古诗词

李翰林墓

白珽

出城得佳山,两峰特奇诡。chū chéng dé jiā shān,liǎng fēng tè qí guǐ。
一如植躬圭,一峰拱而侍。yī rú zhí gōng guī,yī fēng gǒng ér shì。
我见犹爱之,而况谪仙子。wǒ jiàn yóu ài zhī,ér kuàng zhé xiān zi。
孤坟在其下,政尔直一死。gū fén zài qí xià,zhèng ěr zhí yī sǐ。
谪仙真仙人,出处见诸史。zhé xiān zhēn xiān rén,chū chù jiàn zhū shǐ。
岂敢傲吾君,辛苦植唐祀。qǐ gǎn ào wú jūn,xīn kǔ zhí táng sì。
嗟予侃侃者,尘土正如此。jiē yǔ kǎn kǎn zhě,chén tǔ zhèng rú cǐ。
停车不忍发,载拜颡有泚。tíng chē bù rěn fā,zài bài sǎng yǒu cǐ。
仰止青山高,清风与终始。yǎng zhǐ qīng shān gāo,qīng fēng yǔ zhōng shǐ。
孰谓千载人,不在天地里。shú wèi qiān zài rén,bù zài tiān dì lǐ。

白珽

白珽(1248—1328),字廷玉,元钱塘(今杭州)人。原是四明名儒舒少度的遗腹子,后为钱塘人白某收作嗣子。白珽工诗赋,曾与当时名士结社,称“月泉吟社”。他的诗,题材多为描绘自然秀丽风光、农村田园生活,也有反映民生疾苦及时政的。 白珽的作品>>

猜您喜欢

续演雅十诗

白珽

谁令珠玉唾,出彼藜藿肠。shuí lìng zhū yù tuò,chū bǐ lí huò cháng。
仁人不为宝,良贾宜深藏。rén rén bù wèi bǎo,liáng jiǎ yí shēn cáng。

续演雅十诗

白珽

婴啼闻木枝,羝乳见茅茹。yīng tí wén mù zhī,dī rǔ jiàn máo rú。
何如百年身,反尔无根据。hé rú bǎi nián shēn,fǎn ěr wú gēn jù。

续演雅十诗

白珽

西狩获白麟,至死意不吐。xī shòu huò bái lín,zhì sǐ yì bù tǔ。
代北有角端,能通诸国语。dài běi yǒu jiǎo duān,néng tōng zhū guó yǔ。

续演雅十诗

白珽

才脱海鹤啄,已登方物舆。cái tuō hǎi hè zhuó,yǐ dēng fāng wù yú。
仰面勿啾啾,我长非侨如。yǎng miàn wù jiū jiū,wǒ zhǎng fēi qiáo rú。

续演雅十诗

白珽

羯尾大如斛,坚车载不起。jié wěi dà rú hú,jiān chē zài bù qǐ。
此以不掉灭,彼以不掉死。cǐ yǐ bù diào miè,bǐ yǐ bù diào sǐ。

续演雅十诗

白珽

八珍殽龙凤,此出龙凤外。bā zhēn xiáo lóng fèng,cǐ chū lóng fèng wài。
荔枝配江䖴,徒夸有风味。lì zhī pèi jiāng yáo,tú kuā yǒu fēng wèi。

续演雅十诗

白珽

滦人薪巨松,童山八百里。luán rén xīn jù sōng,tóng shān bā bǎi lǐ。
世无奚超勇,惆怅渡易水。shì wú xī chāo yǒng,chóu chàng dù yì shuǐ。

续演雅十诗

白珽

两驼侍雪立,终日饥不起。liǎng tuó shì xuě lì,zhōng rì jī bù qǐ。
一觉沙日黄,肉屏那足拟。yī jué shā rì huáng,ròu píng nà zú nǐ。

