古诗词

尘泥叹

宋褧

经涂九轨壮王国,岐蹊委巷错综若纬织。jīng tú jiǔ guǐ zhuàng wáng guó,qí qī wěi xiàng cuò zōng ruò wěi zhī。
僵车石马匹亿,旦旦躏轹,化作深土深数尺。jiāng chē shí mǎ pǐ yì,dàn dàn lìn lì,huà zuò shēn tǔ shēn shù chǐ。
污人衣冠,垢人发肤,飘簸荡穿入牖渍。wū rén yī guān,gòu rén fā fū,piāo bǒ dàng chuān rù yǒu zì。
几席令人生憎,心内热气郁悒。jǐ xí lìng rén shēng zēng,xīn nèi rè qì yù yì。
丰隆裂缺怒赫赫,天雨下土痛濯涤。fēng lóng liè quē nù hè hè,tiān yǔ xià tǔ tòng zhuó dí。
涨空埃壒净无迹,洒然顿觉醒胸臆。zhǎng kōng āi ài jìng wú jì,sǎ rán dùn jué xǐng xiōng yì。
谁谓满天霖霪数十日,尘固无复作祟,泥淖乃尔亦可疾。shuí wèi mǎn tiān lín yín shù shí rì,chén gù wú fù zuò suì,ní nào nǎi ěr yì kě jí。
舆陷三十辐,骄马至不能援其膝。yú xiàn sān shí fú,jiāo mǎ zhì bù néng yuán qí xī。
壮夫徒行循墙仅彳亍,弱妇孱子悉鱼贯困踬。zhuàng fū tú xíng xún qiáng jǐn chì chù,ruò fù càn zi xī yú guàn kùn zhì。
七月中气处暑毕,阴云未彻霁未必。qī yuè zhōng qì chù shǔ bì,yīn yún wèi chè jì wèi bì。
小夫贱隶又恐风高日出尘复作,辗转皇惑计无所出。xiǎo fū jiàn lì yòu kǒng fēng gāo rì chū chén fù zuò,niǎn zhuǎn huáng huò jì wú suǒ chū。
我为呼天敕鬼工,运甓或伐石。wǒ wèi hū tiān chì guǐ gōng,yùn pì huò fá shí。
甃叠平安妥,泥少尘亦息。zhòu dié píng ān tuǒ,ní shǎo chén yì xī。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

送同年王在中编修代祀西行

宋褧

银盝天香出帝都,春衣綷粲马连?。yín lù tiān xiāng chū dì dōu,chūn yī cuì càn mǎ lián pū。
城南关吏争来认,曾向当年见弃繻。chéng nán guān lì zhēng lái rèn,céng xiàng dāng nián jiàn qì xū。

送同年王在中编修代祀西行

宋褧

联镳席帽杏园春,五见宫花照路尘。lián biāo xí mào xìng yuán chūn,wǔ jiàn gōng huā zhào lù chén。
今日分携重惆怅,顺承门外草如茵。jīn rì fēn xié zhòng chóu chàng,shùn chéng mén wài cǎo rú yīn。

送同年王在中编修代祀西行

宋褧

娇儿文褓语初莺,内子闲闺数驿程。jiāo ér wén bǎo yǔ chū yīng,nèi zi xián guī shù yì chéng。
自是曲江春酒重,不堪芳樾听鹃声。zì shì qū jiāng chūn jiǔ zhòng,bù kān fāng yuè tīng juān shēng。

送同年王在中编修代祀西行

宋褧

同年折桂复同官,同巷衡门指顾间。tóng nián zhé guì fù tóng guān,tóng xiàng héng mén zhǐ gù jiān。
纵是薄情诗兴涩,可能无句到阳关。zòng shì báo qíng shī xīng sè,kě néng wú jù dào yáng guān。

