古诗词

送天使僧

张昱

释子承天语,儒臣撰寺碑。shì zi chéng tiān yǔ,rú chén zhuàn sì bēi。
万间灵谷见,一切布金为。wàn jiān líng gǔ jiàn,yī qiè bù jīn wèi。
宝界山河大,璇题雨露垂。bǎo jiè shān hé dà,xuán tí yǔ lù chuí。
丹青人所仰,壮丽古无之。dān qīng rén suǒ yǎng,zhuàng lì gǔ wú zhī。
钞币勤中赐,恩荣拜曲施。chāo bì qín zhōng cì,ēn róng bài qū shī。
文章尊典诰,亿兆颂皇基。wén zhāng zūn diǎn gào,yì zhào sòng huáng jī。
鶱举鸾回笔,光华凤吐辞。xiān jǔ luán huí bǐ,guāng huá fèng tǔ cí。
绣幢天上遣,金锡日边移。xiù chuáng tiān shàng qiǎn,jīn xī rì biān yí。
赫赫瞻行迈,遥遥赋载驰。hè hè zhān xíng mài,yáo yáo fù zài chí。
在公无候谒,于礼有嫌疑。zài gōng wú hòu yè,yú lǐ yǒu xián yí。
道路承倾盖,言辞见诵诗。dào lù chéng qīng gài,yán cí jiàn sòng shī。
斯须如久要,造次亦委蛇。sī xū rú jiǔ yào,zào cì yì wěi shé。
宗庙观罍洗,云霄式羽仪。zōng miào guān léi xǐ,yún xiāo shì yǔ yí。
乃知修白业,动辄守清规。nǎi zhī xiū bái yè,dòng zhé shǒu qīng guī。
空谷行春律,馀生共圣时。kōng gǔ xíng chūn lǜ,yú shēng gòng shèng shí。
顶祈摩佛手,目愿睹尧眉。dǐng qí mó fú shǒu,mù yuàn dǔ yáo méi。
庆赞诸天会,观光夙世期。qìng zàn zhū tiān huì,guān guāng sù shì qī。
叩头云陛远,舞袖草堂卑。kòu tóu yún bì yuǎn,wǔ xiù cǎo táng bēi。
枝绕贪生鹊,池支服气龟。zhī rào tān shēng què,chí zhī fú qì guī。
暌违难折柳,向仰只倾葵。kuí wéi nán zhé liǔ,xiàng yǎng zhǐ qīng kuí。
复命苍龙阙,覃恩白玉墀。fù mìng cāng lóng quē,tán ēn bái yù chí。
握兰前席对,侍草近臣知。wò lán qián xí duì,shì cǎo jìn chén zhī。
仙乐停宫扇,天花散殿帷。xiān lè tíng gōng shàn,tiān huā sàn diàn wéi。
一人膺大庆,万宇受繁禧。yī rén yīng dà qìng,wàn yǔ shòu fán xǐ。
立雪时将至,拈花事未迟。lì xuě shí jiāng zhì,niān huā shì wèi chí。
有缘皆弟子,无念不慈悲。yǒu yuán jiē dì zi,wú niàn bù cí bēi。
软语敷甘露,清斋却紫芝。ruǎn yǔ fū gān lù,qīng zhāi què zǐ zhī。
频烦尊者问,惭愧老夫衰。pín fán zūn zhě wèn,cán kuì lǎo fū shuāi。
在德宁忘报,惟心不可欺。zài dé níng wàng bào,wéi xīn bù kě qī。
朝宗江汉水,日夜注怀思。cháo zōng jiāng hàn shuǐ,rì yè zhù huái sī。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

杜甫上谒图

张昱

出当天宝艰难日,归拜拾遗行在时。chū dāng tiān bǎo jiān nán rì,guī bài shí yí xíng zài shí。
入蜀还秦底心性,一篇长拜杜鹃诗。rù shǔ hái qín dǐ xīn xìng,yī piān zhǎng bài dù juān shī。

寄远词

张昱

梦里关山觉后非,忧深别泪在罗衣。mèng lǐ guān shān jué hòu fēi,yōu shēn bié lèi zài luó yī。
堂前种得宜男草,正及春香人未归。táng qián zhǒng dé yí nán cǎo,zhèng jí chūn xiāng rén wèi guī。

