古诗词

游宜兴张公洞

白珽

天开福地据雄尊,果老张公几代孙。tiān kāi fú dì jù xióng zūn,guǒ lǎo zhāng gōng jǐ dài sūn。
一窍通天才直上,千崖转石已平吞。yī qiào tōng tiān cái zhí shàng,qiān yá zhuǎn shí yǐ píng tūn。
山头白鹤来无影,石上青骡去有痕。shān tóu bái hè lái wú yǐng,shí shàng qīng luó qù yǒu hén。
我欲放身如脱屣,仙凡一辙隔重阍。wǒ yù fàng shēn rú tuō xǐ,xiān fán yī zhé gé zhòng hūn。

白珽

白珽(1248—1328),字廷玉,元钱塘(今杭州)人。原是四明名儒舒少度的遗腹子,后为钱塘人白某收作嗣子。白珽工诗赋,曾与当时名士结社,称“月泉吟社”。他的诗,题材多为描绘自然秀丽风光、农村田园生活,也有反映民生疾苦及时政的。 白珽的作品>>

猜您喜欢

四季六言诗

白珽

红杏绿杨永昼,野服柴门散仙。hóng xìng lǜ yáng yǒng zhòu,yě fú chái mén sàn xiān。
莫道无人知处,东风都在吟笺。mò dào wú rén zhī chù,dōng fēng dōu zài yín jiān。
莲叶吹香澹澹,扁舟撑影斜斜。lián yè chuī xiāng dàn dàn,biǎn zhōu chēng yǐng xié xié。
惊散一行白鹭,东风卷起梨花。jīng sàn yī xíng bái lù,dōng fēng juǎn qǐ lí huā。
6112345