古诗词

海盐陈母节义词,并序

张昱

陈母节义谁可及?二十守志今六十。chén mǔ jié yì shuí kě jí?èr shí shǒu zhì jīn liù shí。
家本泉州身姓庄,户版抄入商人籍。jiā běn quán zhōu shēn xìng zhuāng,hù bǎn chāo rù shāng rén jí。
夫陈亦是海盐商,远来婿庄图久长。fū chén yì shì hǎi yán shāng,yuǎn lái xù zhuāng tú jiǔ zhǎng。
庄时年当二十四,于飞和鸣双凤凰。zhuāng shí nián dāng èr shí sì,yú fēi hé míng shuāng fèng huáng。
岂期得子才四月,幡然去作诸番客?海中使船惟信风,倏忽千波万波隔。qǐ qī dé zi cái sì yuè,fān rán qù zuò zhū fān kè?hǎi zhōng shǐ chuán wéi xìn fēng,shū hū qiān bō wàn bō gé。
五稔弗归邻媪疑,情以讽庄欲嫁之。wǔ rěn fú guī lín ǎo yí,qíng yǐ fěng zhuāng yù jià zhī。
正词厉色却邻媪,将焉置此呱呱儿。zhèng cí lì sè què lín ǎo,jiāng yān zhì cǐ gū gū ér。
久乃陈从海外至,子生五年能捧雉。jiǔ nǎi chén cóng hǎi wài zhì,zi shēng wǔ nián néng pěng zhì。
银灯坐照夜堂深,劝谏夫陈词不已。yín dēng zuò zhào yè táng shēn,quàn jiàn fū chén cí bù yǐ。
海中日日生风涛,千金之躯同一毫。hǎi zhōng rì rì shēng fēng tāo,qiān jīn zhī qū tóng yī háo。
人非金石当自保,北斗那共黄金高?rén fēi jīn shí dāng zì bǎo,běi dòu nà gòng huáng jīn gāo?
夫陈耳听心不悟,趣装出门衣楚楚。fū chén ěr tīng xīn bù wù,qù zhuāng chū mén yī chǔ chǔ。
庄忧水底有蛟龙,陈恃蛟龙莫予侮。zhuāng yōu shuǐ dǐ yǒu jiāo lóng,chén shì jiāo lóng mò yǔ wǔ。
信回乃在九重渊,庄走入房羞见天。xìn huí nǎi zài jiǔ zhòng yuān,zhuāng zǒu rù fáng xiū jiàn tiān。
引刀自刺刀堕地,哭抱孤儿仍自怜。yǐn dāo zì cì dāo duò dì,kū bào gū ér réng zì lián。
指有此儿堪嗣续,不尔从陈葬鱼腹。zhǐ yǒu cǐ ér kān sì xù,bù ěr cóng chén zàng yú fù。
良人虽没天可移,绩纺教儿买书读。liáng rén suī méi tiān kě yí,jì fǎng jiào ér mǎi shū dú。
儿名宝生既长年,知父之死常泫然。ér míng bǎo shēng jì zhǎng nián,zhī fù zhī sǐ cháng xuàn rán。
母告汝父之海盐,有子尽典祭祀田。mǔ gào rǔ fù zhī hǎi yán,yǒu zi jǐn diǎn jì sì tián。
汝往赎田还祭祀,妾身无愧归黄泉。rǔ wǎng shú tián hái jì sì,qiè shēn wú kuì guī huáng quán。
宝听母言即长往,未知海盐先采访。bǎo tīng mǔ yán jí zhǎng wǎng,wèi zhī hǎi yán xiān cǎi fǎng。
果得前兄名宝一,泣诉二天成俯仰。guǒ dé qián xiōng míng bǎo yī,qì sù èr tiān chéng fǔ yǎng。
归复母命母大喜,恨不相与携手至。guī fù mǔ mìng mǔ dà xǐ,hèn bù xiāng yǔ xié shǒu zhì。
转头沧海作桑田,奉母还乡谈笑耳。zhuǎn tóu cāng hǎi zuò sāng tián,fèng mǔ hái xiāng tán xiào ěr。
儿亦一来拜母庄,母子三人涕泪滂。ér yì yī lái bài mǔ zhuāng,mǔ zi sān rén tì lèi pāng。
浮云行天失变化,鸣鸟集树休翱翔。fú yún xíng tiān shī biàn huà,míng niǎo jí shù xiū áo xiáng。
宝也奉母孝益谨,母子更相为性命。bǎo yě fèng mǔ xiào yì jǐn,mǔ zi gèng xiāng wèi xìng mìng。
母呼宝也语近床,贷汝父钱名石章。mǔ hū bǎo yě yǔ jìn chuáng,dài rǔ fù qián míng shí zhāng。
章负舶钱今系狱,汝父虽没钱须偿。zhāng fù bó qián jīn xì yù,rǔ fù suī méi qián xū cháng。
唤婢卖珠遣宝送,泉人义庄作歌颂。huàn bì mài zhū qiǎn bǎo sòng,quán rén yì zhuāng zuò gē sòng。
十子不如一女英,男儿负义真何用?shí zi bù rú yī nǚ yīng,nán ér fù yì zhēn hé yòng?
天朝史臣高与王,大书特书相发扬。tiān cháo shǐ chén gāo yǔ wáng,dà shū tè shū xiāng fā yáng。
传闻满纸作龟鉴,无不读之眉目张。chuán wén mǎn zhǐ zuò guī jiàn,wú bù dú zhī méi mù zhāng。
诵庄之贤无远近,夫妇纲常自庄定。sòng zhuāng zhī xián wú yuǎn jìn,fū fù gāng cháng zì zhuāng dìng。
关雎之诗今复作,还有删诗如孔圣。guān jū zhī shī jīn fù zuò,hái yǒu shān shī rú kǒng shèng。
三光不灭天地存,教子锡类皆弟昆。sān guāng bù miè tiān dì cún,jiào zi xī lèi jiē dì kūn。
陈母节义天所报,驷马何独于公门。chén mǔ jié yì tiān suǒ bào,sì mǎ hé dú yú gōng mén。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

