kuà mǎ běi guō mén,xún sēng nán cháo sì。
青云珠树林,碧草金沙地。qīng yún zhū shù lín,bì cǎo jīn shā dì。
危径缘磥砢,寒泉写苍翠。wēi jìng yuán lěi kē,hán quán xiě cāng cuì。
星垂析木光,月堕方诸泪。xīng chuí xī mù guāng,yuè duò fāng zhū lèi。
含晖白日闲,动影清风起。hán huī bái rì xián,dòng yǐng qīng fēng qǐ。
解瓢贮冷冽,临流浣尘滓。jiě piáo zhù lěng liè,lín liú huàn chén zǐ。

惠山纪游二首

黄玠

九龙发灵渊,下作梁溪水。jiǔ lóng fā líng yuān,xià zuò liáng xī shuǐ。
文采多清流,波澜有源委。wén cǎi duō qīng liú,bō lán yǒu yuán wěi。
我本乘兴来,岁事亦徂只。wǒ běn chéng xīng lái,suì shì yì cú zhǐ。
汲此山中绿,寄彼城居子。jí cǐ shān zhōng lǜ,jì bǐ chéng jū zi。

语溪夜泊

黄玠

语儿溪上柳,日暮生春愁。yǔ ér xī shàng liǔ,rì mù shēng chūn chóu。
昔年侍阿母,曾此系行舟。xī nián shì ā mǔ,céng cǐ xì xíng zhōu。
孝养苦不足,生理非故丘。xiào yǎng kǔ bù zú,shēng lǐ fēi gù qiū。
临风洒客泪,付与水东流。lín fēng sǎ kè lèi,fù yǔ shuǐ dōng liú。

冷泉亭呼猿

黄玠

俯石瞰寒东,饮之不盈升。fǔ shí kàn hán dōng,yǐn zhī bù yíng shēng。
照影忽自笑,相看面如冰。zhào yǐng hū zì xiào,xiāng kàn miàn rú bīng。
摇摇松树枝,山猿呼欲应。yáo yáo sōng shù zhī,shān yuán hū yù yīng。
渐老筋骨疲,爱尔解飞腾。jiàn lǎo jīn gǔ pí,ài ěr jiě fēi téng。

呈余峻山

黄玠

先生中朝彦,早逄圣明君。xiān shēng zhōng cháo yàn,zǎo páng shèng míng jūn。
井络降英气,奎光动星文。jǐng luò jiàng yīng qì,kuí guāng dòng xīng wén。
束晢诗四言,蔡邕书八分。shù zhé shī sì yán,cài yōng shū bā fēn。
多士起瞻慕,诸生赖濡薰。duō shì qǐ zhān mù,zhū shēng lài rú xūn。
鄙也少庸劣,力学终无闻。bǐ yě shǎo yōng liè,lì xué zhōng wú wén。
意谓经品题,欲超凡马群。yì wèi jīng pǐn tí,yù chāo fán mǎ qún。
师道吾岂敢,屡染成緅纁。shī dào wú qǐ gǎn,lǚ rǎn chéng zōu xūn。
厚德何以报,寸心中沄沄。hòu dé hé yǐ bào,cùn xīn zhōng yún yún。

题高晦叔牧松斋

黄玠

山中拾松子,种作庭中树。shān zhōng shí sōng zi,zhǒng zuò tíng zhōng shù。
亦有牧养恩,异彼牛羊竖。yì yǒu mù yǎng ēn,yì bǐ niú yáng shù。
结构岂在多,政为读书故。jié gòu qǐ zài duō,zhèng wèi dú shū gù。
铜炉□棐几,茧纸石砚具。tóng lú fěi jǐ,jiǎn zhǐ shí yàn jù。
松影扫更合,松声吹不去。sōng yǐng sǎo gèng hé,sōng shēng chuī bù qù。
坐此岁月长,当知茯苓处。zuò cǐ suì yuè zhǎng,dāng zhī fú líng chù。

章榖仲莲洲

黄玠

结屋水上居,息影洲中地。jié wū shuǐ shàng jū,xī yǐng zhōu zhōng dì。
诚为爱莲者,当知楚莲意。chéng wèi ài lián zhě,dāng zhī chǔ lián yì。
凉风生绿香,旭日吐红媚。liáng fēng shēng lǜ xiāng,xù rì tǔ hóng mèi。
向来无极图,玩索有深味。xiàng lái wú jí tú,wán suǒ yǒu shēn wèi。

吴兴杂咏十六首石林精舍

黄玠

精舍青山曲,石林云气寒。jīng shě qīng shān qū,shí lín yún qì hán。
夔龙方满朝,谁不爱王官。kuí lóng fāng mǎn cháo,shuí bù ài wáng guān。
归人独有见,聊复此盘桓。guī rén dú yǒu jiàn,liáo fù cǐ pán huán。

吴兴杂咏十六首石林精舍

黄玠

仙人白玉蟾,题诗留素壁。xiān rén bái yù chán,tí shī liú sù bì。
笔势来翩翩,矆睒不可测。bǐ shì lái piān piān,huò shǎn bù kě cè。
将飞蛟龙影,或是风雨迹。jiāng fēi jiāo lóng yǐng,huò shì fēng yǔ jì。

吴兴杂咏十六首石林精舍

黄玠

昔贤读书处,今为梵王宫。xī xián dú shū chù,jīn wèi fàn wáng gōng。
世事有翻覆,人境谁能同。shì shì yǒu fān fù,rén jìng shuí néng tóng。
唯应姓何氏,与山相始终。wéi yīng xìng hé shì,yǔ shān xiāng shǐ zhōng。