古诗词

自遣二首

房皞

瓮面浮香处处春,任他时事百端新。wèng miàn fú xiāng chù chù chūn,rèn tā shí shì bǎi duān xīn。
自知野鹿山麋相,不足麒麟阁上人。zì zhī yě lù shān mí xiāng,bù zú qí lín gé shàng rén。

房皞

名一作灏。元临汾人,字希白,号白云子。有诗名。 房皞的作品>>

猜您喜欢

读杜诗三首

房皞

穹礴冥搜枉费功,天然一语自然工。qióng bó míng sōu wǎng fèi gōng,tiān rán yī yǔ zì rán gōng。
况兼诗是穷人物,好句多生感慨中。kuàng jiān shī shì qióng rén wù,hǎo jù duō shēng gǎn kǎi zhōng。

读杜诗三首

房皞

千里奔驰蜀道难,草堂宾主罄交欢。qiān lǐ bēn chí shǔ dào nán,cǎo táng bīn zhǔ qìng jiāo huān。
怒冠三挂帘钩上,谁谓将军礼数宽。nù guān sān guà lián gōu shàng,shuí wèi jiāng jūn lǐ shù kuān。

江上行

房皞

浮云澹澹心悠悠,杖藜来作江边游。fú yún dàn dàn xīn yōu yōu,zhàng lí lái zuò jiāng biān yóu。
商人打鼓催行舟,洪波不断东南流。shāng rén dǎ gǔ cuī xíng zhōu,hóng bō bù duàn dōng nán liú。
木叶潇潇荆楚秋,劝君休上王粲楼,日落沧江增暮愁。mù yè xiāo xiāo jīng chǔ qiū,quàn jūn xiū shàng wáng càn lóu,rì luò cāng jiāng zēng mù chóu。

卖剑行赠韦汉臣

房皞

沧海波未澄,无人斩长鲸。cāng hǎi bō wèi chéng,wú rén zhǎn zhǎng jīng。
韦郎三尺玉,匣中鸣不平。wéi láng sān chǐ yù,xiá zhōng míng bù píng。
蛟龙一出雷雨随,翕忽变化清四夷。jiāo lóng yī chū léi yǔ suí,xī hū biàn huà qīng sì yí。
可惜有才不见用,青天白日将何为?kě xī yǒu cái bù jiàn yòng,qīng tiān bái rì jiāng hé wèi?
酒酣起舞抱剑哭,肃肃悲风动茅屋。jiǔ hān qǐ wǔ bào jiàn kū,sù sù bēi fēng dòng máo wū。
不如南山学种田,自古青萍换黄犊。bù rú nán shān xué zhǒng tián,zì gǔ qīng píng huàn huáng dú。

贫家女

房皞

贫家女,德性温柔寡言语。pín jiā nǚ,dé xìng wēn róu guǎ yán yǔ。
终年辛苦不下机,身上却无丝一缕。zhōng nián xīn kǔ bù xià jī,shēn shàng què wú sī yī lǚ。
倡家女儿百不会,只向人前卖娇态。chàng jiā nǚ ér bǎi bù huì,zhǐ xiàng rén qián mài jiāo tài。
绣裀端坐青楼中,银烛荧煌照珠翠。xiù yīn duān zuò qīng lóu zhōng,yín zhú yíng huáng zhào zhū cuì。
书言福善与祸淫,未必天工有此心。shū yán fú shàn yǔ huò yín,wèi bì tiān gōng yǒu cǐ xīn。
盗蹠长年颜子夭,古来颠倒非独今。dào zhí zhǎng nián yán zi yāo,gǔ lái diān dào fēi dú jīn。
高处是昆仑,低处是东溟。gāo chù shì kūn lún,dī chù shì dōng míng。
昆仑推不倒,东海填不平,物之不齐物之情。kūn lún tuī bù dào,dōng hǎi tián bù píng,wù zhī bù qí wù zhī qíng。
贫女莫羡倡女荣,不义富贵浮云轻。pín nǚ mò xiàn chàng nǚ róng,bù yì fù guì fú yún qīng。
持身但如冰雪清,德耀荆钗有令名。chí shēn dàn rú bīng xuě qīng,dé yào jīng chāi yǒu lìng míng。

送王升卿

房皞

伤哉船子峰头月,昨夜团团今夜缺。shāng zāi chuán zi fēng tóu yuè,zuó yè tuán tuán jīn yè quē。
月华犹自不长圆,人生安得无离别。yuè huá yóu zì bù zhǎng yuán,rén shēng ān dé wú lí bié。
世上忧端千万许,惟有别离心最苦。shì shàng yōu duān qiān wàn xǔ,wéi yǒu bié lí xīn zuì kǔ。
卢川春晚送君行,落花为我啼红雨。lú chuān chūn wǎn sòng jūn xíng,luò huā wèi wǒ tí hóng yǔ。
四海纷纷尚戎马,我曹只合归林下。sì hǎi fēn fēn shàng róng mǎ,wǒ cáo zhǐ hé guī lín xià。
如椽大笔今无用,日课新诗自陶写。rú chuán dà bǐ jīn wú yòng,rì kè xīn shī zì táo xiě。
嵩阳佳处如罨画,浮可渔兮田可稼。sōng yáng jiā chù rú yǎn huà,fú kě yú xī tián kě jià。
我欲从君觅隐居,却恐山灵嫌俗驾。wǒ yù cóng jūn mì yǐn jū,què kǒng shān líng xián sú jià。

