古诗词

净慈禅寺

白珽

奎额昭回龙屈盘,入门已觉厌尘寰。kuí é zhāo huí lóng qū pán,rù mén yǐ jué yàn chén huán。
何当白发三千丈,来寄清风五百间。hé dāng bái fā sān qiān zhàng,lái jì qīng fēng wǔ bǎi jiān。
帝子釜摇金潋滟,家人卦剔翠孱颜。dì zi fǔ yáo jīn liàn yàn,jiā rén guà tī cuì càn yán。
西湖日日船如织,半在南屏第一山。xī hú rì rì chuán rú zhī,bàn zài nán píng dì yī shān。

白珽

白珽(1248—1328),字廷玉,元钱塘(今杭州)人。原是四明名儒舒少度的遗腹子,后为钱塘人白某收作嗣子。白珽工诗赋,曾与当时名士结社,称“月泉吟社”。他的诗,题材多为描绘自然秀丽风光、农村田园生活,也有反映民生疾苦及时政的。 白珽的作品>>

猜您喜欢

四季六言诗

白珽

红杏绿杨永昼,野服柴门散仙。hóng xìng lǜ yáng yǒng zhòu,yě fú chái mén sàn xiān。
莫道无人知处,东风都在吟笺。mò dào wú rén zhī chù,dōng fēng dōu zài yín jiān。
莲叶吹香澹澹,扁舟撑影斜斜。lián yè chuī xiāng dàn dàn,biǎn zhōu chēng yǐng xié xié。
惊散一行白鹭,东风卷起梨花。jīng sàn yī xíng bái lù,dōng fēng juǎn qǐ lí huā。
6112345