古诗词

天台道人歌

宋褧

天台道人住幽燕,相知垂及二十年。tiān tái dào rén zhù yōu yàn,xiāng zhī chuí jí èr shí nián。
黄冠羽衣固不与众异,心脾一片常若冰雪之洒然。huáng guān yǔ yī gù bù yǔ zhòng yì,xīn pí yī piàn cháng ruò bīng xuě zhī sǎ rán。
瞳子点漆黑,两颊朝霞鲜。tóng zi diǎn qī hēi,liǎng jiá cháo xiá xiān。
不知世有熊经鸟伸吐纳鍊摄之秘诀,方寸坦坦泓渟渊。bù zhī shì yǒu xióng jīng niǎo shēn tǔ nà liàn shè zhī mì jué,fāng cùn tǎn tǎn hóng tíng yuān。
闾阎府署得失已不挂齿颊,炼丹蜕骨又不形语言。lǘ yán fǔ shǔ dé shī yǐ bù guà chǐ jiá,liàn dān tuì gǔ yòu bù xíng yǔ yán。
不曲意谐俗而俗自喜不超然,逃名而名自贤。bù qū yì xié sú ér sú zì xǐ bù chāo rán,táo míng ér míng zì xián。
不为壶公左慈之幻眩,不为祀灶却老之诞谩。bù wèi hú gōng zuǒ cí zhī huàn xuàn,bù wèi sì zào què lǎo zhī dàn mán。
病者相谒径走马往救,不屑屑责报归来燕坐高槐轩。bìng zhě xiāng yè jìng zǒu mǎ wǎng jiù,bù xiè xiè zé bào guī lái yàn zuò gāo huái xuān。
艺精时犹闭户究难素,客至大叫拍案治具倾玉船。yì jīng shí yóu bì hù jiū nán sù,kè zhì dà jiào pāi àn zhì jù qīng yù chuán。
共谈南土风物辄欢笑京衢,风沙暑雨亦复不厌能留连。gòng tán nán tǔ fēng wù zhé huān xiào jīng qú,fēng shā shǔ yǔ yì fù bù yàn néng liú lián。
我为道人写真已太逼,何用缣素施丹铅。wǒ wèi dào rén xiě zhēn yǐ tài bī,hé yòng jiān sù shī dān qiān。
他年史笔不传方士传方技,历历为我徵长篇。tā nián shǐ bǐ bù chuán fāng shì chuán fāng jì,lì lì wèi wǒ zhēng zhǎng piān。
宋褧

宋褧

宋褧(1294-1346), 字显夫,大都宛平(今属北京市)人。泰定元年(1324)进士,授秘书监校书即,改翰林编修。后至元三年(1337)累官监察御史,出佥山南宪,改西台都事,入为翰林待制,迁国子司业,擢翰林直学士,兼经筵讲官。卒赠范阳郡侯,谥文清。著有《燕石集》。延佑中,挟其所作诗歌,从其兄本(字诚夫)入京师,受到元明善、张养浩、蔡文渊、王士熙方等学者的慰荐。至治元年(1321),兄诚夫登进士第一,后三年(1324)显夫亦擢第,出于曹元用、虞集、孛术鲁翀之门,时士论荣之。 宋褧的作品>>

猜您喜欢

雪竹白头翁横披

宋褧

苍衣雪颈冻难飞,寂寞寒梢独自栖。cāng yī xuě jǐng dòng nán fēi,jì mò hán shāo dú zì qī。
别有春明好风景,绿杨如画乳莺啼。bié yǒu chūn míng hǎo fēng jǐng,lǜ yáng rú huà rǔ yīng tí。

小姑贤祠

宋褧

离鸾别鹊两沉冥,肠断庐江焦仲卿。lí luán bié què liǎng chén míng,cháng duàn lú jiāng jiāo zhòng qīng。
不见虎丘南畔月,至今常为小姑明。bù jiàn hǔ qiū nán pàn yuè,zhì jīn cháng wèi xiǎo gū míng。

舟中述怀

宋褧

饭了从容瞌睡禅,诗情涩似急滩船。fàn le cóng róng kē shuì chán,shī qíng sè shì jí tān chuán。
吟成欲附都人卖,又恐明时不值钱。yín chéng yù fù dōu rén mài,yòu kǒng míng shí bù zhí qián。

