古诗词

云门山房,为青州曹伯起赋

张昱

云门山房何所指,知尔不忘桑梓意。yún mén shān fáng hé suǒ zhǐ,zhī ěr bù wàng sāng zǐ yì。
山在城南百里间,沃衍膏腴宜树艺。shān zài chéng nán bǎi lǐ jiān,wò yǎn gāo yú yí shù yì。
中有一村俱姓曹,列戟高门是乡里。zhōng yǒu yī cūn jù xìng cáo,liè jǐ gāo mén shì xiāng lǐ。
青州旧入齐封疆,相国犹传汉家世。qīng zhōu jiù rù qí fēng jiāng,xiāng guó yóu chuán hàn jiā shì。
曹彬为宋下江南,史册能书其门第。cáo bīn wèi sòng xià jiāng nán,shǐ cè néng shū qí mén dì。
四世之祖在元初,遭际风云致爵位。sì shì zhī zǔ zài yuán chū,zāo jì fēng yún zhì jué wèi。
亦参丞相下豫章,腰插金符位元帅。yì cān chéng xiāng xià yù zhāng,yāo chā jīn fú wèi yuán shuài。
但知报国守忠贞,不肯随人事轩轾。dàn zhī bào guó shǒu zhōng zhēn,bù kěn suí rén shì xuān zhì。
用也绰有乃祖风,一篑不止山可崇。yòng yě chuò yǒu nǎi zǔ fēng,yī kuì bù zhǐ shān kě chóng。
碧梧枝老自栖凤,绿竹根深须化龙。bì wú zhī lǎo zì qī fèng,lǜ zhú gēn shēn xū huà lóng。
昔时未到山房里,每望云门候佳气。xī shí wèi dào shān fáng lǐ,měi wàng yún mén hòu jiā qì。
却缘亦是豫章人,客舍并州如有喜。què yuán yì shì yù zhāng rén,kè shě bìng zhōu rú yǒu xǐ。
云门之山青接天,鸿蒙既判知何年?yún mén zhī shān qīng jiē tiān,hóng méng jì pàn zhī hé nián?
山房去天不咫尺,名与云门当共传。shān fáng qù tiān bù zhǐ chǐ,míng yǔ yún mén dāng gòng chuán。

张昱

元明间庐陵人,字光弼,号一笑居士,又号可闲老人。历官江浙行省左、右司员外郎,行枢密院判官。晚居西湖寿安坊,屋破无力修理。明太祖征至京,厚赐遣还。卒年八十三。有《庐陵集》。 张昱的作品>>

猜您喜欢

闲居春尽

张昱

几日春残不在家,阶前开遍粉团花。jǐ rì chūn cán bù zài jiā,jiē qián kāi biàn fěn tuán huā。
再看又是明年事,酒滴东风惜岁华。zài kàn yòu shì míng nián shì,jiǔ dī dōng fēng xī suì huá。

题渊明像

张昱

典午功名等羽毛,区区州县亦徒劳。diǎn wǔ gōng míng děng yǔ máo,qū qū zhōu xiàn yì tú láo。
折腰五斗无人识,只有归来最是高。zhé yāo wǔ dòu wú rén shí,zhǐ yǒu guī lái zuì shì gāo。

升仙坛

张昱

坛上春风长紫苔,当时仙驾此徘徊。tán shàng chūn fēng zhǎng zǐ tái,dāng shí xiān jià cǐ pái huái。
山中老尽千年树,化鹤何因一再来?shān zhōng lǎo jǐn qiān nián shù,huà hè hé yīn yī zài lái?

