古诗词

水调歌头·追和

张元幹

举手钓鳌客,削迹种瓜侯。jǔ shǒu diào áo kè,xuē jì zhǒng guā hóu。
重来吴会三伏,行见五湖秋。zhòng lái wú huì sān fú,xíng jiàn wǔ hú qiū。
耳畔风波摇荡,身外功名飘忽,何路射旄头。ěr pàn fēng bō yáo dàng,shēn wài gōng míng piāo hū,hé lù shè máo tóu。
孤负男儿志,怅望故园愁。gū fù nán ér zhì,chàng wàng gù yuán chóu。
梦中原,挥老泪,遍南州。mèng zhōng yuán,huī lǎo lèi,biàn nán zhōu。
元龙湖海豪气,百尺卧高楼。yuán lóng hú hǎi háo qì,bǎi chǐ wò gāo lóu。
短发霜黏两鬓,清夜盆倾一雨,喜听瓦鸣沟。duǎn fā shuāng nián liǎng bìn,qīng yè pén qīng yī yǔ,xǐ tīng wǎ míng gōu。
犹有壮心在,付与百川流。yóu yǒu zhuàng xīn zài,fù yǔ bǎi chuān liú。

张元幹

张元幹,字仲宗,号芦川居士、真隐山人,晚年自称芦川老隐。芦川永福人(今福建永泰嵩口镇月洲村人)。历任太学上舍生、陈留县丞。金兵围汴,秦桧当国时,入李纲麾下,坚决抗金,力谏死守。曾赋《贺新郎》词赠李纲,后秦桧闻此事,以他事追赴大理寺除名削籍。元幹尔后漫游江浙等地,客死他乡,卒年约七十,归葬闽之螺山。张元干与张孝祥一起号称南宋初期“词坛双璧”。 张元幹的作品>>

猜您喜欢

次江子我迁居韵

张元干

平生自省宜三黜,老去何心望九迁。píng shēng zì shěng yí sān chù,lǎo qù hé xīn wàng jiǔ qiān。
避地湖山聊复尔,脱身兵火想当然。bì dì hú shān liáo fù ěr,tuō shēn bīng huǒ xiǎng dāng rán。
浮家泛宅非无计,坎止流行本信缘。fú jiā fàn zhái fēi wú jì,kǎn zhǐ liú xíng běn xìn yuán。
犹恐惊涛翻四海,直须化鹤作飞仙。yóu kǒng jīng tāo fān sì hǎi,zhí xū huà hè zuò fēi xiān。

次赵次张见遗之什韵

张元干

海边游子日思归,新句劳君更置规。hǎi biān yóu zi rì sī guī,xīn jù láo jūn gèng zhì guī。
莫问人间多贝锦,正如天上有参旗。mò wèn rén jiān duō bèi jǐn,zhèng rú tiān shàng yǒu cān qí。
寄书只欲凭黄耳,去路谁能畏赤眉。jì shū zhǐ yù píng huáng ěr,qù lù shuí néng wèi chì méi。
定与故巢猿鹤老,此生无愧北山移。dìng yǔ gù cháo yuán hè lǎo,cǐ shēng wú kuì běi shān yí。

过云间黄用和新圃

张元干

缭池剩欲开花径,傍舍先须作草堂。liáo chí shèng yù kāi huā jìng,bàng shě xiān xū zuò cǎo táng。
雨后不妨频检校,客来留得共徜徉。yǔ hòu bù fáng pín jiǎn xiào,kè lái liú dé gòng cháng yáng。
故园怪我归何晚,避地输君乐未央。gù yuán guài wǒ guī hé wǎn,bì dì shū jūn lè wèi yāng。
待得功成方卜筑,岂如强健享风光。dài dé gōng chéng fāng bo zhù,qǐ rú qiáng jiàn xiǎng fēng guāng。

