古诗词

鬻女谣

萨都剌

扬州袅袅红楼女,玉笋银筝响风雨。yáng zhōu niǎo niǎo hóng lóu nǚ,yù sǔn yín zhēng xiǎng fēng yǔ。
绣衣貂帽白面郎,七宝雕笼呼翠羽。xiù yī diāo mào bái miàn láng,qī bǎo diāo lóng hū cuì yǔ。
冷官傲兀苏与黄,提笔鼓吻趋文场。lěng guān ào wù sū yǔ huáng,tí bǐ gǔ wěn qū wén chǎng。
平生睥睨纨裤习,不入歌舞春风乡。píng shēng pì nì wán kù xí,bù rù gē wǔ chūn fēng xiāng。
道逢鬻女弃如土。dào féng yù nǚ qì rú tǔ。
惨澹悲风起天宇。cǎn dàn bēi fēng qǐ tiān yǔ。
荒村白日逢野狐,破屋黄昏闻啸鬼。huāng cūn bái rì féng yě hú,pò wū huáng hūn wén xiào guǐ。
闭门爱惜冰雪肤,春风绣出花六铢。bì mén ài xī bīng xuě fū,chūn fēng xiù chū huā liù zhū。
人夸颜色重金璧,今日饥饿啼长途。rén kuā yán sè zhòng jīn bì,jīn rì jī è tí zhǎng tú。
悲啼泪尽黄河乾,县官县官何尔颜。bēi tí lèi jǐn huáng hé qián,xiàn guān xiàn guān hé ěr yán。
金带紫衣郡太守,醉饱不问民食艰。jīn dài zǐ yī jùn tài shǒu,zuì bǎo bù wèn mín shí jiān。
传闻关陕尤可忧,旱荒不独东南州。chuán wén guān shǎn yóu kě yōu,hàn huāng bù dú dōng nán zhōu。
枯鱼吐沫泽雁叫,嗷嗷待食何时休。kū yú tǔ mò zé yàn jiào,áo áo dài shí hé shí xiū。
汉宫有女出天然,青鸟飞下神书传。hàn gōng yǒu nǚ chū tiān rán,qīng niǎo fēi xià shén shū chuán。
芙蓉帐暖春云晓,玉楼梳洗银鱼悬。fú róng zhàng nuǎn chūn yún xiǎo,yù lóu shū xǐ yín yú xuán。
承恩又上紫云车,那知鬻女长欷歔。chéng ēn yòu shàng zǐ yún chē,nà zhī yù nǚ zhǎng xī xū。
愿逢昭代民富腴,儿童拍手歌《康衢》。yuàn féng zhāo dài mín fù yú,ér tóng pāi shǒu gē kāng qú。
萨都剌

萨都剌

萨都剌(约1272—1355)元代诗人、画家、书法家。字天锡,号直斋。回族(一说蒙古族)。其先世为西域人,出生于雁门(今山西代县),泰定四年进士。授应奉翰林文字,擢南台御史,以弹劾权贵,左迁镇江录事司达鲁花赤,累迁江南行台侍御史,左迁淮西北道经历,晚年居杭州。萨都剌善绘画,精书法,尤善楷书。有虎卧龙跳之才,人称燕门才子。他的文学创作,以诗歌为主,诗词内容,以游山玩水、归隐赋闲、慕仙礼佛、酬酢应答之类为多,思想价值不高。萨都剌还留有《严陵钓台图》和《梅雀》等画,现珍藏于北京故宫博物院。 萨都剌的作品>>

猜您喜欢

早发钓台

萨都剌

山头钟响不闻鸡,重露翻鸦满树啼。shān tóu zhōng xiǎng bù wén jī,zhòng lù fān yā mǎn shù tí。
艇子钓台东畔发,月轮却在钓台西。tǐng zi diào tái dōng pàn fā,yuè lún què zài diào tái xī。

宿长安驿

萨都剌

坝北坝南河水平,客船争缆水云腥。bà běi bà nán hé shuǐ píng,kè chuán zhēng lǎn shuǐ yún xīng。
乡音吴越不可辨,灯火黄昏如乱星。xiāng yīn wú yuè bù kě biàn,dēng huǒ huáng hūn rú luàn xīng。

宿长安驿

萨都剌

水面微风动杨柳,客船吹笛月明中。shuǐ miàn wēi fēng dòng yáng liǔ,kè chuán chuī dí yuè míng zhōng。
远人江海多归思,卧看流星度水东。yuǎn rén jiāng hǎi duō guī sī,wò kàn liú xīng dù shuǐ dōng。

