古诗词

云门山房,为青州曹伯起赋

张昱

云门山房何所指,知尔不忘桑梓意。yún mén shān fáng hé suǒ zhǐ,zhī ěr bù wàng sāng zǐ yì。
山在城南百里间,沃衍膏腴宜树艺。shān zài chéng nán bǎi lǐ jiān,wò yǎn gāo yú yí shù yì。
中有一村俱姓曹,列戟高门是乡里。zhōng yǒu yī cūn jù xìng cáo,liè jǐ gāo mén shì xiāng lǐ。
青州旧入齐封疆,相国犹传汉家世。qīng zhōu jiù rù qí fēng jiāng,xiāng guó yóu chuán hàn jiā shì。
曹彬为宋下江南,史册能书其门第。cáo bīn wèi sòng xià jiāng nán,shǐ cè néng shū qí mén dì。
四世之祖在元初,遭际风云致爵位。sì shì zhī zǔ zài yuán chū,zāo jì fēng yún zhì jué wèi。
亦参丞相下豫章,腰插金符位元帅。yì cān chéng xiāng xià yù zhāng,yāo chā jīn fú wèi yuán shuài。
但知报国守忠贞,不肯随人事轩轾。dàn zhī bào guó shǒu zhōng zhēn,bù kěn suí rén shì xuān zhì。
用也绰有乃祖风,一篑不止山可崇。yòng yě chuò yǒu nǎi zǔ fēng,yī kuì bù zhǐ shān kě chóng。
碧梧枝老自栖凤,绿竹根深须化龙。bì wú zhī lǎo zì qī fèng,lǜ zhú gēn shēn xū huà lóng。
昔时未到山房里,每望云门候佳气。xī shí wèi dào shān fáng lǐ,měi wàng yún mén hòu jiā qì。
却缘亦是豫章人,客舍并州如有喜。què yuán yì shì yù zhāng rén,kè shě bìng zhōu rú yǒu xǐ。
云门之山青接天,鸿蒙既判知何年?yún mén zhī shān qīng jiē tiān,hóng méng jì pàn zhī hé nián?
山房去天不咫尺,名与云门当共传。shān fáng qù tiān bù zhǐ chǐ,míng yǔ yún mén dāng gòng chuán。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

梅花十绝

张昱

一枝怜似玉,日暮正愁新。yī zhī lián shì yù,rì mù zhèng chóu xīn。
寂寞珍珠佩,天寒翠袖人。jì mò zhēn zhū pèi,tiān hán cuì xiù rén。

梅花十绝

张昱

数点飘香雪,非关画角吹。shù diǎn piāo xiāng xuě,fēi guān huà jiǎo chuī。
惊心调鼎事,细雨绿阴时。jīng xīn diào dǐng shì,xì yǔ lǜ yīn shí。

梅花十绝

张昱

雪落纱窗外,寒梅正着花。xuě luò shā chuāng wài,hán méi zhèng zhe huā。
不同桃李树,争艳五侯家。bù tóng táo lǐ shù,zhēng yàn wǔ hóu jiā。

梅花十绝

张昱

新月回宫檐,梅妆艳于雪。xīn yuè huí gōng yán,méi zhuāng yàn yú xuě。
谁为五出花,能加天下白。shuí wèi wǔ chū huā,néng jiā tiān xià bái。

梅花十绝

张昱

姑射有处子,雪色而内视。gū shè yǒu chù zi,xuě sè ér nèi shì。
肌粟寒不生,香篝熏素被。jī sù hán bù shēng,xiāng gōu xūn sù bèi。

梅花十绝

张昱

树老苔衣厚,花稀春事迟。shù lǎo tái yī hòu,huā xī chūn shì chí。
为缘生驿路,都是折残枝。wèi yuán shēng yì lù,dōu shì zhé cán zhī。

题竹

张昱

落墨生幽思,风来自有香。luò mò shēng yōu sī,fēng lái zì yǒu xiāng。
九天皆雨露,容易拂云长。jiǔ tiān jiē yǔ lù,róng yì fú yún zhǎng。

题西湖大佛头寺

张昱

佛身满法界,金色从地起。fú shēn mǎn fǎ jiè,jīn sè cóng dì qǐ。
若人加庄严,其福亦如是。ruò rén jiā zhuāng yán,qí fú yì rú shì。

题枯木竹石图

张昱

石氏珊瑚树,杨家翡翠钩。shí shì shān hú shù,yáng jiā fěi cuì gōu。
千年风雨后,遗影海中洲。qiān nián fēng yǔ hòu,yí yǐng hǎi zhōng zhōu。

青山白云图

张昱

俗驾真难到,满山都是云。sú jià zhēn nán dào,mǎn shān dōu shì yún。
云中有楼观,鸾鹤日相闻。yún zhōng yǒu lóu guān,luán hè rì xiāng wén。

题画山水

张昱

溪回岸影深,山迥溪声响。xī huí àn yǐng shēn,shān jiǒng xī shēng xiǎng。
独有溪上人,扁舟自来往。dú yǒu xī shàng rén,biǎn zhōu zì lái wǎng。

题诸葛孔明像

张昱

一笑出隆中,黄星掩日红。yī xiào chū lóng zhōng,huáng xīng yǎn rì hóng。
妖氛不敢作,白羽起西风。yāo fēn bù gǎn zuò,bái yǔ qǐ xī fēng。

咏鸡

张昱

凤凰有五色,鸡亦有五德。fèng huáng yǒu wǔ sè,jī yì yǒu wǔ dé。
鼓翼不妄啼,一声天下白。gǔ yì bù wàng tí,yī shēng tiān xià bái。

为雪庭禅师题赵氏三马卷二首

张昱

僧房曾见写骐驎,人已云亡纸墨新。sēng fáng céng jiàn xiě qí lín,rén yǐ yún wáng zhǐ mò xīn。
寂漠九原无吊处,至今犹羡执鞭人。jì mò jiǔ yuán wú diào chù,zhì jīn yóu xiàn zhí biān rén。

为雪庭禅师题赵氏三马卷二首

张昱

骥子生来骨相奇,满沟汗血落胭脂。jì zi shēng lái gǔ xiāng qí,mǎn gōu hàn xuè luò yān zhī。
空门纵有驮经日,得似牵过白玉墀。kōng mén zòng yǒu tuó jīng rì,dé shì qiān guò bái yù chí。