古诗词

河决

贡师泰

去年黄河决,高陆为平川。qù nián huáng hé jué,gāo lù wèi píng chuān。
今年黄河决,长堤没深渊。jīn nián huáng hé jué,zhǎng dī méi shēn yuān。
浊浪近翻雪,洪涛远舂天。zhuó làng jìn fān xuě,hóng tāo yuǎn chōng tiān。
滔滔浑疆界,浩浩襄市廛。tāo tāo hún jiāng jiè,hào hào xiāng shì chán。
初疑沧海变,久若银汉连。chū yí cāng hǎi biàn,jiǔ ruò yín hàn lián。
怒声恣砰磕,悍气仍洄漩。nù shēng zì pēng kē,hàn qì réng huí xuán。
毒雾饱鱼腹,腥风喷龙涎。dú wù bǎo yú fù,xīng fēng pēn lóng xián。
鼋鼍出滚滚,雁凫下翩翩。yuán tuó chū gǔn gǔn,yàn fú xià piān piān。
人哭菰蒲里,舟行桑柘颠。rén kū gū pú lǐ,zhōu xíng sāng zhè diān。
岂惟屋庐毁,所伤坟墓穿。qǐ wéi wū lú huǐ,suǒ shāng fén mù chuān。
丁男望北走,老稚向南迁。dīng nán wàng běi zǒu,lǎo zhì xiàng nán qiān。
县官出巡防,小吏争弄权。xiàn guān chū xún fáng,xiǎo lì zhēng nòng quán。
社长夜打门,里正朝率钱。shè zhǎng yè dǎ mén,lǐ zhèng cháo lǜ qián。
鸠工具畚锸,排户加笞鞭。jiū gōng jù běn chā,pái hù jiā chī biān。
分程杵登登,会聚鼓阗阗。fēn chéng chǔ dēng dēng,huì jù gǔ tián tián。
虽云免覆溺,谁复解倒悬。suī yún miǎn fù nì,shuí fù jiě dào xuán。
弥漫势稍降,膏血日已朘。mí màn shì shāo jiàng,gāo xuè rì yǐ zuī。
流离望安集,荒原走疲瘨。liú lí wàng ān jí,huāng yuán zǒu pí diān。
孤还尚零丁,旅至才属联。gū hái shàng líng dīng,lǚ zhì cái shǔ lián。
园池非故态,邻里多可怜。yuán chí fēi gù tài,lín lǐ duō kě lián。
贫家租旧地,富室买新田。pín jiā zū jiù dì,fù shì mǎi xīn tián。
颓垣吠黄犬,破屋鸣乌犍。tuí yuán fèi huáng quǎn,pò wū míng wū jiān。
秋耕且未得,夏麦何由全。qiū gēng qiě wèi dé,xià mài hé yóu quán。
窗泥冷窥风,灶土湿生烟。chuāng ní lěng kuī fēng,zào tǔ shī shēng yān。
顷筐摘馀穗,小艇收枯莲。qǐng kuāng zhāi yú suì,xiǎo tǐng shōu kū lián。
卖嫌鸡鸭瘦,食厌鱼虾鲜。mài xián jī yā shòu,shí yàn yú xiā xiān。
榆膏绿皮滑,莼菹紫芽圆。yú gāo lǜ pí huá,chún jū zǐ yá yuán。
乍见情多感,久任心少便。zhà jiàn qíng duō gǎn,jiǔ rèn xīn shǎo biàn。
金堤塞已溃,淇园竹为楗。jīn dī sāi yǐ kuì,qí yuán zhú wèi jiàn。
玉璧沈白马,冠盖相后先。yù bì shěn bái mǎ,guān gài xiāng hòu xiān。
舜禹事疏凿,汉唐劳委填。shùn yǔ shì shū záo,hàn táng láo wěi tián。
瓠子空作歌,宝鼎徒纪年。hù zi kōng zuò gē,bǎo dǐng tú jì nián。
昨闻山东饥,斗米直十千。zuó wén shān dōng jī,dòu mǐ zhí shí qiān。
即今江南旱,骨肉皆弃捐。jí jīn jiāng nán hàn,gǔ ròu jiē qì juān。
仓廪岂不实,赈贷犹迍邅。cāng lǐn qǐ bù shí,zhèn dài yóu zhūn zhān。
恐是廊庙远,不闻道路传。kǒng shì láng miào yuǎn,bù wén dào lù chuán。
恐是天听高,致使雨露偏。kǒng shì tiān tīng gāo,zhì shǐ yǔ lù piān。
小臣思覆载,百念倍忧煎。xiǎo chén sī fù zài,bǎi niàn bèi yōu jiān。
踌蹰惨莫发,愤结何由宣。chóu chú cǎn mò fā,fèn jié hé yóu xuān。
作诗备采择,孰敢希陶甄。zuò shī bèi cǎi zé,shú gǎn xī táo zhēn。
平成谅有在,更献河清篇。píng chéng liàng yǒu zài,gèng xiàn hé qīng piān。

贡师泰

元宁国府宣城人,字泰甫,号玩斋。贡奎子。国子生。泰定帝泰定四年授从仕郎、太和州判官。累除绍兴路总管府推官,郡有疑狱,悉为详谳而剖决之,治行为诸郡最。后入翰林为应奉,预修后妃、功臣列传。惠宗至正十四年,为吏部侍郎。时江淮兵起,京师缺粮。师泰至浙西籴粮百万石给京师。迁兵部侍郎。旋为平江路总管。十五年,张士诚破平江,师泰逃匿海滨。士诚降元,出任两浙都转运盐使。二十年,官户部尚书,分部闽中,以闽盐易粮,由海道运给京师。二十二年,召为秘书卿,道卒。工诗文。有《玩斋集》。 贡师泰的作品>>

猜您喜欢

杨白花

贡师泰

杨白花,无定止。yáng bái huā,wú dìng zhǐ。
昨日宫中飞,今朝渡江水。zuó rì gōng zhōng fēi,jīn cháo dù jiāng shuǐ。
江水茫茫千万里,绵轻雪薄春旖旎。jiāng shuǐ máng máng qiān wàn lǐ,mián qīng xuě báo chūn yǐ nǐ。
把臂踏歌歌未已,石头城边风乱起。bǎ bì tà gē gē wèi yǐ,shí tóu chéng biān fēng luàn qǐ。
杨白花,无定止。yáng bái huā,wú dìng zhǐ。

关山月送殷文学还浙西

贡师泰

白波汹涌风初起,绿烟渐堕冰壶里。bái bō xiōng yǒng fēng chū qǐ,lǜ yān jiàn duò bīng hú lǐ。
林鸟沙鸥寒不栖,万顷玻璃净如水。lín niǎo shā ōu hán bù qī,wàn qǐng bō lí jìng rú shuǐ。
揽衣推户仰视天,一寸乡心几千里。lǎn yī tuī hù yǎng shì tiān,yī cùn xiāng xīn jǐ qiān lǐ。
仆夫在门严戒程,霄人呼筹催罢更。pū fū zài mén yán jiè chéng,xiāo rén hū chóu cuī bà gèng。
街头萧萧马初过,城中角角鸡乱鸣。jiē tóu xiāo xiāo mǎ chū guò,chéng zhōng jiǎo jiǎo jī luàn míng。
嗟哉我亦天涯客,握手欲别难为情。jiē zāi wǒ yì tiān yá kè,wò shǒu yù bié nán wèi qíng。
遥怜后夜相思处,枫叶沧江一船住。yáo lián hòu yè xiāng sī chù,fēng yè cāng jiāng yī chuán zhù。
122«3456789