古诗词

减字木兰花·其二

吴则礼

梅花未彻。méi huā wèi chè。
付与团团沙塞月。fù yǔ tuán tuán shā sāi yuè。
端欲捐书。duān yù juān shū。
去乞君王丈二殳。qù qǐ jūn wáng zhàng èr shū。
貂裘锦帽。diāo qiú jǐn mào。
盘马不甘青鬓老。pán mǎ bù gān qīng bìn lǎo。
底事偏奇。dǐ shì piān qí。
细草平沙看打围。xì cǎo píng shā kàn dǎ wéi。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

太和道中和颐字韵

吴则礼

茏葱峭茜朝日微,时出奇诡解我颐。lóng cōng qiào qiàn cháo rì wēi,shí chū qí guǐ jiě wǒ yí。
已听胡笳有韵曲,更行摩诘无声诗。yǐ tīng hú jiā yǒu yùn qū,gèng xíng mó jí wú shēng shī。

太和道中雪作因与诸友下马索酒快饮率尔成诗

吴则礼

兴来下马索酒觞,雪打战袍殊未央。xīng lái xià mǎ suǒ jiǔ shāng,xuě dǎ zhàn páo shū wèi yāng。
有底须寻戴安道,端怜吴语贺知章。yǒu dǐ xū xún dài ān dào,duān lián wú yǔ hè zhī zhāng。

古殿珠

吴则礼

塞上归来两鬓蓬,饱知边马依北风。sāi shàng guī lái liǎng bìn péng,bǎo zhī biān mǎ yī běi fēng。
从他垂棘连城璧,乞我僧伽古殿红。cóng tā chuí jí lián chéng bì,qǐ wǒ sēng gā gǔ diàn hóng。

简吉老

吴则礼

盱眙水落秋雁回,都梁霜薄梅花开。xū yí shuǐ luò qiū yàn huí,dōu liáng shuāng báo méi huā kāi。
极知玄文不浪与,踽踽故作侯芭来。jí zhī xuán wén bù làng yǔ,jǔ jǔ gù zuò hóu bā lái。

简友人

吴则礼

江头洲渚晚阳斜,宿雁已复取圆沙。jiāng tóu zhōu zhǔ wǎn yáng xié,sù yàn yǐ fù qǔ yuán shā。
老子尚堪巾屦在,凭君着意问梅花。lǎo zi shàng kān jīn jù zài,píng jūn zhe yì wèn méi huā。

简友人

吴则礼

溪水绕屋初鳞鳞,溪边桃花正迎人。xī shuǐ rào wū chū lín lín,xī biān táo huā zhèng yíng rén。
桃花迎人可复奈,幽事如许难具陈。táo huā yíng rén kě fù nài,yōu shì rú xǔ nán jù chén。

简友人

吴则礼

江山端无适俗韵,曳屐出门忘负疴。jiāng shān duān wú shì sú yùn,yè jī chū mén wàng fù kē。
林花工办作红雨,其奈一年春老何。lín huā gōng bàn zuò hóng yǔ,qí nài yī nián chūn lǎo hé。

简友人

吴则礼

从来老子兴不浅,未怕霜鬓浑欲斑。cóng lái lǎo zi xīng bù qiǎn,wèi pà shuāng bìn hún yù bān。
安得希有大勇健,尽寻南徐江上山。ān dé xī yǒu dà yǒng jiàn,jǐn xún nán xú jiāng shàng shān。

简张子伟

吴则礼

轩轩秃发谷城孙,有底天寒不出门。xuān xuān tū fā gǔ chéng sūn,yǒu dǐ tiān hán bù chū mén。
肯说今年闲贵贱,只将丘壑共人论。kěn shuō jīn nián xián guì jiàn,zhǐ jiāng qiū hè gòng rén lùn。

戏简狄周臣

吴则礼

帘卷秋风烛影红,少年公子倒金钟。lián juǎn qiū fēng zhú yǐng hóng,shǎo nián gōng zi dào jīn zhōng。
艳歌声入流云去,肯问西邻有病翁。yàn gē shēng rù liú yún qù,kěn wèn xī lín yǒu bìng wēng。

简承天琛老

吴则礼

攀缘梦境欲何为,身相从渠现五衰。pān yuán mèng jìng yù hé wèi,shēn xiāng cóng qú xiàn wǔ shuāi。
任运腾腾只么过,休论跛蹶与痿羸。rèn yùn téng téng zhǐ me guò,xiū lùn bǒ jué yǔ wěi léi。

还山阳简相之并示炯

吴则礼

今年雪花大如许,已作淮南万点梅。jīn nián xuě huā dà rú xǔ,yǐ zuò huái nán wàn diǎn méi。
北湖头白得饱饭,故为淮南风月来。běi hú tóu bái dé bǎo fàn,gù wèi huái nán fēng yuè lái。

岸花

吴则礼

岸花着雨晚鲜鲜,老眼怕开真自怜。àn huā zhe yǔ wǎn xiān xiān,lǎo yǎn pà kāi zhēn zì lián。
树底鸣鸠来说法,会人意处有因缘。shù dǐ míng jiū lái shuō fǎ,huì rén yì chù yǒu yīn yuán。

余自离荆渚遍身生疮了无佳思至金陵舍舟登陆之朱方道游钟山

吴则礼

三年窜逐去荆州,岂料重为此寺游。sān nián cuàn zhú qù jīng zhōu,qǐ liào zhòng wèi cǐ sì yóu。
钟鼓山林浑好在,独惊老子雪蒙头。zhōng gǔ shān lín hún hǎo zài,dú jīng lǎo zi xuě méng tóu。

题瓜州黄鹤台

吴则礼

九载星星复种种,投荒不死趋大梁。jiǔ zài xīng xīng fù zhǒng zhǒng,tóu huāng bù sǐ qū dà liáng。
西州华屋那可见,黄鹤台南堪断肠。xī zhōu huá wū nà kě jiàn,huáng hè tái nán kān duàn cháng。