古诗词

念奴娇·题乌江项羽庙

汪宗臣

白蛇宵断,逐鹿人、交趁罾鱼群起。bái shé xiāo duàn,zhú lù rén jiāo chèn zēng yú qún qǐ。
赤帜雄张军缟素,龙种天生大器。chì zhì xióng zhāng jūn gǎo sù,lóng zhǒng tiān shēng dà qì。
堪鄙猴冠,自为狼藉,楚帐多尘垒。kān bǐ hóu guān,zì wèi láng jí,chǔ zhàng duō chén lěi。
胆寒垓下,一鞭东窜休矣。dǎn hán gāi xià,yī biān dōng cuàn xiū yǐ。
亭长空舣扁舟,范增群辈,尽涂脂流髓。tíng zhǎng kōng yǐ biǎn zhōu,fàn zēng qún bèi,jǐn tú zhī liú suǐ。
望断秦关无限恨,羞面江东山水。wàng duàn qín guān wú xiàn hèn,xiū miàn jiāng dōng shān shuǐ。
购首千金,若为名利,黯黯斜阳里。gòu shǒu qiān jīn,ruò wèi míng lì,àn àn xié yáng lǐ。
石炉灰冷,美人魂落烟翠。shí lú huī lěng,měi rén hún luò yān cuì。

汪宗臣

宋元间徽州婺源人,字公辅,号紫岩。性端方,好读书。宋度宗咸淳间,两中亚选。入元不仕。有《紫岩集》。 汪宗臣的作品>>

猜您喜欢

新秋池上晓望

汪宗臣

净植香来水北,残蝉声度桥东。jìng zhí xiāng lái shuǐ běi,cán chán shēng dù qiáo dōng。
清沚金鳞漾绿,夕阳白鹭翻红。qīng zhǐ jīn lín yàng lǜ,xī yáng bái lù fān hóng。
1612