彭泽水驿嘲渊明

宋褧

循资白发绾铜章,明府何心解绶忙。xún zī bái fā wǎn tóng zhāng,míng fǔ hé xīn jiě shòu máng。
今日公田多十倍,折腰儿辈亦无伤。jīn rì gōng tián duō shí bèi,zhé yāo ér bèi yì wú shāng。

五王博塞图

宋褧

鹡鸰飞满万年枝,羯鼓声闻博塞时。jí líng fēi mǎn wàn nián zhī,jié gǔ shēng wén bó sāi shí。
自是开元太平事,不曾闻有豆萁诗。zì shì kāi yuán tài píng shì,bù céng wén yǒu dòu qí shī。

舟中闻笛

宋褧

虬须醉倚木兰舟,不识人间出塞愁。qiú xū zuì yǐ mù lán zhōu,bù shí rén jiān chū sāi chóu。
吹散碧云江上去,芳洲斜日自悠悠。chuī sàn bì yún jiāng shàng qù,fāng zhōu xié rì zì yōu yōu。

毛女图

宋褧

终南灵药可成仙,徐福空劳泛海船。zhōng nán líng yào kě chéng xiān,xú fú kōng láo fàn hǎi chuán。
七月辒辌鲍鱼臭,不知宫女却长年。qī yuè wēn liáng bào yú chòu,bù zhī gōng nǚ què zhǎng nián。

贾傅祠堂

宋褧

绛灌才书汗马功,治安策里事无穷。jiàng guàn cái shū hàn mǎ gōng,zhì ān cè lǐ shì wú qióng。
汉家未有停年格,一岁超迁到大中。hàn jiā wèi yǒu tíng nián gé,yī suì chāo qiān dào dà zhōng。

贾傅祠堂

宋褧

天上银河洗甲兵,八方风雨会咸京。tiān shàng yín hé xǐ jiǎ bīng,bā fāng fēng yǔ huì xián jīng。
洛阳年少偏多事,强说当时未太平。luò yáng nián shǎo piān duō shì,qiáng shuō dāng shí wèi tài píng。

漫成

宋褧

日射金堤御水明,杨花榆荚出宫城。rì shè jīn dī yù shuǐ míng,yáng huā yú jiá chū gōng chéng。
上林如锦春如画,却怪黄莺不解鸣。shàng lín rú jǐn chūn rú huà,què guài huáng yīng bù jiě míng。

唐人两马图

宋褧

玉山刍秣渭川波,振刷骁腾意气多。yù shān chú mò wèi chuān bō,zhèn shuā xiāo téng yì qì duō。
政好骈趋驾黄屋,临危踶啮奈君何。zhèng hǎo pián qū jià huáng wū,lín wēi dì niè nài jūn hé。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

太平天子辟经筵,侧席金华引旧贤。tài píng tiān zi pì jīng yán,cè xí jīn huá yǐn jiù xián。
顿首玉皇香案底,旌麾毕竟使飘然。dùn shǒu yù huáng xiāng àn dǐ,jīng huī bì jìng shǐ piāo rán。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

绿暗红稀出凤城,潞河津上酒双瓶。lǜ àn hóng xī chū fèng chéng,lù hé jīn shàng jiǔ shuāng píng。
湘花湘鸟凭谁报,早晚楼船过洞庭。xiāng huā xiāng niǎo píng shuí bào,zǎo wǎn lóu chuán guò dòng tíng。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

甘棠旧树几年馀,枝叶葱茏拂月衢。gān táng jiù shù jǐ nián yú,zhī yè cōng lóng fú yuè qú。
长沙耆旧如相候,先向轺车看凤雏。zhǎng shā qí jiù rú xiāng hòu,xiān xiàng yáo chē kàn fèng chú。

送存初宣慰湖南十首

宋褧

碧湘如镜岳如屏,赋客骚人聚德星。bì xiāng rú jìng yuè rú píng,fù kè sāo rén jù dé xīng。
况是苏仙吟咏处,高名从此竞芳馨。kuàng shì sū xiān yín yǒng chù,gāo míng cóng cǐ jìng fāng xīn。