题宝林方丈,留别伯举法师

张昱

金相浮图千级开,杂花如雨在莓苔。jīn xiāng fú tú qiān jí kāi,zá huā rú yǔ zài méi tái。
要看弹指成楼阁,未许胡僧话劫灰。yào kàn dàn zhǐ chéng lóu gé,wèi xǔ hú sēng huà jié huī。
法器即如廊庙具,宝林自是栋梁材。fǎ qì jí rú láng miào jù,bǎo lín zì shì dòng liáng cái。
虽然一片袈裟地,不是儿孙不可来。suī rán yī piàn jiā shā dì,bù shì ér sūn bù kě lái。

寄报国寺东堂止庵祥尊师

张昱

觅船直欲横塘去,船去横塘为访谁?mì chuán zhí yù héng táng qù,chuán qù héng táng wèi fǎng shuí?
白首正惭玄度老,碧云曾与惠休期。bái shǒu zhèng cán xuán dù lǎo,bì yún céng yǔ huì xiū qī。
山林此日多高士,风雨连床可论诗。shān lín cǐ rì duō gāo shì,fēng yǔ lián chuáng kě lùn shī。
入社既能容载酒,陶潜无复更攒眉。rù shè jì néng róng zài jiǔ,táo qián wú fù gèng zǎn méi。

玉岑旧隐,为林叔平赋

张昱

斋馆枵然题玉岑,老生时作越人吟。zhāi guǎn xiāo rán tí yù cén,lǎo shēng shí zuò yuè rén yín。
曰妻曰子留他土,维梓维桑念故林。yuē qī yuē zi liú tā tǔ,wéi zǐ wéi sāng niàn gù lín。
岂谓青云天上远,漫怜白发镜中深。qǐ wèi qīng yún tiān shàng yuǎn,màn lián bái fā jìng zhōng shēn。
古来儒士多遗憾,为此文章竟陆沉。gǔ lái rú shì duō yí hàn,wèi cǐ wén zhāng jìng lù chén。