兰溪舟中寄苏粹中

张元干

气吞万里境中事,心老经年江上行。qì tūn wàn lǐ jìng zhōng shì,xīn lǎo jīng nián jiāng shàng xíng。
三径已荒无蚁梦,一钱不直有鸥盟。sān jìng yǐ huāng wú yǐ mèng,yī qián bù zhí yǒu ōu méng。
云收远嶂晚风熟,浪打寒滩春水生。yún shōu yuǎn zhàng wǎn fēng shú,làng dǎ hán tān chūn shuǐ shēng。
鸿雁北飞知我意,为传诗句濮阳城。hóng yàn běi fēi zhī wǒ yì,wèi chuán shī jù pú yáng chéng。

别绶老

张元干

无端流落迫残年,三十南山访老禅。wú duān liú luò pò cán nián,sān shí nán shān fǎng lǎo chán。
未契安心了难觅,不如同世且随缘。wèi qì ān xīn le nán mì,bù rú tóng shì qiě suí yuán。
频移竹几负寒日,旋拾松梢炊晚烟。pín yí zhú jǐ fù hán rì,xuán shí sōng shāo chuī wǎn yān。
珍重孤云出山去,东西南北一青天。zhēn zhòng gū yún chū shān qù,dōng xī nán běi yī qīng tiān。

次江子我闻角韵

张元干

夫差故国萦寒水,铁马南来忽振缨。fū chà gù guó yíng hán shuǐ,tiě mǎ nán lái hū zhèn yīng。
城上昏鸦争接翅,舟中逐客谨逃名。chéng shàng hūn yā zhēng jiē chì,zhōu zhōng zhú kè jǐn táo míng。
胡笳怨处风微起,浊酒醒时梦易惊。hú jiā yuàn chù fēng wēi qǐ,zhuó jiǔ xǐng shí mèng yì jīng。
飘泊似闻山寺近,真成夜半听钟声。piāo pō shì wén shān sì jìn,zhēn chéng yè bàn tīng zhōng shēng。

次韵奉呈公泽处士

张元干

屏迹苕溪少往还,时危尤觉故人欢。píng jì sháo xī shǎo wǎng hái,shí wēi yóu jué gù rén huān。
相期腊尽屠苏酒,速享春来苜蓿盘。xiāng qī là jǐn tú sū jiǔ,sù xiǎng chūn lái mù xu pán。
雪夜剧谈金贼入,风江绝叹铁衣寒。xuě yè jù tán jīn zéi rù,fēng jiāng jué tàn tiě yī hán。
何年天上旄头落,并灭穹庐旧契丹。hé nián tiān shàng máo tóu luò,bìng miè qióng lú jiù qì dān。

访亲于连江因过筠溪叩门循行叹其荒翳不治有怀普现居士口占此章

张元干

筠庄主人何未归,溪畔长林穿翠微。yún zhuāng zhǔ rén hé wèi guī,xī pàn zhǎng lín chuān cuì wēi。
此去功名时欲至,个中车马迹全稀。cǐ qù gōng míng shí yù zhì,gè zhōng chē mǎ jì quán xī。
茅茨漏久蜗涎篆,篱落攲多蛛网围。máo cí lòu jiǔ wō xián zhuàn,lí luò qī duō zhū wǎng wéi。
公肯借庵容我老,为公朝夕扫柴扉。gōng kěn jiè ān róng wǒ lǎo,wèi gōng cháo xī sǎo chái fēi。

奉同公直圮老过应夫石友斋

张元干

王郎胸次郁峥嵘,凿牖开轩不浪名。wáng láng xiōng cì yù zhēng róng,záo yǒu kāi xuān bù làng míng。
疾世政须论石友,绝交今已见方兄。jí shì zhèng xū lùn shí yǒu,jué jiāo jīn yǐ jiàn fāng xiōng。
我曹自笑真同病,吾道谁当为主盟。wǒ cáo zì xiào zhēn tóng bìng,wú dào shuí dāng wèi zhǔ méng。
但得此心如此老,故人宁复负平生。dàn dé cǐ xīn rú cǐ lǎo,gù rén níng fù fù píng shēng。