兰溪舟中

萨都剌

水底霞天鱼尾赤,春波绿占白鸥汀。shuǐ dǐ xiá tiān yú wěi chì,chūn bō lǜ zhàn bái ōu tīng。
越船一叶兰溪上,载得金华一半青。yuè chuán yī yè lán xī shàng,zài dé jīn huá yī bàn qīng。

黄亭驿晓起

萨都剌

积雨莓苔上壁青,晓寒山馆梦初醒。jī yǔ méi tái shàng bì qīng,xiǎo hán shān guǎn mèng chū xǐng。
鹧鸪声里流年度,自是行人不忍听。zhè gū shēng lǐ liú nián dù,zì shì xíng rén bù rěn tīng。

和经历杨子承晓发山馆

萨都剌

梦回山馆月西斜,曙色千峰动紫霞。mèng huí shān guǎn yuè xī xié,shǔ sè qiān fēng dòng zǐ xiá。
杜宇一声山竹裂,鹧鸪飞上野棠花。dù yǔ yī shēng shān zhú liè,zhè gū fēi shàng yě táng huā。

泊江家步无月同孟志学小酌溪上

萨都剌

把酒无从邀月色,共君且复听滩声。bǎ jiǔ wú cóng yāo yuè sè,gòng jūn qiě fù tīng tān shēng。
夜深灯影青溪上,鱼尾摇船亦有情。yè shēn dēng yǐng qīng xī shàng,yú wěi yáo chuán yì yǒu qíng。

泊江家步无月同孟志学小酌溪上

萨都剌

兰溪春水似蒲萄,越女如花压小槽。lán xī chūn shuǐ shì pú táo,yuè nǚ rú huā yā xiǎo cáo。
今夜共君溪上醉,直须溪月照宫袍。jīn yè gòng jūn xī shàng zuì,zhí xū xī yuè zhào gōng páo。

题屏风

萨都剌

海国夜凉星乱垂,石林逋客未眠时。hǎi guó yè liáng xīng luàn chuí,shí lín bū kè wèi mián shí。
满帘月色吹轻雾,白露无声下竹枝。mǎn lián yuè sè chuī qīng wù,bái lù wú shēng xià zhú zhī。

独坐恭和堂

萨都剌

东阁高悬如道院,人言幕府最清严。dōng gé gāo xuán rú dào yuàn,rén yán mù fǔ zuì qīng yán。
印封不动坐终日,满树梅花雨一帘。yìn fēng bù dòng zuò zhōng rì,mǎn shù méi huā yǔ yī lián。

石林即事

萨都剌

三山幕府无公事,多病郎官懒出门。sān shān mù fǔ wú gōng shì,duō bìng láng guān lǎn chū mén。
老鹤唤回童子睡,石盆新雨长兰孙。lǎo hè huàn huí tóng zi shuì,shí pén xīn yǔ zhǎng lán sūn。

石林即事

萨都剌

蒲扇屏山紫竹床,岭南五月似秋凉。pú shàn píng shān zǐ zhú chuáng,lǐng nán wǔ yuè shì qiū liáng。
砚池风动云生石,帘外雨兰吹湿香。yàn chí fēng dòng yún shēng shí,lián wài yǔ lán chuī shī xiāng。

闽城岁暮

萨都剌

岭南春早不见雪,腊月街头听卖花。lǐng nán chūn zǎo bù jiàn xuě,là yuè jiē tóu tīng mài huā。
海国人家除夕近,满城微雨湿山茶。hǎi guó rén jiā chú xī jìn,mǎn chéng wēi yǔ shī shān chá。

赠道士陈华隐

萨都剌

早年濯足东海水,去卧华峰顶上云。zǎo nián zhuó zú dōng hǎi shuǐ,qù wò huá fēng dǐng shàng yún。
收得九秋仙掌露,归来酌献武夷君。shōu dé jiǔ qiū xiān zhǎng lù,guī lái zhuó xiàn wǔ yí jūn。

题画竹

萨都剌

小雨春池湿凤毛,天孙深夜织鲛绡。xiǎo yǔ chūn chí shī fèng máo,tiān sūn shēn yè zhī jiāo xiāo。
何人更立湘江水,独倚薰风忆舜韶。hé rén gèng lì xiāng jiāng shuǐ,dú yǐ xūn fēng yì shùn sháo。