玉清宫与赵达夫鲜于枢联句二首

白珽

湖光漠漠水禽飞,堤柳斜斜带夕晖。hú guāng mò mò shuǐ qín fēi,dī liǔ xié xié dài xī huī。
二月江南好天气,初阳台上惬春衣。èr yuè jiāng nán hǎo tiān qì,chū yáng tái shàng qiè chūn yī。
巾子峰头舣钓船,初阳台上坐鸣弦。jīn zi fēng tóu yǐ diào chuán,chū yáng tái shàng zuò míng xián。
出云高树明残日,过雨苍苔泣细泉。chū yún gāo shù míng cán rì,guò yǔ cāng tái qì xì quán。
绝俗谁能继高躅,凌云我欲学飞仙。jué sú shuí néng jì gāo zhú,líng yún wǒ yù xué fēi xiān。
还家正恐乡人间,化鹤归来知几年。hái jiā zhèng kǒng xiāng rén jiān,huà hè guī lái zhī jǐ nián。

山居怀林处士

白珽

昔有林处士,结庐邻峰巅。xī yǒu lín chù shì,jié lú lín fēng diān。
年年不入城,梅花有佳联。nián nián bù rù chéng,méi huā yǒu jiā lián。
童鹤三数口,负郭十亩田。tóng hè sān shù kǒu,fù guō shí mǔ tián。
弟侄列朝裾,咸平好时年。dì zhí liè cháo jū,xián píng hǎo shí nián。
人品既已高,奉养常充然。rén pǐn jì yǐ gāo,fèng yǎng cháng chōng rán。
嗟我何为者,日用买山钱。jiē wǒ hé wèi zhě,rì yòng mǎi shān qián。
爱诗不能佳,未了区中缘。ài shī bù néng jiā,wèi le qū zhōng yuán。
空有一寸心,羡杀处士贤。kōng yǒu yī cùn xīn,xiàn shā chù shì xián。
饱看贵人面,不若饥看天。bǎo kàn guì rén miàn,bù ruò jī kàn tiān。
捶床呼伯雅,且此相周旋。chuí chuáng hū bó yǎ,qiě cǐ xiāng zhōu xuán。
有田足几时,卓哉坡翁言。yǒu tián zú jǐ shí,zhuó zāi pō wēng yán。

蛾眉亭

白珽

秦赭凿填石,不受鞭棰考。qín zhě záo tián shí,bù shòu biān chuí kǎo。
零落楚江浒,相峙矗三岛。líng luò chǔ jiāng hǔ,xiāng zhì chù sān dǎo。
穿松得细径,据一陵二小。chuān sōng dé xì jìng,jù yī líng èr xiǎo。
奔流浩浩来,五色烂华藻。bēn liú hào hào lái,wǔ sè làn huá zǎo。
至宝地不惜,绝境天所造。zhì bǎo dì bù xī,jué jìng tiān suǒ zào。
谁言两蛾黛,功夺京兆巧。shuí yán liǎng é dài,gōng duó jīng zhào qiǎo。
终朝对颦蹙,似为今古恼。zhōng cháo duì pín cù,shì wèi jīn gǔ nǎo。
然犀矶沉沉,跨鲸月皎皎。rán xī jī chén chén,kuà jīng yuè jiǎo jiǎo。
丝纶三千丈,蒙冲百万棹。sī lún sān qiān zhàng,méng chōng bǎi wàn zhào。
天风吹过梦,多忧只空老。tiān fēng chuī guò mèng,duō yōu zhǐ kōng lǎo。
今者吾与子,所惬在幽讨。jīn zhě wú yǔ zi,suǒ qiè zài yōu tǎo。
供帐莫匆匆,盘觞从草草。gōng zhàng mò cōng cōng,pán shāng cóng cǎo cǎo。
雅琴鼓一再,领此风日好。yǎ qín gǔ yī zài,lǐng cǐ fēng rì hǎo。
临崖发清啸,倚树或颠倒。lín yá fā qīng xiào,yǐ shù huò diān dào。
礼存玉帛外,纵弛或一道。lǐ cún yù bó wài,zòng chí huò yī dào。
兴极不知归,白鸥破晴昊。xīng jí bù zhī guī,bái ōu pò qíng hào。