送同年王在中编修代祀西行

宋褧

蜀山秦树碧相连,鸟道花开三月天。shǔ shān qín shù bì xiāng lián,niǎo dào huā kāi sān yuè tiān。
马上从来诗句好,定应多费薛涛笺。mǎ shàng cóng lái shī jù hǎo,dìng yīng duō fèi xuē tāo jiān。

送曹义省亲新淦

宋褧

亲在江南子在都,担簦戏彩事难俱。qīn zài jiāng nán zi zài dōu,dān dēng xì cǎi shì nán jù。
宁馨学业今如此,郎罢还教食肉无。níng xīn xué yè jīn rú cǐ,láng bà hái jiào shí ròu wú。

詹事府承宣使方君恕还岳阳

宋褧

银榜宫前近识君,当时悔不早知闻。yín bǎng gōng qián jìn shí jūn,dāng shí huǐ bù zǎo zhī wén。
相逢未尽忘形话,又逐燕鸿度冥云。xiāng féng wèi jǐn wàng xíng huà,yòu zhú yàn hóng dù míng yún。

詹事府承宣使方君恕还岳阳

宋褧

古来词客不胜愁,感慨悲歌谩白头。gǔ lái cí kè bù shèng chóu,gǎn kǎi bēi gē mán bái tóu。
君若到家无事日,等闲莫上岳阳楼。jūn ruò dào jiā wú shì rì,děng xián mò shàng yuè yáng lóu。

詹事府承宣使方君恕还岳阳

宋褧

腊酒浓斟白玉卮,寒梅香缀碧苔枝。là jiǔ nóng zhēn bái yù zhī,hán méi xiāng zhuì bì tái zhī。
知君不作京华梦,睡到山城日出时。zhī jūn bù zuò jīng huá mèng,shuì dào shān chéng rì chū shí。

詹事府承宣使方君恕还岳阳

宋褧

江南才子总知名,久别烦君为寄声。jiāng nán cái zi zǒng zhī míng,jiǔ bié fán jūn wèi jì shēng。
说道头颅将四十,髭须先白两三茎。shuō dào tóu lú jiāng sì shí,zī xū xiān bái liǎng sān jīng。

春云出岫图

宋褧

石根腾起气如饙,擘絮成衣布置匀。shí gēn téng qǐ qì rú fēn,bāi xù chéng yī bù zhì yún。
态度不须空蔼蔼,东皋愁杀耦耕人。tài dù bù xū kōng ǎi ǎi,dōng gāo chóu shā ǒu gēng rén。

送李文清之官八番宣慰司幕府

宋褧

马谙旧路不崎岖,草色新袍是故吾。mǎ ān jiù lù bù qí qū,cǎo sè xīn páo shì gù wú。
山鸟山花总相识,莫将诗句咏娵隅。shān niǎo shān huā zǒng xiāng shí,mò jiāng shī jù yǒng jū yú。

送李文清之官八番宣慰司幕府

宋褧

西南边徼渺烟霞,星土列疆道正赊。xī nán biān jiǎo miǎo yān xiá,xīng tǔ liè jiāng dào zhèng shē。
羁思宦情应等尔,锦城虽乐不如家。jī sī huàn qíng yīng děng ěr,jǐn chéng suī lè bù rú jiā。

送李文清之官八番宣慰司幕府

宋褧

武昌门外柳如丝,曾见吴侬笑咏时。wǔ chāng mén wài liǔ rú sī,céng jiàn wú nóng xiào yǒng shí。
张绪而今渐憔悴,定应不似昔年枝。zhāng xù ér jīn jiàn qiáo cuì,dìng yīng bù shì xī nián zhī。

送谢德润还澧州

宋褧

通济桥头杨柳枝,涔阳极浦漾金丝。tōng jì qiáo tóu yáng liǔ zhī,cén yáng jí pǔ yàng jīn sī。
惊见昔年题柱客,归来白发照涟漪。jīng jiàn xī nián tí zhù kè,guī lái bái fā zhào lián yī。