古诗词

题天平寺桢上人房

张昱

每过屡不逢,出寺乃一见。měi guò lǚ bù féng,chū sì nǎi yī jiàn。
岩回树色瞑,日转霞光绚。yán huí shù sè míng,rì zhuǎn xiá guāng xuàn。
邀留复入寺,礼待良缱绻。yāo liú fù rù sì,lǐ dài liáng qiǎn quǎn。
欣同静者室,坐久殊未厌。xīn tóng jìng zhě shì,zuò jiǔ shū wèi yàn。
寂然禅榻外,炉烟落经卷。jì rán chán tà wài,lú yān luò jīng juǎn。
境静累自遣,情忘道非远。jìng jìng lèi zì qiǎn,qíng wàng dào fēi yuǎn。
方丈如或容,吾将老贫贱。fāng zhàng rú huò róng,wú jiāng lǎo pín jiàn。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

题餐霞洞

张昱

愚者昧其觉,贪生还一梦。yú zhě mèi qí jué,tān shēng hái yī mèng。
不见餐霞人,唯见古时洞。bù jiàn cān xiá rén,wéi jiàn gǔ shí dòng。

李息斋平章画生色竹

张昱

一代风流尽,丹青付此君。yī dài fēng liú jǐn,dān qīng fù cǐ jūn。
忍将湘浦泪,更洒九疑云。rěn jiāng xiāng pǔ lèi,gèng sǎ jiǔ yí yún。

新宫访袁真人,知已羽化,留题

张昱

仙客已尘土,桃花依旧春。xiān kè yǐ chén tǔ,táo huā yī jiù chūn。
后来看花者,不是种桃人。hòu lái kàn huā zhě,bù shì zhǒng táo rén。

惜花

张昱

昨夜一花开,今朝一花落。zuó yè yī huā kāi,jīn cháo yī huā luò。
春事能几何,奈此风雨恶。chūn shì néng jǐ hé,nài cǐ fēng yǔ è。

题牧溪画飞鸣雁二画

张昱

秋风几万里,一色是青云。qiū fēng jǐ wàn lǐ,yī sè shì qīng yún。
谁信天山路,无书可寄君。shuí xìn tiān shān lù,wú shū kě jì jūn。

题牧溪画飞鸣雁二画

张昱

倦飞怜羽翼,引领一长鸣。juàn fēi lián yǔ yì,yǐn lǐng yī zhǎng míng。
紫塞秋何似,今宵月正明。zǐ sāi qiū hé shì,jīn xiāo yuè zhèng míng。

僧华光画梅

张昱

谁与一毫端,示此无垢相。shuí yǔ yī háo duān,shì cǐ wú gòu xiāng。
迦叶不可招,始悟色空妄。jiā yè bù kě zhāo,shǐ wù sè kōng wàng。

柳庄

张昱

种柳连庄屋,春来色更娇。zhǒng liǔ lián zhuāng wū,chūn lái sè gèng jiāo。
不同残腊见,封雪落长条。bù tóng cán là jiàn,fēng xuě luò zhǎng tiáo。

桂林

张昱

不用歌丛桂,谁能更出山?bù yòng gē cóng guì,shuí néng gèng chū shān?
若无忘世事,来共此中闲。ruò wú wàng shì shì,lái gòng cǐ zhōng xián。

兰渚

张昱

幽兰满洲渚,纫之可为佩。yōu lán mǎn zhōu zhǔ,rèn zhī kě wèi pèi。
欲遗心所亲,涔阳何处在?yù yí xīn suǒ qīn,cén yáng hé chù zài?

竹坡

张昱

城中寸金地,种竹不可多。chéng zhōng cùn jīn dì,zhǒng zhú bù kě duō。
风前值杖看,奈此绿阴何!fēng qián zhí zhàng kàn,nài cǐ lǜ yīn hé!

瓜田

张昱

仲夏生意繁,延蔓若野葛。zhòng xià shēng yì fán,yán màn ruò yě gé。
结实田亩中,庶慰行者渴。jié shí tián mǔ zhōng,shù wèi xíng zhě kě。

荷港

张昱

门前东西道,下是荷花港。mén qián dōng xī dào,xià shì hé huā gǎng。
越女不避人,唱歌来荡桨。yuè nǚ bù bì rén,chàng gē lái dàng jiǎng。

鹤亭

张昱

有时命童子,亭前按舞鹤。yǒu shí mìng tóng zi,tíng qián àn wǔ hè。
虽无宾客欢,对此亦云乐。suī wú bīn kè huān,duì cǐ yì yún lè。

鱼池

张昱

放鱼池中央,池水深尺许。fàng yú chí zhōng yāng,chí shuǐ shēn chǐ xǔ。
勿谓江河远,时来足风雨。wù wèi jiāng hé yuǎn,shí lái zú fēng yǔ。