古村,为曹迪

张昱

魏国南来有子孙,至今人物古而村。wèi guó nán lái yǒu zi sūn,zhì jīn rén wù gǔ ér cūn。
松根曲处安琴枕,山石洼中注酒樽。sōng gēn qū chù ān qín zhěn,shān shí wā zhōng zhù jiǔ zūn。
汲冢文章遗竹简,秦人风俗尚桃源。jí zhǒng wén zhāng yí zhú jiǎn,qín rén fēng sú shàng táo yuán。
海波不接天河水,要得仙槎径造门。hǎi bō bù jiē tiān hé shuǐ,yào dé xiān chá jìng zào mén。

思云图,为罗从事赋

张昱

抽毫据尔赋思云,为感罗含以孝闻。chōu háo jù ěr fù sī yún,wèi gǎn luó hán yǐ xiào wén。
职任紫垣亲不逮,粟支红腐禄无分。zhí rèn zǐ yuán qīn bù dǎi,sù zhī hóng fǔ lù wú fēn。
终身有慕谁非子,此日移忠正在君。zhōng shēn yǒu mù shuí fēi zi,cǐ rì yí zhōng zhèng zài jūn。
郎署丹青称高步,须求名笔记斯文。láng shǔ dān qīng chēng gāo bù,xū qiú míng bǐ jì sī wén。

赠写神朱大年

张昱

笔头何在觅人知,镜里相看不自疑。bǐ tóu hé zài mì rén zhī,jìng lǐ xiāng kàn bù zì yí。
麟阁尽能图燕颔,龙沙谁复恨蛾眉?lín gé jǐn néng tú yàn hàn,lóng shā shuí fù hèn é méi?
千年名姓毛延寿,一代丹青顾恺之。qiān nián míng xìng máo yán shòu,yī dài dān qīng gù kǎi zhī。
梦感九重终见召,艺精宁患不逢时?mèng gǎn jiǔ zhòng zhōng jiàn zhào,yì jīng níng huàn bù féng shí?

送别唐克让还家

张昱

家山远在白云边,膝下相违又隔年。jiā shān yuǎn zài bái yún biān,xī xià xiāng wéi yòu gé nián。
万里壮游司马氏,数函书画米家船。wàn lǐ zhuàng yóu sī mǎ shì,shù hán shū huà mǐ jiā chuán。
裁成彩服欢无已,遗却瑶华思惘然。cái chéng cǎi fú huān wú yǐ,yí què yáo huá sī wǎng rán。
海内故人零落尽,别离多付酒尊前。hǎi nèi gù rén líng luò jǐn,bié lí duō fù jiǔ zūn qián。

寄表兄萧文索处士

张昱

七十馀年亲弟兄,书来堪喜复堪惊。qī shí yú nián qīn dì xiōng,shū lái kān xǐ fù kān jīng。
杯中酩酊无虚日,枕上邯郸过此生。bēi zhōng mǐng dīng wú xū rì,zhěn shàng hán dān guò cǐ shēng。
老至音书宜有数,别来骨肉若为情。lǎo zhì yīn shū yí yǒu shù,bié lái gǔ ròu ruò wèi qíng。
遭逢洪武开新运,又十三年见太平。zāo féng hóng wǔ kāi xīn yùn,yòu shí sān nián jiàn tài píng。

克让许寄酒,诗以趣之

张昱

春至遣怀惟恃酒,莫教花发酒来迟。chūn zhì qiǎn huái wéi shì jiǔ,mò jiào huā fā jiǔ lái chí。
文章每与年俱进,世事还于老始知。wén zhāng měi yǔ nián jù jìn,shì shì hái yú lǎo shǐ zhī。
海岳几时吟雪梦,涔阳有约采兰期。hǎi yuè jǐ shí yín xuě mèng,cén yáng yǒu yuē cǎi lán qī。
古音最爱朱弦曲,弹到高堂念别离。gǔ yīn zuì ài zhū xián qū,dàn dào gāo táng niàn bié lí。