鸿沟

张昱

天命何曾分楚汉,自将南北限鸿沟。tiān mìng hé céng fēn chǔ hàn,zì jiāng nán běi xiàn hóng gōu。
当时应恨乌江水,不与君王照白头。dāng shí yīng hèn wū jiāng shuǐ,bù yǔ jūn wáng zhào bái tóu。

李白小像

张昱

承制摛毫玉殿头,清平乐府擅风流。chéng zhì chī háo yù diàn tóu,qīng píng lè fǔ shàn fēng liú。
名花倾国能相妒,得宠翻遗失宠忧。míng huā qīng guó néng xiāng dù,dé chǒng fān yí shī chǒng yōu。

临安访古十首石镜

张昱

临安山中古石镜,曾照钱王冕服来。lín ān shān zhōng gǔ shí jìng,céng zhào qián wáng miǎn fú lái。
天遣紫苔封裹后,等闲不许别人开。tiān qiǎn zǐ tái fēng guǒ hòu,děng xián bù xǔ bié rén kāi。

临安访古十首石镜

张昱

旧日婆留井未堙,石栏苔藓上龙鳞。jiù rì pó liú jǐng wèi yīn,shí lán tái xiǎn shàng lóng lín。
而今率土皆臣妾,莫愿皇天产异人。ér jīn lǜ tǔ jiē chén qiè,mò yuàn huáng tiān chǎn yì rén。

临安访古十首石镜

张昱

峰头石塔表功臣,五百年前是佛身。fēng tóu shí tǎ biǎo gōng chén,wǔ bǎi nián qián shì fú shēn。
莫问蓬莱水清浅,野藤犹蔓劫馀春。mò wèn péng lái shuǐ qīng qiǎn,yě téng yóu màn jié yú chūn。

临安访古十首石镜

张昱

钱王功业与天齐,百里旌旗照此溪。qián wáng gōng yè yǔ tiān qí,bǎi lǐ jīng qí zhào cǐ xī。
彼此波中铺锦后,至今光景净无泥。bǐ cǐ bō zhōng pù jǐn hòu,zhì jīn guāng jǐng jìng wú ní。

临安访古十首石镜

张昱

王子能以身施佛,何异生居净梵宫?wáng zi néng yǐ shēn shī fú,hé yì shēng jū jìng fàn gōng?
敝屣视他闲富贵,男儿到此是英雄。bì xǐ shì tā xián fù guì,nán ér dào cǐ shì yīng xióng。

临安访古十首石镜

张昱

还乡满山都覆锦,富贵应须白昼归。hái xiāng mǎn shān dōu fù jǐn,fù guì yīng xū bái zhòu guī。
设宴九龙堂上日,沛中歌后似王稀。shè yàn jiǔ lóng táng shàng rì,pèi zhōng gē hòu shì wáng xī。

临安访古十首石镜

张昱

将军官重执金吾,不比秦朝列大夫。jiāng jūn guān zhòng zhí jīn wú,bù bǐ qín cháo liè dà fū。
王为锦衣归故里,遂令老树有称呼。wáng wèi jǐn yī guī gù lǐ,suì lìng lǎo shù yǒu chēng hū。

临安访古十首石镜

张昱

东山尚存环翠阁,谢傅来游经几年?dōng shān shàng cún huán cuì gé,xiè fù lái yóu jīng jǐ nián?
可是旧时携妓到,粉香犹在画阑边。kě shì jiù shí xié jì dào,fěn xiāng yóu zài huà lán biān。

临安访古十首石镜

张昱

祥符赐额海会寺,四百年来弹指过。xiáng fú cì é hǎi huì sì,sì bǎi nián lái dàn zhǐ guò。
试问竹林桥下路,往还曾见几东坡?shì wèn zhú lín qiáo xià lù,wǎng hái céng jiàn jǐ dōng pō?

临安访古十首石镜

张昱

仙子何年化鹤群,至今名姓只空闻。xiān zi hé nián huà hè qún,zhì jīn míng xìng zhǐ kōng wén。
我来欲访前朝事,怅望九仙惟白云。wǒ lái yù fǎng qián cháo shì,chàng wàng jiǔ xiān wéi bái yún。

桃源图

张昱

几树桃花认未真,又何分晋与分秦?jǐ shù táo huā rèn wèi zhēn,yòu hé fēn jìn yǔ fēn qín?
渔郎不悟避秦者,便把兴亡说与人。yú láng bù wù bì qín zhě,biàn bǎ xīng wáng shuō yǔ rén。