古诗词

同陈太博诸公登六和塔

白珽

龙山古化城,浮屠峙其巅。lóng shān gǔ huà chéng,fú tú zhì qí diān。
开殿生妙香,金碧森贝筵。kāi diàn shēng miào xiāng,jīn bì sēn bèi yán。
应真俨若生,倒飞青金莲。yīng zhēn yǎn ruò shēng,dào fēi qīng jīn lián。
头陀绀林丛,导我丹梯缘。tóu tuó gàn lín cóng,dǎo wǒ dān tī yuán。
初犹藉佛日,閟境鯈已玄。chū yóu jí fú rì,bì jìng tiáo yǐ xuán。
回头失谁何,叫啸衣相牵。huí tóu shī shuí hé,jiào xiào yī xiāng qiān。
且复忍须臾,当见快意天。qiě fù rěn xū yú,dāng jiàn kuài yì tiān。
娇儿诧先登,网户相钩连。jiāo ér chà xiān dēng,wǎng hù xiāng gōu lián。
炯若蚁在珠,九曲随盘旋。jiǒng ruò yǐ zài zhū,jiǔ qū suí pán xuán。
烂烂沧海开,落落云气悬。làn làn cāng hǎi kāi,luò luò yún qì xuán。
群峰可俯拾,背阅黄鹄骞。qún fēng kě fǔ shí,bèi yuè huáng gǔ qiān。
奇观兴懦夫,便欲凌飞仙。qí guān xīng nuò fū,biàn yù líng fēi xiān。
绝顶按坤维,始见南纪偏。jué dǐng àn kūn wéi,shǐ jiàn nán jì piān。
神京渺何许,王气须停躔。shén jīng miǎo hé xǔ,wáng qì xū tíng chán。
舟车集百蛮,岛屿通人烟。zhōu chē jí bǎi mán,dǎo yǔ tōng rén yān。
一为帝王州,气压三大千。yī wèi dì wáng zhōu,qì yā sān dà qiān。
罡风洒毛发,铎语空蝉联。gāng fēng sǎ máo fā,duó yǔ kōng chán lián。
红红杏园花,愧乏慈恩篇。hóng hóng xìng yuán huā,kuì fá cí ēn piān。

白珽

白珽(1248—1328),字廷玉,元钱塘(今杭州)人。原是四明名儒舒少度的遗腹子,后为钱塘人白某收作嗣子。白珽工诗赋,曾与当时名士结社,称“月泉吟社”。他的诗,题材多为描绘自然秀丽风光、农村田园生活,也有反映民生疾苦及时政的。 白珽的作品>>

猜您喜欢

四季六言诗

白珽

红杏绿杨永昼,野服柴门散仙。hóng xìng lǜ yáng yǒng zhòu,yě fú chái mén sàn xiān。
莫道无人知处,东风都在吟笺。mò dào wú rén zhī chù,dōng fēng dōu zài yín jiān。
莲叶吹香澹澹,扁舟撑影斜斜。lián yè chuī xiāng dàn dàn,biǎn zhōu chēng yǐng xié xié。
惊散一行白鹭,东风卷起梨花。jīng sàn yī xíng bái lù,dōng fēng juǎn qǐ lí huā。
6112345