古诗词

冷泉亭

白珽

灵山本清净,一泉渟其中。líng shān běn qīng jìng,yī quán tíng qí zhōng。
灵山孤飞来,此水将无同。líng shān gū fēi lái,cǐ shuǐ jiāng wú tóng。
山影压不尽,照见天玲珑。shān yǐng yā bù jǐn,zhào jiàn tiān líng lóng。
分明千尺冰,不独疑寒虫。fēn míng qiān chǐ bīng,bù dú yí hán chóng。
京洛多风尘,到此一洗空。jīng luò duō fēng chén,dào cǐ yī xǐ kōng。
炎寒无二心,凛有操者风。yán hán wú èr xīn,lǐn yǒu cāo zhě fēng。
泊然守空梵,万劫岂终穷。pō rán shǒu kōng fàn,wàn jié qǐ zhōng qióng。
骊山有温泉,虚筑华清宫。lí shān yǒu wēn quán,xū zhù huá qīng gōng。

白珽

白珽(1248—1328),字廷玉,元钱塘(今杭州)人。原是四明名儒舒少度的遗腹子,后为钱塘人白某收作嗣子。白珽工诗赋,曾与当时名士结社,称“月泉吟社”。他的诗,题材多为描绘自然秀丽风光、农村田园生活,也有反映民生疾苦及时政的。 白珽的作品>>

猜您喜欢

四季六言诗

白珽

红杏绿杨永昼,野服柴门散仙。hóng xìng lǜ yáng yǒng zhòu,yě fú chái mén sàn xiān。
莫道无人知处,东风都在吟笺。mò dào wú rén zhī chù,dōng fēng dōu zài yín jiān。
莲叶吹香澹澹,扁舟撑影斜斜。lián yè chuī xiāng dàn dàn,biǎn zhōu chēng yǐng xié xié。
惊散一行白鹭,东风卷起梨花。jīng sàn yī xíng bái lù,dōng fēng juǎn qǐ lí huā。
6112345