题道士王东甫图画

张昱

金银楼阁在三山,东甫何妨屡往还?jīn yín lóu gé zài sān shān,dōng fǔ hé fáng lǚ wǎng hái?
信是神仙在平地,鹤飞元不离人间。xìn shì shén xiān zài píng dì,hè fēi yuán bù lí rén jiān。

寄报国寺渭清远上人

张昱

谁设严关一两重,直教隔断白云踪。shuí shè yán guān yī liǎng zhòng,zhí jiào gé duàn bái yún zōng。
城中何限萧家寺,不把三间事远公。chéng zhōng hé xiàn xiāo jiā sì,bù bǎ sān jiān shì yuǎn gōng。

题王若水画翎毛二首

张昱

喔喔雄鸡趁晓光,岂同雌雉在山梁?ō ō xióng jī chèn xiǎo guāng,qǐ tóng cí zhì zài shān liáng?
云中鹰隼无虚爪,羽翼低飞好自防。yún zhōng yīng sǔn wú xū zhǎo,yǔ yì dī fēi hǎo zì fáng。

题王若水画翎毛二首

张昱

东风吹水碧漪漪,不放桃花自在飞。dōng fēng chuī shuǐ bì yī yī,bù fàng táo huā zì zài fēi。
莫怪野凫惊不定,溪头弋者未忘机。mò guài yě fú jīng bù dìng,xī tóu yì zhě wèi wàng jī。

桂花仙子图

张昱

秋云几片剪衣裳,吹尽西风骨更香。qiū yún jǐ piàn jiǎn yī shang,chuī jǐn xī fēng gǔ gèng xiāng。
明月不应生洛浦,又添情思恼陈王。míng yuè bù yīng shēng luò pǔ,yòu tiān qíng sī nǎo chén wáng。

船过临平湖

张昱

船过临平欲住难,藕花红白水云间。chuán guò lín píng yù zhù nán,ǒu huā hóng bái shuǐ yún jiān。
只因一霎溟蒙雨,不得分明看好山。zhǐ yīn yī shà míng méng yǔ,bù dé fēn míng kàn hǎo shān。

寄三塔寺宽虚海

张昱

望见寺前三塔近,老夫指拟驻行舟。wàng jiàn sì qián sān tǎ jìn,lǎo fū zhǐ nǐ zhù xíng zhōu。
无端一阵东风雨,吹过湖南不自由。wú duān yī zhèn dōng fēng yǔ,chuī guò hú nán bù zì yóu。

淩霄花

张昱

天女天花一样娇,淩霄挽下最长条。tiān nǚ tiān huā yī yàng jiāo,líng xiāo wǎn xià zuì zhǎng tiáo。
生愁化作空山雨,满脸春红恨未销。shēng chóu huà zuò kōng shān yǔ,mǎn liǎn chūn hóng hèn wèi xiāo。

题新亭壁

张昱

为爱庭前金凤花,风吹满地散残霞。wèi ài tíng qián jīn fèng huā,fēng chuī mǎn dì sàn cán xiá。
清尊团扇能相伴,饮到海天秋日斜。qīng zūn tuán shàn néng xiāng bàn,yǐn dào hǎi tiān qiū rì xié。

题修竹士女图

张昱

袖卷香罗日又曛,寸心都作锦回文。xiù juǎn xiāng luó rì yòu xūn,cùn xīn dōu zuò jǐn huí wén。
莫教吹动参差玉,惊断阳台一段云。mò jiào chuī dòng cān chà yù,jīng duàn yáng tái yī duàn yún。

题左司壁

张昱

春日团团日未斜,东风满地散青霞。chūn rì tuán tuán rì wèi xié,dōng fēng mǎn dì sàn qīng xiá。
晓莺啼过落花雨,独立淮南宰相家。xiǎo yīng tí guò luò huā yǔ,dú lì huái nán zǎi xiāng jiā。

题王若水画

张昱

萱草花开日又西,太湖石畔鹧鸪啼。xuān cǎo huā kāi rì yòu xī,tài hú shí pàn zhè gū tí。
竹枝不是江南曲,唱得樽前思欲迷。zhú zhī bù shì jiāng nán qū,chàng dé zūn qián sī yù mí。