古诗词

虞美人·其一对菊

吴则礼

真香秀色盈盈女。zhēn xiāng xiù sè yíng yíng nǚ。
一笑重阳雨。yī xiào zhòng yáng yǔ。
不应解怯晚丛寒。bù yīng jiě qiè wǎn cóng hán。
眼底轻罗小扇、且团团。yǎn dǐ qīng luó xiǎo shàn qiě tuán tuán。
吴云楚雁浑依旧。wú yún chǔ yàn hún yī jiù。
更把金英嗅。gèng bǎ jīn yīng xiù。
鲜鲜未恨出闺迟。xiān xiān wèi hèn chū guī chí。
自许平生孤韵、与秋期。zì xǔ píng shēng gū yùn yǔ qiū qī。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

寄相之并示坰

吴则礼

一饮一石陶靖节,谁言此理可消忧。yī yǐn yī shí táo jìng jié,shuí yán cǐ lǐ kě xiāo yōu。
饱知渭北黄花酒,不似淮南白雁秋。bǎo zhī wèi běi huáng huā jiǔ,bù shì huái nán bái yàn qiū。
快解樯竿倒樯尾,要鸣船鼓转船头。kuài jiě qiáng gān dào qiáng wěi,yào míng chuán gǔ zhuǎn chuán tóu。
魏郎宿昔要觅句,有语定能撩阿游。wèi láng sù xī yào mì jù,yǒu yǔ dìng néng liāo ā yóu。

至洪泽寄吕少冯介然

吴则礼

来往都梁真有期,瘦藤挈挈要追随。lái wǎng dōu liáng zhēn yǒu qī,shòu téng qiè qiè yào zhuī suí。
独怜老子蒙头睡,不见梅花如雪时。dú lián lǎo zi méng tóu shuì,bù jiàn méi huā rú xuě shí。
经炉饱附僧伽火,斋钵长分庾氏糜。jīng lú bǎo fù sēng gā huǒ,zhāi bō zhǎng fēn yǔ shì mí。
岁暮东窗好晴日,传声阿遁正相思。suì mù dōng chuāng hǎo qíng rì,chuán shēng ā dùn zhèng xiāng sī。

离朱方寄怀子和

吴则礼

南国谁云贵公子,肯共野人葵苋盘。nán guó shuí yún guì gōng zi,kěn gòng yě rén kuí xiàn pán。
独许二毛有句眼,仍怜九死坐儒冠。dú xǔ èr máo yǒu jù yǎn,réng lián jiǔ sǐ zuò rú guān。
自知胸次丘壑在,敢负海门天水宽。zì zhī xiōng cì qiū hè zài,gǎn fù hǎi mén tiān shuǐ kuān。
后夜淮南一杯酒,白头付与菊花团。hòu yè huái nán yī bēi jiǔ,bái tóu fù yǔ jú huā tuán。

发陈留寄智夫侄

吴则礼

五斗莫作籴太仓,幽事关人殊未央。wǔ dòu mò zuò dí tài cāng,yōu shì guān rén shū wèi yāng。
白雁撩人下清洛,黄花唤梦著都梁。bái yàn liāo rén xià qīng luò,huáng huā huàn mèng zhù dōu liáng。
平生浪喜得诗瘦,投老相从要酒狂。píng shēng làng xǐ dé shī shòu,tóu lǎo xiāng cóng yào jiǔ kuáng。
欲到淮南先一笑,蟹螯浑已饱新霜。yù dào huái nán xiān yī xiào,xiè áo hún yǐ bǎo xīn shuāng。

泛汴寄清侄

吴则礼

莫咤别愁关老鬓,且论幽讨入奇怀。mò zhà bié chóu guān lǎo bìn,qiě lùn yōu tǎo rù qí huái。
忽思白鱼淮海去,付与清秋鸿雁来。hū sī bái yú huái hǎi qù,fù yǔ qīng qiū hóng yàn lái。
不为督邮聊转柁,要呼从事试登台。bù wèi dū yóu liáo zhuǎn duò,yào hū cóng shì shì dēng tái。
老夫正想西风笛,江北江南安在哉。lǎo fū zhèng xiǎng xī fēng dí,jiāng běi jiāng nán ān zài zāi。

吴则礼

逐客藜糁大官羊,蓬庐画省遥相望。zhú kè lí sǎn dà guān yáng,péng lú huà shěng yáo xiāng wàng。
囊中锥处吾罢矣,地上钱流君未央。náng zhōng zhuī chù wú bà yǐ,dì shàng qián liú jūn wèi yāng。
一身投老鸡豚社,百战平生翰墨场。yī shēn tóu lǎo jī tún shè,bǎi zhàn píng shēng hàn mò chǎng。
拍拍水天高着眼,海门乞与雁随阳。pāi pāi shuǐ tiān gāo zhe yǎn,hǎi mén qǐ yǔ yàn suí yáng。

寄题纪信庙

吴则礼

貌齐隆准伏危机,办为君王解急围。mào qí lóng zhǔn fú wēi jī,bàn wèi jūn wáng jiě jí wéi。
楚炬无情燎黄屋,晋城有土瘗遗衣。chǔ jù wú qíng liáo huáng wū,jìn chéng yǒu tǔ yì yí yī。
功名不与山河誓,义烈终同日月辉。gōng míng bù yǔ shān hé shì,yì liè zhōng tóng rì yuè huī。
新庙落成牲醴盛,千年魂魄想依依。xīn miào luò chéng shēng lǐ shèng,qiān nián hún pò xiǎng yī yī。

