古诗词

减字木兰花·其二

吴则礼

梅花未彻。méi huā wèi chè。
付与团团沙塞月。fù yǔ tuán tuán shā sāi yuè。
端欲捐书。duān yù juān shū。
去乞君王丈二殳。qù qǐ jūn wáng zhàng èr shū。
貂裘锦帽。diāo qiú jǐn mào。
盘马不甘青鬓老。pán mǎ bù gān qīng bìn lǎo。
底事偏奇。dǐ shì piān qí。
细草平沙看打围。xì cǎo píng shā kàn dǎ wéi。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

游昆罗山寺二首

吴则礼

木落关河淡,天高更雁翔。mù luò guān hé dàn,tiān gāo gèng yàn xiáng。
凝笳乱流水,归马得斜阳。níng jiā luàn liú shuǐ,guī mǎ dé xié yáng。
尊罍当白露,旗旆卷清商。zūn léi dāng bái lù,qí pèi juǎn qīng shāng。
山径作许好,寒花浑欲黄。shān jìng zuò xǔ hǎo,hán huā hún yù huáng。

游昆罗山寺二首

吴则礼

据鞍风袅袅,横策水泠泠。jù ān fēng niǎo niǎo,héng cè shuǐ líng líng。
华屋耸云谷,朱阑依翠屏。huá wū sǒng yún gǔ,zhū lán yī cuì píng。
偶携千骑出,更为九秋停。ǒu xié qiān qí chū,gèng wèi jiǔ qiū tíng。
何必论黑月,归途聊戴星。hé bì lùn hēi yuè,guī tú liáo dài xīng。

吴山寺汛

吴则礼

空山无人境,汛扫寺两廊。kōng shān wú rén jìng,xùn sǎo sì liǎng láng。
每荷佛下榻,更蒙天与凉。měi hé fú xià tà,gèng méng tiān yǔ liáng。
沉瓜冷出井,浇汗暖注汤。chén guā lěng chū jǐng,jiāo hàn nuǎn zhù tāng。
落日下山去,好风如许长。luò rì xià shān qù,hǎo fēng rú xǔ zhǎng。

偶憩

吴则礼

系马后河川,可人冬景妍。xì mǎ hòu hé chuān,kě rén dōng jǐng yán。
要看花到晚,付与水浮天。yào kàn huā dào wǎn,fù yǔ shuǐ fú tiān。
未觉随戎马,端来唤酒船。wèi jué suí róng mǎ,duān lái huàn jiǔ chuán。
谁云是关塞,胜事总堪传。shuí yún shì guān sāi,shèng shì zǒng kān chuán。

劝耕神堂快活林

吴则礼

凝笳作悲壮,细马载婵娟。níng jiā zuò bēi zhuàng,xì mǎ zài chán juān。
可是杏花晚,只教杨柳眠。kě shì xìng huā wǎn,zhǐ jiào yáng liǔ mián。
酒盏汉旌底,清歌春雁边。jiǔ zhǎn hàn jīng dǐ,qīng gē chūn yàn biān。
不须催部曲,聊欲酌寒泉。bù xū cuī bù qū,liáo yù zhuó hán quán。

和刘坰并简杨虞卿

吴则礼

少日负书笈,老年看战车。shǎo rì fù shū jí,lǎo nián kàn zhàn chē。
此生浑觅句,随处有烹茶。cǐ shēng hún mì jù,suí chù yǒu pēng chá。
乞我炊黍米,烦君问蕨芽。qǐ wǒ chuī shǔ mǐ,fán jūn wèn jué yá。
斓斑赤铜碗,渠辈久名家。lán bān chì tóng wǎn,qú bèi jiǔ míng jiā。

三堂道中寄公卷

吴则礼

久坐懒成癖,谁令老作魔。jiǔ zuò lǎn chéng pǐ,shuí lìng lǎo zuò mó。
逢人说江海,著处是关河。féng rén shuō jiāng hǎi,zhù chù shì guān hé。
陇底烽燧暗,海门鸿雁多。lǒng dǐ fēng suì àn,hǎi mén hóng yàn duō。
西楼云水白,犹奈酒樽么。xī lóu yún shuǐ bái,yóu nài jiǔ zūn me。