月轩,为张令赋

张昱

思亲对月清宵坐,了却公家事可知。sī qīn duì yuè qīng xiāo zuò,le què gōng jiā shì kě zhī。
白发已无重见日,清光还有再圆时。bái fā yǐ wú zhòng jiàn rì,qīng guāng hái yǒu zài yuán shí。
叶间零露皆成泪,窗外栖乌总是悲。yè jiān líng lù jiē chéng lèi,chuāng wài qī wū zǒng shì bēi。
大孝终身俱有慕,不辞为赋蓼莪诗。dà xiào zhōng shēn jù yǒu mù,bù cí wèi fù liǎo é shī。

寄汤水严仲原处士

张昱

情忝姻家亦是缘,人来无不问汤泉。qíng tiǎn yīn jiā yì shì yuán,rén lái wú bù wèn tāng quán。
间常采菊东篱下,每望长安西日边。jiān cháng cǎi jú dōng lí xià,měi wàng zhǎng ān xī rì biān。
素业鱼盐沧海上,彩衣孙子画堂前。sù yè yú yán cāng hǎi shàng,cǎi yī sūn zi huà táng qián。
高车况是京畿内,受用高年五福全。gāo chē kuàng shì jīng jī nèi,shòu yòng gāo nián wǔ fú quán。

孝友堂,为姚氏彦名、彦昌昆弟赋

张昱

两生孝友谁不知,左辖题堂固所宜。liǎng shēng xiào yǒu shuí bù zhī,zuǒ xiá tí táng gù suǒ yí。
岂独声名从此大,要教风俗与之移。qǐ dú shēng míng cóng cǐ dà,yào jiào fēng sú yǔ zhī yí。
棣华煜煜照春日,乌鸟哑哑啼树枝。dì huá yù yù zhào chūn rì,wū niǎo yǎ yǎ tí shù zhī。
林植羽栖俱有感,过门宾客可无诗?lín zhí yǔ qī jù yǒu gǎn,guò mén bīn kè kě wú shī?

瀼东耕者,为社友黄成章赋

张昱

鹿门不道似乌溪,榆柳连阴覆大堤。lù mén bù dào shì wū xī,yú liǔ lián yīn fù dà dī。
常日墟船潮上下,每年春事瀼东西。cháng rì xū chuán cháo shàng xià,měi nián chūn shì ráng dōng xī。
劝农随例拜车马,观稼依稀从杖藜。quàn nóng suí lì bài chē mǎ,guān jià yī xī cóng zhàng lí。
牛角挂书吾道在,古来力食尽男儿。niú jiǎo guà shū wú dào zài,gǔ lái lì shí jǐn nán ér。

寄王元吉、杨东叟二处士

张昱

华亭犹有古人存,风景依稀似鹿门。huá tíng yóu yǒu gǔ rén cún,fēng jǐng yī xī shì lù mén。
一曲晴湖通画舫,万株古木出乌林。yī qū qíng hú tōng huà fǎng,wàn zhū gǔ mù chū wū lín。
卜邻王翰俱文物,识字扬雄足酒樽。bo lín wáng hàn jù wén wù,shí zì yáng xióng zú jiǔ zūn。
有约重来访东叟,徵歌同乐最闲园。yǒu yuē zhòng lái fǎng dōng sǒu,zhēng gē tóng lè zuì xián yuán。

宝古斋

张昱

曹昭宝古以名斋,韫椟非时不一开。cáo zhāo bǎo gǔ yǐ míng zhāi,yùn dú fēi shí bù yī kāi。
图画丹青半人物,尊彝文藻尽云雷。tú huà dān qīng bàn rén wù,zūn yí wén zǎo jǐn yún léi。
流传竟自何人得,玩赏知经几手来?liú chuán jìng zì hé rén dé,wán shǎng zhī jīng jǐ shǒu lái?
世故浮云眼前事,题诗投笔为兴怀。shì gù fú yún yǎn qián shì,tí shī tóu bǐ wèi xīng huái。