击蛇笏

白珽

孔明庙前柏,手版贼其枝。kǒng míng miào qián bǎi,shǒu bǎn zéi qí zhī。
枯秭无生气,众目炫一时。kū zǐ wú shēng qì,zhòng mù xuàn yī shí。
何如孔公笏,铁面含霜姿。hé rú kǒng gōng hù,tiě miàn hán shuāng zī。
虺蛇何足道,正气屡奸欺。huī shé hé zú dào,zhèng qì lǚ jiān qī。
祥符庆历间,岂无纤人斯。xiáng fú qìng lì jiān,qǐ wú xiān rén sī。
闻之胆为落,不在彼在兹。wén zhī dǎn wèi luò,bù zài bǐ zài zī。
圣学亿万年,圣源浩无涯。shèng xué yì wàn nián,shèng yuán hào wú yá。
八传得巨源,愤学求似之。bā chuán dé jù yuán,fèn xué qiú shì zhī。
遗经与遗物,保护如婴儿。yí jīng yǔ yí wù,bǎo hù rú yīng ér。
万里去复远,见者咸赍咨。wàn lǐ qù fù yuǎn,jiàn zhě xián jī zī。
况此一尺槐,千载孔林思。kuàng cǐ yī chǐ huái,qiān zài kǒng lín sī。
非无原壤杖,非无少正铍。fēi wú yuán rǎng zhàng,fēi wú shǎo zhèng pī。
用舍各有时,小大各有施。yòng shě gè yǒu shí,xiǎo dà gè yǒu shī。
畴能起段公,共赋甘棠诗。chóu néng qǐ duàn gōng,gòng fù gān táng shī。

题王大令保母帖

白珽

大令书法美少年,玉函金籥随飞烟。dà lìng shū fǎ měi shǎo nián,yù hán jīn yuè suí fēi yān。
累累一百又五字,岂意近出黄閍砖。lèi lèi yī bǎi yòu wǔ zì,qǐ yì jìn chū huáng bēng zhuān。
字奇文古两超绝,保母从兹倾众帖。zì qí wén gǔ liǎng chāo jué,bǎo mǔ cóng zī qīng zhòng tiē。
谁将瓦合嘲玉碎,一片孤衷本相接。shuí jiāng wǎ hé cháo yù suì,yī piàn gū zhōng běn xiāng jiē。
快剑横斫铁山摧,戏龙猛蹴银河攲。kuài jiàn héng zhuó tiě shān cuī,xì lóng měng cù yín hé qī。
方庭无月天地黑,仰视别有星离离。fāng tíng wú yuè tiān dì hēi,yǎng shì bié yǒu xīng lí lí。
浪言贞石志千载,不及永和洼砚在。làng yán zhēn shí zhì qiān zài,bù jí yǒng hé wā yàn zài。
白石已仙千里死,千百人中几人爱。bái shí yǐ xiān qiān lǐ sǐ,qiān bǎi rén zhōng jǐ rén ài。
兰亭信美如捕风,贵耳贱目人响从。lán tíng xìn měi rú bǔ fēng,guì ěr jiàn mù rén xiǎng cóng。
三日呕血饥捶胸,叶公画龙惧真龙。sān rì ǒu xuè jī chuí xiōng,yè gōng huà lóng jù zhēn lóng。

题郑子真画四季诗意

白珽

红杏绿杨,永昼野服。hóng xìng lǜ yáng,yǒng zhòu yě fú。
柴门散仙,莫道无人。chái mén sàn xiān,mò dào wú rén。
知处东风,都在吟笺。zhī chù dōng fēng,dōu zài yín jiān。

题郑子真画四季诗意

白珽

莲叶吹香,澹澹扁舟。lián yè chuī xiāng,dàn dàn biǎn zhōu。
撑港斜斜,惊散一行。chēng gǎng xié xié,jīng sàn yī xíng。
白鹭西风,卷起梨花。bái lù xī fēng,juǎn qǐ lí huā。
6112345