题吕仙亭

房皞

岳阳城南吕公洞,道人见客无迎送。yuè yáng chéng nán lǚ gōng dòng,dào rén jiàn kè wú yíng sòng。
事少方知日月长,身闲未觉功名重。shì shǎo fāng zhī rì yuè zhǎng,shēn xián wèi jué gōng míng zhòng。
竹影松阴生午凉,山色湖光设朝供。zhú yǐng sōng yīn shēng wǔ liáng,shān sè hú guāng shè cháo gōng。
高吟下视世间人,几人不在黄粱梦。gāo yín xià shì shì jiān rén,jǐ rén bù zài huáng liáng mèng。

寄呈岳阳诸友

房皞

禀性太褊率,不受尘事触。bǐng xìng tài biǎn lǜ,bù shòu chén shì chù。
自小远市廛,僻居在岩谷。zì xiǎo yuǎn shì chán,pì jū zài yán gǔ。
人间嗜好心,舍书百不欲。rén jiān shì hǎo xīn,shě shū bǎi bù yù。
一饱更奚求,箪瓢随分足。yī bǎo gèng xī qiú,dān piáo suí fēn zú。
失脚堕世路,缠纠若徽纆。shī jiǎo duò shì lù,chán jiū ruò huī mò。
人以官为荣,我以官为辱。rén yǐ guān wèi róng,wǒ yǐ guān wèi rǔ。
平生喜高洁,为官近卑俗。píng shēng xǐ gāo jié,wèi guān jìn bēi sú。
平生喜旷达,为官窘边幅。píng shēng xǐ kuàng dá,wèi guān jiǒng biān fú。
平生喜疏散,为官贵圆熟。píng shēng xǐ shū sàn,wèi guān guì yuán shú。
平生喜忠鲠,为官多谄曲。píng shēng xǐ zhōng gěng,wèi guān duō chǎn qū。
浇漓当此时,古道那可复。jiāo lí dāng cǐ shí,gǔ dào nà kě fù。
鹪鹩巢一木,偃鼠饮满腹。jiāo liáo cháo yī mù,yǎn shǔ yǐn mǎn fù。
谁能朱门中?区区丐粱肉。shuí néng zhū mén zhōng?qū qū gài liáng ròu。
折腰趋下风,不厌解印速。zhé yāo qū xià fēng,bù yàn jiě yìn sù。
青山唤我归,早晚谢羁束。qīng shān huàn wǒ guī,zǎo wǎn xiè jī shù。
一尊石上酒,浩歌对松菊。yī zūn shí shàng jiǔ,hào gē duì sōng jú。

题张信之见山堂

房皞

自古朝市人,罕与山相会。zì gǔ cháo shì rén,hǎn yǔ shān xiāng huì。
山岂欲远人,人自与山背。shān qǐ yù yuǎn rén,rén zì yǔ shān bèi。
张侯创新居,正在阛阓内。zhāng hóu chuàng xīn jū,zhèng zài huán huì nèi。
何以得青山,坐上日相对。hé yǐ dé qīng shān,zuò shàng rì xiāng duì。
胸中有丘壑,眼前无障碍。xiōng zhōng yǒu qiū hè,yǎn qián wú zhàng ài。
人物既萧散,山不问内外。rén wù jì xiāo sàn,shān bù wèn nèi wài。
晚来天气佳,收目入清快。wǎn lái tiān qì jiā,shōu mù rù qīng kuài。
乾坤无一尘,草木有多态。qián kūn wú yī chén,cǎo mù yǒu duō tài。
千里好风来,几缕残霞在。qiān lǐ hǎo fēng lái,jǐ lǚ cán xiá zài。
拄笏当此时,未觉功名大。zhǔ hù dāng cǐ shí,wèi jué gōng míng dà。

庆王鼎玉生子

房皞

魏侯照乘珠,卞氏连城玉。wèi hóu zhào chéng zhū,biàn shì lián chéng yù。
此物岂易得,君家贮满屋。cǐ wù qǐ yì dé,jūn jiā zhù mǎn wū。
平生积德深,天锡以多福。píng shēng jī dé shēn,tiān xī yǐ duō fú。
熊罴入梦频,不待封人祝。xióng pí rù mèng pín,bù dài fēng rén zhù。
长者已雄伟,幼者更清淑。zhǎng zhě yǐ xióng wěi,yòu zhě gèng qīng shū。
指日看骞腾,谁为犀角秃。zhǐ rì kàn qiān téng,shuí wèi xī jiǎo tū。
愿君剩买书,学语便教读。yuàn jūn shèng mǎi shū,xué yǔ biàn jiào dú。
斯文久不振,六经要再续。sī wén jiǔ bù zhèn,liù jīng yào zài xù。
人生宇宙间,百岁一瞬速。rén shēng yǔ zhòu jiān,bǎi suì yī shùn sù。
美恶暂时休,何者为荣辱。měi è zàn shí xiū,hé zhě wèi róng rǔ。
且引昔宁馨,绕院种松菊。qiě yǐn xī níng xīn,rào yuàn zhǒng sōng jú。
陶潜归去来,有子万事足。táo qián guī qù lái,yǒu zi wàn shì zú。
2512