古诗词

如皋县

陈基

晓行过如皋,草露凄已白。xiǎo xíng guò rú gāo,cǎo lù qī yǐ bái。
井邑无人烟,原野有秋色。jǐng yì wú rén yān,yuán yě yǒu qiū sè。
缁褐两三人,牢落徒四壁。zī hè liǎng sān rén,láo luò tú sì bì。
似讶官军至,拱立衢路侧。shì yà guān jūn zhì,gǒng lì qú lù cè。
伊昔淮海陬,土俗勤稼穑。yī xī huái hǎi zōu,tǔ sú qín jià sè。
潟卤尽桑麻,闾阎皆货殖。xì lǔ jǐn sāng má,lǘ yán jiē huò zhí。
及兹值兵燹,道路分荆棘。jí zī zhí bīng xiǎn,dào lù fēn jīng jí。
十室九逃亡,一顾三叹息。shí shì jiǔ táo wáng,yī gù sān tàn xī。
王师重拯乱,主将加隐恻。wáng shī zhòng zhěng luàn,zhǔ jiāng jiā yǐn cè。
戒吏剪蒿莱,分曹理盐筴。jiè lì jiǎn hāo lái,fēn cáo lǐ yán cè。
眷眷恤疮痍,迟迟历阡陌。juàn juàn xù chuāng yí,chí chí lì qiān mò。
上天合助顺,九土期载辟。shàng tiān hé zhù shùn,jiǔ tǔ qī zài pì。
白首忝戎行,临风增感激。bái shǒu tiǎn róng xíng,lín fēng zēng gǎn jī。

陈基

元临海人,字敬初。黄弟子。至京师,授经筵检讨。尝为人草谏章,力陈顺帝并后之失,几获罪,引避归。张士诚据吴,引为学士,书檄多出其手。明兴,太祖召修《元史》,赐金而还。有《夷白斋稿》。 陈基的作品>>

猜您喜欢

阚乡驿用故翰林宋显夫韵

陈基

为问西来使,长安去几何?wèi wèn xī lái shǐ,zhǎng ān qù jǐ hé?
檄书飞僰道,征戍动交河。xí shū fēi bó dào,zhēng shù dòng jiāo hé。
鹦鹉承恩旧,葡萄入贡多。yīng wǔ chéng ēn jiù,pú táo rù gòng duō。
平生二鸟赋,感慨未能磨。píng shēng èr niǎo fù,gǎn kǎi wèi néng mó。

谢村

陈基

舟行谢村路,却访义桥营。zhōu xíng xiè cūn lù,què fǎng yì qiáo yíng。
妖骨埋荒草,秋风洗复腥。yāo gǔ mái huāng cǎo,qiū fēng xǐ fù xīng。
青山不改色,红树远含情。qīng shān bù gǎi sè,hóng shù yuǎn hán qíng。
当日闻风鹤,俱疑是晋兵。dāng rì wén fēng hè,jù yí shì jìn bīng。

吴江

陈基

城邑带秋水,盈盈笠泽湄。chéng yì dài qiū shuǐ,yíng yíng lì zé méi。
西风一夜起,鸿雁尽南飞。xī fēng yī yè qǐ,hóng yàn jǐn nán fēi。
晋日东曹掾,唐朝左拾遗。jìn rì dōng cáo yuàn,táng cháo zuǒ shí yí。
长揖谢轩冕,悠悠千载期。zhǎng yī xiè xuān miǎn,yōu yōu qiān zài qī。

次韵答高元善

陈基

迹忝芙蓉幕,心依虎豹关。jì tiǎn fú róng mù,xīn yī hǔ bào guān。
老惊诗鬓短,贫觉酒尊悭。lǎo jīng shī bìn duǎn,pín jué jiǔ zūn qiān。
特达高书记,清新庾子山。tè dá gāo shū jì,qīng xīn yǔ zi shān。
多情凭塞雁,时寄一书还。duō qíng píng sāi yàn,shí jì yī shū hái。

癸卯二月十二日常熟阻雨寄吴门分省同官

陈基

一棹琴川路,频年此往还。yī zhào qín chuān lù,pín nián cǐ wǎng hái。
海风寒挟雨,戍火夜连山。hǎi fēng hán xié yǔ,shù huǒ yè lián shān。
泽国龙分节,边城虎据关。zé guó lóng fēn jié,biān chéng hǔ jù guān。
故人南省幕,退食佩珊珊。gù rén nán shěng mù,tuì shí pèi shān shān。

十六日开船值北风大作复泊北门

陈基

风急江难渡,天寒雪更飘。fēng jí jiāng nán dù,tiān hán xuě gèng piāo。
济川虽有楫,跨海恨无桥。jì chuān suī yǒu jí,kuà hǎi hèn wú qiáo。
使节辞吴近,官军去楚遥。shǐ jié cí wú jìn,guān jūn qù chǔ yáo。
北门仍系缆,山雨夜萧萧。běi mén réng xì lǎn,shān yǔ yè xiāo xiāo。

