古诗词

题赵魏公墨竹

陈基

魏公仙者徒,清风动千古。wèi gōng xiān zhě tú,qīng fēng dòng qiān gǔ。
梦断江南春,飘飘游帝所。mèng duàn jiāng nán chūn,piāo piāo yóu dì suǒ。
钧天张乐如洞庭,十二参差鸾凤鸣。jūn tiān zhāng lè rú dòng tíng,shí èr cān chà luán fèng míng。
归来记得当时曲,写作《湘灵鼓瑟》声。guī lái jì dé dāng shí qū,xiě zuò xiāng líng gǔ sè shēng。
高秋素壁含萧飒,仿佛凉风起阊阖。gāo qiū sù bì hán xiāo sà,fǎng fú liáng fēng qǐ chāng hé。
满天明月浸沤波,岁晏怀人霜露多。mǎn tiān míng yuè jìn ōu bō,suì yàn huái rén shuāng lù duō。

陈基

元临海人,字敬初。黄弟子。至京师,授经筵检讨。尝为人草谏章,力陈顺帝并后之失,几获罪,引避归。张士诚据吴,引为学士,书檄多出其手。明兴,太祖召修《元史》,赐金而还。有《夷白斋稿》。 陈基的作品>>

猜您喜欢

乌夜啼引

陈基

乌夜啼,在庭树,乌啼哑哑天欲曙。wū yè tí,zài tíng shù,wū tí yǎ yǎ tiān yù shǔ。
阿儿被诬身系狱,尽室烦冤受荼毒。ā ér bèi wū shēn xì yù,jǐn shì fán yuān shòu tú dú。
乌啼何为绕吾屋?下堂唤妇起听乌,忽喜淮南儿有书。wū tí hé wèi rào wú wū?xià táng huàn fù qǐ tīng wū,hū xǐ huái nán ér yǒu shū。
书中报道儿罪脱,此乐欣欣天下无。shū zhōng bào dào ér zuì tuō,cǐ lè xīn xīn tiān xià wú。
儿归拜母为母说,泰州使君当世杰。ér guī bài mǔ wèi mǔ shuō,tài zhōu shǐ jūn dāng shì jié。
执法霜台旧司臬,明如青天皎如月。zhí fǎ shuāng tái jiù sī niè,míng rú qīng tiān jiǎo rú yuè。
冤狱平反解缧绁,已死得生诬得雪。yuān yù píng fǎn jiě léi xiè,yǐ sǐ dé shēng wū dé xuě。
海可枯,山可裂,使君之德不可灭。hǎi kě kū,shān kě liè,shǐ jūn zhī dé bù kě miè。
乌啼爱我庭树枝,我爱使君君不知。wū tí ài wǒ tíng shù zhī,wǒ ài shǐ jūn jūn bù zhī。
使君归朝奉天子,日日听乌为君喜。shǐ jūn guī cháo fèng tiān zi,rì rì tīng wū wèi jūn xǐ。
121«3456789