寄曾公卷

吴则礼

作业定相似,怀君徒惋伤。zuò yè dìng xiāng shì,huái jūn tú wǎn shāng。
解包真有处,展钵且随方。jiě bāo zhēn yǒu chù,zhǎn bō qiě suí fāng。
月出淮天白,梅繁水国香。yuè chū huái tiān bái,méi fán shuǐ guó xiāng。
垂垂老工部,独少赞公房。chuí chuí lǎo gōng bù,dú shǎo zàn gōng fáng。

呈余清老

吴则礼

俯仰塞境断,追随春事幽。fǔ yǎng sāi jìng duàn,zhuī suí chūn shì yōu。
碧山朝曳屐,白浪晚维舟。bì shān cháo yè jī,bái làng wǎn wéi zhōu。
钟鼓鸣江渚,烟云暗郡楼。zhōng gǔ míng jiāng zhǔ,yān yún àn jùn lóu。
下帘煮新茗,聊为道人留。xià lián zhǔ xīn míng,liáo wèi dào rén liú。

次李德充别刘长因韵

吴则礼

悬榻有妙致,脱冠论古情。xuán tà yǒu miào zhì,tuō guān lùn gǔ qíng。
羁愁一杯尽,好句万人惊。jī chóu yī bēi jǐn,hǎo jù wàn rén jīng。
谈麈初未厌,樯乌俄小征。tán zhǔ chū wèi yàn,qiáng wū é xiǎo zhēng。
遥怜柁楼底,别夜月孤明。yáo lián duò lóu dǐ,bié yè yuè gū míng。

晚过元老

吴则礼

煮茗月才上,观棋兴未央。zhǔ míng yuè cái shàng,guān qí xīng wèi yāng。
纶巾堕清夜,羽扇委初凉。lún jīn duò qīng yè,yǔ shàn wěi chū liáng。
玉露飞莲沼,银河带草堂。yù lù fēi lián zhǎo,yín hé dài cǎo táng。
聊凭明净几,那觉是他乡。liáo píng míng jìng jǐ,nà jué shì tā xiāng。

出城道傍决明甚开可喜

吴则礼

篱落秋逾晚,鸡豚地更偏。lí luò qiū yú wǎn,jī tún dì gèng piān。
何时有蓬户,无处著金钱。hé shí yǒu péng hù,wú chù zhù jīn qián。
芒屦林边石,茶铛涧底泉。máng jù lín biān shí,chá dāng jiàn dǐ quán。
心知鸿雁到,老子爱江天。xīn zhī hóng yàn dào,lǎo zi ài jiāng tiān。

不奈

吴则礼

不奈淮南热,遥知秋可怜。bù nài huái nán rè,yáo zhī qiū kě lián。
乌皮垂老事,白发半生禅。wū pí chuí lǎo shì,bái fā bàn shēng chán。
井水从儿汲,茶铛姑自煎。jǐng shuǐ cóng ér jí,chá dāng gū zì jiān。
何时决明好,堂下晚鲜鲜。hé shí jué míng hǎo,táng xià wǎn xiān xiān。

晚步

吴则礼

暮林带斜日,隐隐闻疏钟。mù lín dài xié rì,yǐn yǐn wén shū zhōng。
息惫有孤石,扶衰怜短筇。xī bèi yǒu gū shí,fú shuāi lián duǎn qióng。
垂杨暖自绿,春事老浑慵。chuí yáng nuǎn zì lǜ,chūn shì lǎo hún yōng。
正念余影独,忽与幽鸟逢。zhèng niàn yú yǐng dú,hū yǔ yōu niǎo féng。

过静老

吴则礼

老夫无住相,大是个中人。lǎo fū wú zhù xiāng,dà shì gè zhōng rén。
聊作宰官相,偶名居士身。liáo zuò zǎi guān xiāng,ǒu míng jū shì shēn。
拍手与公笑,同床怜我真。pāi shǒu yǔ gōng xiào,tóng chuáng lián wǒ zhēn。
端来趁斋鼓,共坐不曾嗔。duān lái chèn zhāi gǔ,gòng zuò bù céng chēn。
2751234567»