三塔寺访宽老

陈基

人世难行路,禅房独掩扉。rén shì nán xíng lù,chán fáng dú yǎn fēi。
鹤飞知客至,雨歇见龙归。hè fēi zhī kè zhì,yǔ xiē jiàn lóng guī。
天地干戈满,江湖故旧稀。tiān dì gàn gē mǎn,jiāng hú gù jiù xī。
愧非韩刺史,临别更留衣。kuì fēi hán cì shǐ,lín bié gèng liú yī。

送侄让从军武安

陈基

送尔徐州去,秋风几日程。sòng ěr xú zhōu qù,qiū fēng jǐ rì chéng。
水通彭子国,山拥楚王城。shuǐ tōng péng zi guó,shān yōng chǔ wáng chéng。
虎帐氍毹暖,犀船五两轻。hǔ zhàng qú shū nuǎn,xī chuán wǔ liǎng qīng。
从军古云乐,今我不胜情。cóng jūn gǔ yún lè,jīn wǒ bù shèng qíng。

陈基

泽国长云雨,春山半有无。zé guó zhǎng yún yǔ,chūn shān bàn yǒu wú。
江源起巴蜀,地势控荆吴。jiāng yuán qǐ bā shǔ,dì shì kòng jīng wú。
客舍依鲛馆,蛮商杂贾胡。kè shě yī jiāo guǎn,mán shāng zá jiǎ hú。
明时方利涉,吾道未乘桴。míng shí fāng lì shè,wú dào wèi chéng fú。

久雨

陈基

久雨妨农事,那堪夜复晨。jiǔ yǔ fáng nóng shì,nà kān yè fù chén。
云浮沧海日,花误洞庭春。yún fú cāng hǎi rì,huā wù dòng tíng chūn。
行路悲游子,匡时仰大臣。xíng lù bēi yóu zi,kuāng shí yǎng dà chén。
未甘栖遁迹,霄汉有通津。wèi gān qī dùn jì,xiāo hàn yǒu tōng jīn。

函关二首

陈基

水宿烦津吏,山行信馆人。shuǐ sù fán jīn lì,shān xíng xìn guǎn rén。
度关车踯躅,入谷马逡巡。dù guān chē zhí zhú,rù gǔ mǎ qūn xún。
石戴泥中辙,风惊塞外尘。shí dài ní zhōng zhé,fēng jīng sāi wài chén。
忧时非肉食,华发为谁新。yōu shí fēi ròu shí,huá fā wèi shuí xīn。

函关二首

陈基

万里西游客,归期趁早鸿。wàn lǐ xī yóu kè,guī qī chèn zǎo hóng。
涧泉明晓练,山果落秋红。jiàn quán míng xiǎo liàn,shān guǒ luò qiū hóng。
鸟度烟岚外,人行泥淖中。niǎo dù yān lán wài,rén xíng ní nào zhōng。
前途逢驿使,立马问关东。qián tú féng yì shǐ,lì mǎ wèn guān dōng。

送庸田司宝惟善经历

陈基

籍甚中朝彦,翩然万里情。jí shén zhōng cháo yàn,piān rán wàn lǐ qíng。
礼从莲幕重,诗到水曹清。lǐ cóng lián mù zhòng,shī dào shuǐ cáo qīng。
未雪辞吴会,先春入蓟城。wèi xuě cí wú huì,xiān chūn rù jì chéng。
殷勤黄阁老,能不问苍生。yīn qín huáng gé lǎo,néng bù wèn cāng shēng。

琴川怀古

陈基

揖让思虞仲,弦歌忆子游。yī ràng sī yú zhòng,xián gē yì zi yóu。
学文须到鲁,议礼必宗周。xué wén xū dào lǔ,yì lǐ bì zōng zhōu。
俎豆今如此,干戈苦未休。zǔ dòu jīn rú cǐ,gàn gē kǔ wèi xiū。
惭非割鸡者,安敢话屠牛。cán fēi gē jī zhě,ān gǎn huà tú niú。

遣怀

陈基

策杖江皋每独行,园林二月未闻莺。cè zhàng jiāng gāo měi dú xíng,yuán lín èr yuè wèi wén yīng。
红尘陌上应千尺,白发春来又几茎。hóng chén mò shàng yīng qiān chǐ,bái fā chūn lái yòu jǐ jīng。
自分才疏甘屏迹,久判人弃任浮萍。zì fēn cái shū gān píng jì,jiǔ pàn rén qì rèn fú píng。
汉庭亦有中常侍,安得才如马长卿。hàn tíng yì yǒu zhōng cháng shì,ān dé cái rú mǎ zhǎng qīng。
1211234567»