宫使枢密富丈和篇高妙所谓压倒元白末句许予尤非所敢承谨用前韵叙谢

张元幹

修门一出十经春,相业时来自奋身。xiū mén yī chū shí jīng chūn,xiāng yè shí lái zì fèn shēn。
袖手深谋终活国,挥毫佳句且惊人。xiù shǒu shēn móu zhōng huó guó,huī háo jiā jù qiě jīng rén。
话言每许闻前辈,宾客何堪接后尘。huà yán měi xǔ wén qián bèi,bīn kè hé kān jiē hòu chén。
待扫欃枪洗兵马,两翁玄语记天津。dài sǎo chán qiāng xǐ bīng mǎ,liǎng wēng xuán yǔ jì tiān jīn。

子立昆仲垂和游天宫诗既工且敏义不虚辱再此见意

张元干

华裾绿发等青春,诗似机云定后身。huá jū lǜ fā děng qīng chūn,shī shì jī yún dìng hòu shēn。
家学乃翁真具眼,祖风当代岂凡人。jiā xué nǎi wēng zhēn jù yǎn,zǔ fēng dāng dài qǐ fán rén。
字中仙爪便搔痒,句里灵犀解辟尘。zì zhōng xiān zhǎo biàn sāo yǎng,jù lǐ líng xī jiě pì chén。
万壑争流君看取,西兴从此是通津。wàn hè zhēng liú jūn kàn qǔ,xī xīng cóng cǐ shì tōng jīn。

端常观察被旨入蜀迎母夫人所得赠行诗文成巨轴矣临别亦辱见索匆遽中愧乏好语掇拾诸公馀意勉成四韵

张元干

髫龀分携几见春,它时有恃独常颦。tiáo chèn fēn xié jǐ jiàn chūn,tā shí yǒu shì dú cháng pín。
何期万里漂零后,忽报三巴信息真。hé qī wàn lǐ piāo líng hòu,hū bào sān bā xìn xī zhēn。
素发轻安膺晚福,远怀悲喜望征人。sù fā qīng ān yīng wǎn fú,yuǎn huái bēi xǐ wàng zhēng rén。
王孙盛事今双美,及早归来奉紫宸。wáng sūn shèng shì jīn shuāng měi,jí zǎo guī lái fèng zǐ chén。

次韵文老使君宗兄见赠近体佳什两篇仆与公别四十馀年一旦邂逅情著于辞

张元干

使君元自锦官来,百丈重寻滟滪回。shǐ jūn yuán zì jǐn guān lái,bǎi zhàng zhòng xún yàn yù huí。
化阅行年如伯玉,心成全德过王骀。huà yuè xíng nián rú bó yù,xīn chéng quán dé guò wáng dài。
把麾政尔人生贵,持橐终期间世才。bǎ huī zhèng ěr rén shēng guì,chí tuó zhōng qī jiān shì cái。
莫问桃花今老矣,刘郎去后任渠栽。mò wèn táo huā jīn lǎo yǐ,liú láng qù hòu rèn qú zāi。

次韵文老使君宗兄见赠近体佳什两篇仆与公别四十馀年一旦邂逅情著于辞

张元干

旧游兰若尽英才,坐上高谈亦壮哉。jiù yóu lán ruò jǐn yīng cái,zuò shàng gāo tán yì zhuàng zāi。
老去语音虽记忆,众中容貌各惊猜。lǎo qù yǔ yīn suī jì yì,zhòng zhōng róng mào gè jīng cāi。
津亭夜雨故人少,樽酒灯花乡信来。jīn tíng yè yǔ gù rén shǎo,zūn jiǔ dēng huā xiāng xìn lái。
茂苑相逢话京洛,柂楼犹喜待春回。mào yuàn xiāng féng huà jīng luò,yí lóu yóu xǐ dài chūn huí。

冬夜书怀呈富枢密

张元干

耳聋无用问新闻,矫首何妨目作昏。ěr lóng wú yòng wèn xīn wén,jiǎo shǒu hé fáng mù zuò hūn。
痴绝已甘投老境,背驰宁受乞怜恩。chī jué yǐ gān tóu lǎo jìng,bèi chí níng shòu qǐ lián ēn。
难陪年少从渠薄,赖得春回为我温。nán péi nián shǎo cóng qú báo,lài dé chūn huí wèi wǒ wēn。
京洛交游频检校,渡江今有几人存。jīng luò jiāo yóu pín jiǎn xiào,dù jiāng jīn yǒu jǐ rén cún。