归自河西泛舟东下示坰

吴则礼

露湿船篷今夜凉,秋风端已洒衣裳。lù shī chuán péng jīn yè liáng,qiū fēng duān yǐ sǎ yī shang。
渐炊大甑长腰米,共说平生细肋羊。jiàn chuī dà zèng zhǎng yāo mǐ,gòng shuō píng shēng xì lē yáng。
试问锦貂看射虎,何如乌几听鸣桹。shì wèn jǐn diāo kàn shè hǔ,hé rú wū jǐ tīng míng láng。
真须快捉蟹螯去,处处休吟古战场。zhēn xū kuài zhuō xiè áo qù,chù chù xiū yín gǔ zhàn chǎng。

简田升之时升之赴金陵

吴则礼

建业风流端可怜,石城江色晓鲜鲜。jiàn yè fēng liú duān kě lián,shí chéng jiāng sè xiǎo xiān xiān。
鸟窥汉节梅花底,雨湿柁楼春水边。niǎo kuī hàn jié méi huā dǐ,yǔ shī duò lóu chūn shuǐ biān。
霜发雠书有东观,锦囊觅句属南天。shuāng fā chóu shū yǒu dōng guān,jǐn náng mì jù shǔ nán tiān。
枯肠不饱大官肉,我种芋魁今十年。kū cháng bù bǎo dà guān ròu,wǒ zhǒng yù kuí jīn shí nián。

发金陵

吴则礼

湖海归来近钓筒,此身南北一飘蓬。hú hǎi guī lái jìn diào tǒng,cǐ shēn nán běi yī piāo péng。
船头已压三山浪,樯尾初回五雨风。chuán tóu yǐ yā sān shān làng,qiáng wěi chū huí wǔ yǔ fēng。
天淡鼓声催落日,云高帆影趁飞鸿。tiān dàn gǔ shēng cuī luò rì,yún gāo fān yǐng chèn fēi hóng。
道林窣堵自崷崒,隐几寒光连暮空。dào lín sū dǔ zì qiú zú,yǐn jǐ hán guāng lián mù kōng。

刘明适屡欲子苍过其居小酌以诗招之

吴则礼

吐心著地谁复识,只有平生韩子苍。tǔ xīn zhù dì shuí fù shí,zhǐ yǒu píng shēng hán zi cāng。
端恨茅屋付秋草,试吟玉绳低建章。duān hèn máo wū fù qiū cǎo,shì yín yù shéng dī jiàn zhāng。
枯肠君饱大官肉,秃鬓我老尚书郎。kū cháng jūn bǎo dà guān ròu,tū bìn wǒ lǎo shàng shū láng。
爱酒不论天下士,快来脱帽持一觞。ài jiǔ bù lùn tiān xià shì,kuài lái tuō mào chí yī shāng。

寄魏道辅

吴则礼

漠漠长烟暝戍楼,登临永日强消忧。mò mò zhǎng yān míng shù lóu,dēng lín yǒng rì qiáng xiāo yōu。
殊方日落青山暮,旧国云深碧树秋。shū fāng rì luò qīng shān mù,jiù guó yún shēn bì shù qiū。
向老江湖双病眼,此身天地一浮鸥。xiàng lǎo jiāng hú shuāng bìng yǎn,cǐ shēn tiān dì yī fú ōu。
高谈早晚对犀麈,衮衮遥怜湘汉流。gāo tán zǎo wǎn duì xī zhǔ,gǔn gǔn yáo lián xiāng hàn liú。

和魏道辅铜雀砚

吴则礼

寂寞漳河绕故宫,悠悠千古付飞蓬。jì mò zhāng hé rào gù gōng,yōu yōu qiān gǔ fù fēi péng。
当时流落干戈际,今日埋藏尘土中。dāng shí liú luò gàn gē jì,jīn rì mái cáng chén tǔ zhōng。
楚岫月明芒屩远,湘江春尽草堂空。chǔ xiù yuè míng máng juē yuǎn,xiāng jiāng chūn jǐn cǎo táng kōng。
提携愿逐先生去,闲咏滩头一笛风。tí xié yuàn zhú xiān shēng qù,xián yǒng tān tóu yī dí fēng。

次李汉臣韵汉臣有超然绝弃百事深入祖门之意而语与予合

吴则礼

禅版蒲团俱似谁,电光石火竟奚为。chán bǎn pú tuán jù shì shuí,diàn guāng shí huǒ jìng xī wèi。
傥能径作白鼻去,未信只教黄面知。tǎng néng jìng zuò bái bí qù,wèi xìn zhǐ jiào huáng miàn zhī。
柁楼故略凫雁海,月魄端护兼葭池。duò lóu gù lüè fú yàn hǎi,yuè pò duān hù jiān jiā chí。
一语休论偶相契,粗言且拟寒山诗。yī yǔ xiū lùn ǒu xiāng qì,cū yán qiě nǐ hán shān shī。

黄伯钧示诗因次韵

吴则礼

鬓毛萧瑟强儒冠,尘土追随意已阑。bìn máo xiāo sè qiáng rú guān,chén tǔ zhuī suí yì yǐ lán。
午枕梦回书帙乱,暮林秋老雨声寒。wǔ zhěn mèng huí shū zhì luàn,mù lín qiū lǎo yǔ shēng hán。
百骸久悟岁月速,一室讵知天地宽。bǎi hái jiǔ wù suì yuè sù,yī shì jù zhī tiān dì kuān。
忽忆玉虹孤笛夜,曲肱终约听鸣湍。hū yì yù hóng gū dí yè,qū gōng zhōng yuē tīng míng tuān。
2751234567»